"Chính là như gì em thấy đó."
Giọng Cố Ngôn hết sức bình thản, như thể đang  về một chuyện bình thường  đáng bận tâm.
Lâm Thư Kỳ trừng mắt   đầy kinh ngạc,  đó giơ tay chỉ  cô gái đang hoảng hốt  bên cạnh Cố Ngôn.
"Anh dám  mấy chuyện    hổ với cô  ngay  mặt em mà bảo là bình thường?"
Cố Ngôn bật  khinh miệt:
"Không   hổ? Trước khi quen , em chẳng     là  thế nào  ? Bây giờ  ầm lên như , em  thấy  nực  ? Hơn nữa,    gì ?"
Những  bên cạnh Cố Ngôn cũng khẽ gật đầu,   sang  Lâm Thư Kỳ bằng ánh mắt trách móc.
Họ  rõ Cố Ngôn vốn  thu hút con gái, nhờ  họ cũng hưởng  ít lợi lộc. Như hôm nay, mấy cô em khóa  dáng chuẩn chân dài chẳng  cũng vì nể mặt Cố Ngôn nên mới đồng ý  quán bar uống với bọn họ đó ?
Bình luận của bạn là động lực của mình
Hơn nữa, Cố Ngôn cũng   gì quá đáng, chỉ là  bảo cô em  nhường chỗ cho Lâm Thư Kỳ thôi mà,  gì to tát ? Có đáng để Lâm Thư Kỳ  ầm ĩ lên thế  ?
Mọi ánh  đều đổ dồn  Lâm Thư Kỳ, đầy trách móc, như thể cô mới là  vô lý, đanh đá.
Lòng Lâm Thư Kỳ chợt dâng lên một nỗi tủi . Cô cố gắng kìm nén giọt nước mắt sắp trào ,  chằm chằm Cố Ngôn, chất vấn:
"Vậy gọi là   gì? Thế nào mới  gọi là  gì?"
Cố Ngôn ngẩng đầu lên liếc  cô,  đó  sang cô gái xinh  đang  bên cạnh .
"Anh  thể hôn em một cái ?"
Giọng  ngọt như mật ong.
Cô gái  vốn   tình cảm với Cố Ngôn,    bằng ánh mắt lạnh lùng nhưng  áp sát như  thì như mất hồn, vô thức gật đầu.
Ngay  đó, môi cô  bất chợt cảm nhận  một cảm giác mát lạnh, hương khói thuốc thoang thoảng từ đôi môi   truyền sang.
Tim cô gái đập thình thịch. Bị hôn ngay  mặt bạn gái của   thích, khiến cô    hổ  hạnh phúc.
Hạnh phúc vì  hôn  là   thầm yêu,  hổ là bởi trong lòng cô vẫn còn chút lý trí,  rõ chuyện  là sai trái.
Không khí xung quanh đột nhiên im lặng hẳn. Ngay cả những vị khách ở các bàn khác trong quán bar cũng  nhịn  mà  sang , tò mò quan sát màn yêu hận tình thù của đám học sinh cấp ba .
Hôn xong, Cố Ngôn    Lâm Thư Kỳ, khóe môi khẽ nhếch,  nửa miệng:
"Ít nhất cũng  như  mới gọi là  gì chứ."
Đến cả mấy   cận như Đỗ Tiểu Thiên cũng cảm thấy  gì đó  . Cố Ngôn hôm nay hình như cố tình chọc giận Lâm Thư Kỳ.
Lâm Thư Kỳ lúc  đờ đẫn  Cố Ngôn bằng ánh mắt tổn thương đến mức Đỗ Tiểu Thiên cũng  đành lòng.
Cậu  vội lên tiếng giảng hòa:
"Lâm Thư Kỳ,  đừng nghĩ nhiều,  cũng  tính cách  Ngôn  mà. Vừa nãy    mất mặt nên mới giận,  xin  một tiếng là xong ngay  mà."
Cậu   tự nhiên, vì hai tháng nay kể từ khi Lâm Thư Kỳ và Cố Ngôn yêu , mỗi  hai  cãi  thì  chủ động nhận sai luôn là Lâm Thư Kỳ.
Nên  ,   cũng nghĩ sẽ giống như . Dù  thì cũng là Lâm Thư Kỳ đá lật bàn , Cố Ngôn mới phản ứng như .
Nghe , Lâm Thư Kỳ liếc  Đỗ Tiểu Thiên, ánh mắt đầy ngạc nhiên:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-hoa-thuy-tu-choi-nhat-ban-trai-trong-thung-rac/nam-chinh-hotboy-thay-nguoi-yeu-nhu-thay-ao-chuong-11.html.]
" xin ?"
Phản ứng của cô   ngoài dự đoán của Đỗ Tiểu Thiên. Thường thì lúc , cô  chủ động bước đến xin  Cố Ngôn .
Đỗ Tiểu Thiên  do dự, nhưng cuối cùng ký ức về sự nuông chiều của Lâm Thư Kỳ dành cho Cố Ngôn  thắng thế,   tiếp tục:
"Chỉ là hôn một cái thôi mà,    ngoài chơi vui là chính,  cũng  tính  Ngôn . Cần gì   lớn chuyện thế?"
"Chuyện nhỏ? Anh  là bạn trai ,   của  khác,   dựa  cái gì mà  hôn con khốn ?"
Giọng Lâm Thư Kỳ bắt đầu lớn hơn, khiến những  xung quanh chú ý. Ánh mắt mà đám khách trong quán bar  sang lúc   đầy vẻ hóng hớt.
Bị  chằm chằm, Đỗ Tiểu Thiên bắt đầu cảm thấy mất mặt, sắc mặt cũng tối sầm :
"Vậy  còn định  ầm lên đến mức nào nữa? Muốn  Ngôn chia tay với  ?"
Cậu   Lâm Thư Kỳ sẽ  nỡ. Dù  cô cũng mất hai tháng theo đuổi mới   Cố Ngôn.
Mà đúng thật, giờ phút  Lâm Thư Kỳ cũng  thể    hai chữ "chia tay".
Cô cũng  hiểu tại    như . Với tính cách  , gặp   khiến  mất mặt như Cố Ngôn, cô chắc chắn sẽ tìm  đánh cho  một trận để hả giận.
 đối với Cố Ngôn, cô   thể  thế .
Lâm Thư Kỳ thấy tủi . Cô  hiểu vì  Cố Ngôn  đối xử với cô như . Rõ ràng mấy ngày  họ còn  hoà hợp với  mà.
Cô  Cố Ngôn là  lăng nhăng, cô cũng  quan tâm  từng quen bao nhiêu .  giờ  là bạn trai cô , tại  vẫn còn   những chuyện như  để chọc giận cô?
Lâm Thư Kỳ   chạy  khỏi quán bar, nhưng khi  đến cửa thì  bảo vệ chặn , yêu cầu cô bồi thường thiệt hại do hành động đá đổ bàn lúc nãy gây .
Cô  ở cửa quán, cắn môi, rút  từ ví một xấp tiền đỏ  ném   bảo vệ. Sau khi đối phương tránh đường, cô lập tức chạy  ngoài, đôi mắt đỏ hoe.
Trong quán bar, Đỗ Tiểu Thiên  giữa đống bừa bộn,  theo cảnh đó mà     . Lần , cơn giận của Lâm Thư Kỳ vượt xa những gì   tưởng tượng.
Cậu   sang đề nghị với Cố Ngôn:
“Anh Ngôn,  là  đuổi theo dỗ cô  ?”
Ngoài việc  kiêu ngạo và  xem thường  khác, bình thường Lâm Thư Kỳ đối với đám bạn của Cố Ngôn cũng  .
Mời ăn, mời hút thuốc, mời uống rượu,... gần như  thành chuyện thường ngày. Vậy nên thật lòng mà , Đỗ Tiểu Thiên cũng   Cố Ngôn và Lâm Thư Kỳ chia tay.
Cố Ngôn nhếch môi,   gì, trong lòng  thở phào nhẹ nhõm vì cô  rời .
Hắn thờ ơ nghĩ: Nếu cô chủ động đòi chia tay thì càng . Dù , nếu   vì cô  kiếm chuyện với cô bé khoá , thì em   đến mức đối xử với  như ?
Những  khác thấy thái độ của Cố Ngôn như  thì cũng hiểu   định bận tâm thêm nữa, liền  ai nhắc  chuyện , gọi nhân viên quầy bar đến đổi sang một bàn khác.
Cô gái   Cố Ngôn hôn mặt vẫn còn đỏ bừng, vẫn   cạnh  như ban nãy.   trai  hôn cô  xong giờ  lạnh nhạt liếc cô  một cái,  chỉ tay đuổi cô  sang chiếc ghế sofa đối diện.
Vị trí bên cạnh Cố Ngôn  Đỗ Tiểu Thiên  .
Cô gái   tủi , nhưng tình cảm dành cho Cố Ngôn lấn át hết nên chẳng dám  gì, ngoan ngoãn   chỗ  chỉ.
Cùng lúc đó, Lâm Thư Kỳ  chạy khỏi quán bar mà   nên    vô tình đ.â.m sầm  một  khác.
Cả hai cùng kinh hãi kêu lên một tiếng,  ngã nhào xuống đất.