Lúc , Cố Ngôn đang buồn bực uống rượu, từng ngụm từng ngụm rót  miệng.
Mấy   em  bên cạnh thấy  thì  khỏi ngạc nhiên, lên tiếng hỏi:
"Anh Ngôn, hôm nay    thế? Ai chọc giận  ? Nói , bọn em   xử lý."
Cố Ngôn   liền mắng một câu:
"Đ*t m*, chúng mày im miệng  cho tao."
Trên gương mặt Cố Ngôn lúc    còn chút dịu dàng giả tạo nào như khi   mặt Trầm Ngư.
Người  mắng cũng  tức giận, chỉ tiếp tục dò hỏi:
"Thì   xem rốt cuộc là chuyện gì ? Mấy hôm nay em thấy tâm trạng  cứ lạ lạ."
Cố Ngôn mím môi  đáp, nhưng một  bạn từng chơi bóng cùng  hôm    rõ lý do.
Người đó tên là Đỗ Tiểu Thiên, là bạn  nhất của Cố Ngôn.
Lúc , Đỗ Tiểu Thiên  Cố Ngôn,  khoái trá  huỵch toẹt :
"Còn là gì nữa? Các ông   ? Hôm   Ngôn nhà chúng   để ý một em khối , còn cố tình ném bóng trúng  , tính lấy cớ  quen. Ai ngờ em em gái đó lơ   ."
"Cao ngạo  ?" Một cô gái trong nhóm cũng là   cảm tình với Cố Ngôn chua chát .
Đỗ Tiểu Thiên  sang  cô ,  khẩy một tiếng:
"Biết gì mà ,   là học sinh giỏi lớp chọn,  lẽ chướng mắt với cái đám học dốt lớp A18 như tụi  thôi."
Ở trường trung học  Một, mỗi khối  mười tám lớp.
Dù  trừ hai lớp chọn và lớp nữ  thì các lớp còn  đều chia theo điểm trung bình, nhưng lớp A18 vẫn  chút khác biệt.
Bởi vì hầu hết học sinh năng khiếu, thể thao hoặc học kém, thậm chí là học sinh đóng tiền để  trường đều  xếp  lớp .
Thế nên lớp A18 của mỗi khối luôn  xem là “đặc biệt”,  trắng  là... hỗn tạp hơn các lớp khác.
"Chỉ là học lớp chọn thôi mà,  gì đáng để kiêu căng? Mấy đứa học lớp chọn mê  Ngôn nhà  cũng  ít ,  từng  qua  với ảnh cũng   hiếm. Cô  là cái thá gì mà dám coi thường bọn ? Đỗ Tiểu Thiên,  tao  coi con nhỏ đó là ai. Tao  xem xem nó ba đầu sáu tay thế nào mà dám khinh  như ."
Lời  dứt,  chỉ mấy cô gái thích Cố Ngôn cảm thấy khó chịu, mà cả mấy nam sinh khác cũng bắt đầu  vui. Một  còn hỏi thẳng luôn:
"Rốt cuộc nhỏ tên gì?"
Đỗ Tiểu Thiên  ngờ bạn bè phản ứng mạnh đến , vội gãi đầu định giải thích chỉ là  đoán bừa thôi.
Ai ngờ Cố Ngôn  đột nhiên lên tiếng:
"Im miệng hết cho tao."
Hắn đặt ly rượu lên bàn, ngẩng đầu  đám bạn xung quanh, lạnh giọng cảnh cáo:
"Tao  cho mà , đứa nào dám  gây chuyện với em , để tao phát hiện  thì..."
Ánh mắt Cố Ngôn lúc  toát lên sự lạnh lẽo đáng sợ:
"...đừng trách tao  bạn bè gì nữa."
Câu  khiến   im bặt, bầu  khí thoáng chốc im lặng. Một lát  mới    gượng:
"Tụi em chỉ   thôi,   Ngôn thích, tụi em  dám động ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-hoa-thuy-tu-choi-nhat-ban-trai-trong-thung-rac/nam-chinh-hotboy-thay-nguoi-yeu-nhu-thay-ao-chuong-10.html.]
Sắc mặt Cố Ngôn lúc  mới dịu  phần nào.  đúng lúc , một  bước  từ cửa quán bar khiến vẻ mặt   trầm xuống  nữa.
Lâm Thư Kỳ  ở cửa, đảo mắt  quanh một vòng,  thấy bóng dáng quen thuộc, ánh mắt cô lập tức sáng lên,  nhanh chóng  thẳng tới chỗ chiếc ghế nơi Cố Ngôn đang .
Cô  bước tới gần, ánh mắt lướt qua mấy cô gái đang  sát bên Cố Ngôn, sắc mặt lập tức tối sầm xuống.
Bị ánh mắt đầy áp lực của Lâm Thư Kỳ quét qua, một cô gái đang  sát Cố Ngôn liền cảm thấy  thoải mái, mím môi  định  dậy nhường chỗ cho cô .
 cô  mới cử động, cổ tay  lập tức  ai đó kéo .
Cúi đầu  xuống, cô  thấy Cố Ngôn đang nắm lấy cổ tay , còn tay    từ lúc nào  châm một điếu thuốc.
Khói thuốc nhè nhẹ bay lên từ kẽ tay Cố Ngôn, lượn lờ trong  khí,  nhoè  biểu cảm của .
Chỉ  giọng  lạnh nhạt của Cố Ngôn vang lên:
"Đứng dậy  gì? Ngồi xuống."
Giọng  trầm khàn đầy từ tính  khiến tim cô gái đập thình thịch mấy cái, mặt lập tức đỏ bừng.
"Em..." Cô  ngập ngừng, mãi   nên lời.
Cô  đương nhiên   cạnh Cố Ngôn, nhưng   dám đắc tội với Lâm Thư Kỳ.
Lâm Thư Kỳ    dễ chọc.
Khóe môi Cố Ngôn nhếch lên đầy trêu chọc:
"Em em cái gì? Có  ở đây , sợ gì chứ?"
Nghe , cô gái chỉ  rụt rè   bên cạnh .
Hôm nay cô  cố tình mặc váy ngắn, nên khi  xuống, đôi chân trắng nõn lộ  ngoài vô tình chạm  chân Cố Ngôn.
Hành động  rõ ràng  phần mờ ám, nhưng những  xung quanh Cố Ngôn  chẳng ai tỏ vẻ ngạc nhiên, dường như cảnh tượng như  đối với họ  quá quen thuộc.
Tuy nhiên, Lâm Thư Kỳ   thể  ngơ. Nhìn thấy  cách  mật đầy mập mờ giữa cô gái  và Cố Ngôn, lửa giận trong lòng Lâm Thư Kỳ lập tức bốc lên ngùn ngụt.
Ánh mắt cô lướt qua từng  đang  tại đó,  đột nhiên bật  lạnh một tiếng,  đó dứt khoát giơ chân đá lật tung chiếc bàn  mặt.
Trên bàn đặt  ít rượu, lúc  bàn  đá lật, những ly rượu rơi vỡ tan tành, mảnh thủy tinh văng tung tóe. Rượu trong ly hắt cả lên  Cố Ngôn và đám bạn.
Đỗ Tiểu Thiên  rượu  ướt cả quần, thậm chí một mảnh thủy tinh còn bật văng lên, suýt nữa cắt  mặt  .
Bình luận của bạn là động lực của mình
"Má nó, Lâm Thư Kỳ, cô  điên ?" Đỗ Tiểu Thiên lập tức bật dậy khỏi ghế sofa, né  mảnh vỡ  tức giận hét lên với Lâm Thư Kỳ.
 Lâm Thư Kỳ chẳng buồn quan tâm đến  , chỉ cắn chặt môi, ánh mắt vẫn  rời khỏi Cố Ngôn:
"Anh   là  ý gì?"
Bạn trai của cô,  cố tình  thiết với  con gái khác ngay  mặt . Giờ phút , Lâm Thư Kỳ  còn   diễn tả cảm xúc trong lòng như thế nào.
Trước đây, mỗi  thấy những cô gái khác cố tình gần gũi với Cố Ngôn, cô vẫn  thể tự an ủi bản  rằng đó là do mấy đứa con gái mặt dày, giả vờ ngây thơ để cướp  yêu của cô. Dù  thì Cố Ngôn điển trai như , xung quanh lúc nào chả   thích  vì ngoại hình.
Chỉ cần cô  tận mắt chứng kiến, thì cô vẫn  thể tin rằng tất cả đều là do  khác cố tình dụ dỗ Cố Ngôn.
 cảnh tượng  , cô   thấy rõ ràng,  thể lừa  dối   nữa.
Lâm Thư Kỳ vốn là  kiêu ngạo,   thể chịu nổi nỗi tủi nhục như , cho dù  khiến cô tổn thương là Cố Ngôn -  cô thích nhất.
Nghe Lâm Thư Kỳ hỏi, Cố Ngôn chỉ nhàn nhạt ngẩng đầu, liếc cô một cái.