Trầm mặc trong chốc lát, nàng giơ chân đạp thẳng  cánh cửa đang khóa chặt. Rầm một tiếng, cánh cửa rung lên bần bật, nhưng vẫn  mở. Nàng nhấc chân lên  nữa, rầm một tiếng lớn hơn,   cánh cửa bật mở, nàng lạnh lùng sải bước  trong.
 
Ngô phu nhân tim đập chân run, vội vàng đuổi theo định xông . Động tác phá cửa   của Hầu phu nhân quá mức hung hãn, giống hệt một nam nhân, , thậm chí còn mạnh bạo hơn cả một nam nhân bình thường. Trong lòng bà  bắt đầu dấy lên nỗi e sợ. Hầu phu nhân  cuồng bạo đến mức , lỡ như nữ nhi bà  gả qua đó, chẳng  sẽ chịu trăm bề tủi nhục  ?
 
Trong lòng đang suy tính, một chân bà   bước qua ngưỡng cửa, chân thứ hai còn  kịp  thì   Đường Thư Nghi lạnh lùng đẩy . Sau đó, bà   thấy nàng thốt lên: "Bên trong đang cao trào hứng khởi, đợi bọn chúng xong xuôi  chuyện  hãy bàn tiếp."
 
Đoạn nàng đóng mạnh cửa ,  sang  lệnh cho nha  khiêng đến một chiếc ghế tựa,  nàng thong thả  xuống, tư thái ung dung tự tại.
 
"Hầu phu nhân, rốt cuộc... rốt cuộc bên trong đang xảy  chuyện gì?" Ngô phu nhân lúc  vô cùng hoang mang,    đoán  ý đồ của Đường Thư Nghi.
 
Vừa  rõ ràng nàng còn hung hãn đạp cửa, tại  giờ   vẻ bình thản đến thế? Chẳng lẽ sợ  kinh động Thế tử?  là nam nhân khi đang hành sự  ngắt quãng, quả thực dễ dàng xảy  sự cố lớn.
 
"Nữ nhi của ngươi quả nhiên ở bên trong." Đường Thư Nghi lười nhác tựa lưng  ghế, buông một câu: "Người trẻ tuổi huyết khí phương cương, ngươi nên thông cảm cho bọn chúng một chút."
 
"Cái ... cái , điều ..." Ngô phu nhân nhất thời  hiểu rốt cuộc Đường Thư Nghi đang  ý gì,   nàng ung dung bảo: "Ngươi cứ trở về chuẩn  sính lễ và của hồi môn ."
 
Dù Ngô phu nhân cảm thấy ngượng ngùng đến mức mặt nóng bừng, nhưng cuối cùng bà  cũng thở phào nhẹ nhõm. Lời  của Hầu phu nhân, chẳng  là  đồng ý chấp thuận  ?
 
Mặc dù  chút sai lệch so với mưu đồ ban đầu của bọn họ, nhưng chỉ cần Hầu phu nhân gật đầu, nữ nhi bà   thể thuận lợi gả  Hầu phủ, điều   đáng kể. Chỉ  điều, bà   chút lo lắng: Hầu phu nhân   khác xa lời đồn,  việc sấm rền gió cuốn, vô cùng sắc sảo. Phía  còn    chồng như , e rằng nữ nhi bà  về ...
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nham-thanh-ke-ac-tai-sao-lai-ngon-the-nay/chuong-86.html.]
Ngô phu nhân nghĩ đến đó,  khỏi khẽ thở dài thườn thượt.
Phạm Khắc Hiếu
 
Lúc  Ngô Tĩnh Vân chậm rãi bước tới, cử chỉ thành thạo cúi đầu hành lễ với Đường Thư Nghi và Ngô phu nhân,  nhẹ giọng : "Vừa    chút  thoải mái,  phòng nghỉ ngơi,  ngờ Tam    mất tích. Mẫu ,  tìm  tam   ?"
 
Ngô phu nhân  nàng    thì  chút khó xử, bà   Đường Thư Nghi, ngầm  nàng mở lời, nhưng Đường Thư Nghi  chỉ chăm chú  xuống đầu móng tay  tô điểm tinh xảo của , ngay cả một cái liếc mắt cũng  bố thí cho bà .
 
Ngô phu nhân chỉ đành lộ  vẻ áy náy đau lòng  với Ngô Tĩnh Vân: "Hài tử,  chuyện đều là do trời xui đất khiến,  ai lường    xảy  cơ sự ."
 
Ngô Tĩnh Vân lộ vẻ  hiểu: "Mẫu ,   ý gì? Không   tìm thấy tam   ? Tại   dính líu đến trời xui đất khiến?"
 
Ngô phu nhân  rơm rớm nước mắt, "Hài tử, chuyện hôn sự của ngươi với Thế tử  thành . Muội  ngươi và Thế tử, bọn họ.... bọn họ...."
 
Lời phía  còn  thốt , Ngô phu nhân  ôm Ngô Tĩnh Vân  lòng,    an ủi: "Ngươi yên tâm, nương sẽ  để ngươi  chịu oan ức."
 
Đôi mắt Ngô Tĩnh Vân mở to, tràn đầy sự  thể tin nổi: "Mẫu ,  đang  cái gì ?"
 
Ngô phu nhân lắc đầu, ôm lấy Ngô Tĩnh Vân mà  nức nở.
 
Đường Thư Nghi ung dung an tọa thưởng thức vở tuồng. Nàng thầm nghĩ, nữ tử chốn trạch môn cổ đại , kỹ năng diễn kịch quả thực là một trong những bí kíp sinh tồn cần thiết! Xem , hai  con Ngô phu nhân và Ngô nhị tiểu thư đều là cao thủ trong nghề.