Xuyên Nhanh: Cướp Lấy Bàn Tay Vàng Của Vai Chính! - Chương 231

Cập nhật lúc: 2025-03-01 12:52:47
Lượt xem: 51

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Cái gì!" Một câu khiến cả hai khác trong ký túc xá kinh ngạc. Bạch Yến và Tây Nguyệt từ trong phòng , sắc mặt vô cùng nghiêm túc, chằm chằm đồng thanh hỏi: "Đừng lấy chuyện đùa!"

Mặt mày An Hòa trắng thêm vài phần: "Tớ đùa, cô thực sự chếc, t.h.i t.h.ể vớt lên cũng trắng bệch! Cảnh sát và bảo vệ khoa mở cuộc điều tra ." Hắn với giọng run rẩy, hô hấp dồn dập: "Làm bây giờ? Chúng hại chếc cô ..."

"Ăn cẩn thận!" Thù Lẫm quét mắt một cái, ngầm cảnh cáo: "Có những lời nên lung tung, đêm qua chúng đều ở đây, ai hại chếc cô ? Có tự sát ? Vì tự sát, cảnh sát sẽ tự kết luận."

"Thế nhưng, nếu như chúng như , cô sẽ tự sát chứ?" Nói đến đây, chút hồ đồ, thanh âm đều mang theo giọng nghẹn ngào: "Tớ từ đầu nên đùa như . Các cứ nhất định kéo tớ theo, bắt nạt một cô gái vui lắm hả? Bây giờ thì , trầm cảm đến mức tự sát! Mấy đều là kẻ chủ mưu!"

Không khí trong phòng nhất thời trầm mặc, chỉ còn tiếng nức nở mơ hồ. Sự tình phát triển đến bước , bọn họ vạn cũng nghĩ tới, ai cũng nghĩ tới hậu quả to lớn đến .

Sức chú ý của Kiều Văn Khanh trong trường học quá lớn, cô. Ví dụ như quần áo cô mặc bình thường, cô cũng trang điểm lòe loẹt, hàng hiệu thời thượng khác , học đều xe buýt, ngoại trừ học tập cũng chẳng gì đặc biệt. Thu nhập trong gia đình cũng chẳng thể đủ cho cô tiền tiêu vặt. Cô hề phù hợp với nơi !

Bốn Thù Lẫm là thiên chi kiêu tử chân chính, ở đỉnh cao nhất của kim tự tháp, lẽ họ ở hai thái cực khác , chẳng nên gặp mới đúng nhưng cố tình bốn họ đều chú ý đến Kiều Văn Khanh...

Ngay từ đầu chú ý tới cô gái là bởi vì thành tích của cô. Một đám quý tộc từ nhỏ tiếp nhận hết tất cả tinh hoa của nền giáo dục như bọn một cô gái bình dân đè một đầu, ai thể chấp nhận ?

Bị một con kiến hôi vượt mặt, những thiếu gia tiểu thư quyền quý thể nuốt trôi cơn tức ? Bởi càng cô càng mắt. Ném sách vở, xé bài tập của cô, cố ý hất cơm lên cô... Bắt nạt, châm chọc mỉa mai, cố ý dạy dỗ cô gái trời cao đất dày học cách như thế nào.

Kiều Văn khanh rằng đó chính là tai ương trong kiếp của , thế nhưng chẳng cách nào khác, nếu cô đạt hạng nhất thì cách nào nhận học bổng, cũng cách nào để trường học miễn học phí cho cô, thế nên cô chỉ thể tiếp tục cố gắng giành hạng nhất, yên lặng chịu đựng sự xa lánh và bạo lực.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-cuop-lay-ban-tay-vang-cua-vai-chinh/chuong-231.html.]

Đương nhiên, những cũng chỉ là quý tộc nhỏ mà thôi, quý tộc chân chính giáo dục đúng mực đều sẽ những điều thiếu suy nghĩ như thế. Tuy nhiên, đôi khi cũng ngoại lệ.

Ví dụ như bốn Thù Lẫm.

Tuyết Lạc Vô Ngấn

Bốn trong một tụ hội đánh cược, tiền đánh cược là một chiếc xe bản giới hạn, cực kì xa hoa. Số đánh cược của bốn quá nhiều, mà chẳng thể tìm cái gì để đánh cược, nảy chủ ý rằng xem ai là sẽ bắt trái tim của Kiều Văn Khanh ?

Đề nghị nhất trí đồng ý, dù ở trong trường sinh hoạt cũng buồn tẻ chẳng gì thú vị.

Bốn họ giống như vương tử - tuấn lãng trai như ánh mặt trời, nhiệt tình theo đuổi một cô gái bình thường, cho những khác thể kiềm chế . Cuối cùng, Kiều Văn Khanh cũng đồng ý, chỉ bởi vì đối phương khi thấy cô bắt nạt lập tức , bá đạo tuyên bố ai khi dễ Kiều Văn khanh chính là đối đầu với .

Kiều Văn Khanh âm thầm cảm động, đồng ý sự theo đuổi của nọ. cô ngàn vạn nghĩ tới, khiến cô rối rắm thấp thỏm, chua xót ngọt ngào... cũng chỉ coi cô như trò chơi lúc nhàm chán...

Những lời lẽ chế giễu, nhục mạ tự lượng sức , những lời đó chẳng khác gì một thanh kiếm đ.â.m tim cô, Kiều Văn Khanh đau đớn như thành trăm mảnh...

Trong căn phòng yên lặng thật lâu, cũng chuyện, tiếng nức nở của An Hòa cũng dần dần biến mất, dù bọn họ chỉ là những thiếu niên mười bảy, mười tám tuổi, còn đảm đương nổi gánh nặng của một sinh mạng, cách nào coi như chuyện gì xảy .

Kiều Văn Khanh chếc, ngoại trừ trường trung học Eaton nghị luận hai ngày thì cũng chẳng nối lên bọt sóng gì nữa. Một cô gái bình thường còn đòi khiến bốn thiên chi kiêu tử chịu phê bình ?

Loading...