Trong lúc Trầm Ngư và hệ thống truyện ngọt đang tranh cãi trong suy nghĩ, từ sân bóng cách đó  xa, một quả bóng rổ đột nhiên bay , hướng thẳng về phía Trầm Ngư, nện  trán cô  rơi bịch xuống đất.
"A!" Trầm Ngư hốt hoảng kêu lên một tiếng, đưa tay ôm trán đang đau nhói vì  bóng nện trúng.
Vì sự cố bất ngờ , sân bóng rổ chợt lặng  một lúc,  đó vài nam sinh chạy vội  khỏi sân.
Bọn họ chạy về phía Trầm Ngư,   mặt cô, thiếu niên dẫn đầu lên tiếng hỏi: "Bạn học,    chứ?"
Bình luận của bạn là động lực của mình
Trầm Ngư cắn nhẹ môi,  chút bực bội. Với phản xạ của cô, lẽ       thể tránh  quả bóng 
Thế nhưng  khoảnh khắc định né tránh, cô cảm thấy  thể bỗng nhiên cứng đờ,     cách nào nhúc nhích , chỉ  thể trơ mắt  quả bóng  bay tới đập  trán .
Trầm Ngư   thể   là do hệ thống giở trò quỷ.
"Bạn gì ơi?"
Vì Trầm Ngư cứ một mực im lặng, thiếu niên   nghi hoặc, gọi lớn hơn một chút.
Bấy giờ Trầm Ngư mới ngước lên  đối phương.
Thiếu niên  mặt cô mặc áo bóng rổ màu lam, dáng  dong dỏng cao, ít nhất cũng 1m8, gương mặt vô cùng xuất sắc, mày rậm, mắt to, môi mỏng, khóe môi  cong nên lúc nào trông cũng như đang , hết sức đậm chất "trai hư".
Tất nhiên,  là một tên trai hư chính hiệu.
Bởi vì thiếu niên đang   mặt cô chính là Cố Ngôn - vị nam chính dây dưa  dứt với nguyên chủ trong cốt truyện gốc, cũng là kẻ   Trầm Ngư một d.a.o cắt cổ.
Đầu gấu của trung học  một Thanh Thành.
Cốt truyện mà hệ thống truyền đến  Trầm Ngư vứt  một xó lúc nãy, hiện đang chạy vụt qua trong đầu cô. Trầm Ngư nhanh chóng nhớ  đây chính là  gặp gỡ đầu tiên của nam chính và nguyên chủ trong cốt truyện gốc.
Rất nhiều suy nghĩ lướt qua trong đầu nhưng Trầm Ngư chỉ nhàn nhạt  Cố Ngôn đang   mặt  một cái.
Bâng quơ một câu "Không .   ", Trầm Ngư  dậy, vòng qua nhóm nam sinh,  về phía lớp học dựa theo trí nhớ của nguyên chủ.
Trầm Ngư  từng nghĩ sẽ  bất kỳ quan hệ gì với Cố Ngôn, dù cho hệ thống truyện ngọt đang điên cuồng đe dọa cô nếu   thành nhiệm vụ sẽ vĩnh viễn mắc kẹt ở thế giới .
Còn tại  Trầm Ngư  g.i.ế.c nam chính  nữa như lời cô  ? Bởi vì phương pháp   thử qua một  và   vô dụng, nên dĩ nhiên cô sẽ  lãng phí thời gian  thêm  nữa.
Nhóm nam sinh trơ mắt  thiếu nữ  xuất hiện  thu hút sự chú ý của phân nửa   ở đây cứ thế rời .
Một nam sinh đầu đinh chọc chọc Cố Ngôn  cạnh , trêu chọc: "Anh Ngôn, cách  của   dùng  . Người   thèm để ý tới tụi  gì cả."
Thiếu niên điển trai liếc xéo   một cái,  đó  đầu  con   đồng phục của nữ sinh  rời : "Là một bé lớp ."
"Hí hí, em hiểu. Đầu tiên là bạn học,  đó là bé, cuối cùng sẽ thành cục cưng."
"Xéo ."
Nhóm nam sinh  phá lên, nhặt quả bóng mới nãy văng trúng Trầm Ngư, trở về sân bóng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-hoa-thuy-tu-choi-nhat-ban-trai-trong-thung-rac/nam-chinh-hotboy-thay-nguoi-yeu-nhu-thay-ao-chuong-3.html.]
Còn Trầm Ngư lúc   dựa theo ký ức về tới lớp 10A1 của nguyên chủ.
Khối lớp 10 của trường phổ thông trung học Thanh Thành  tổng cộng 18 lớp, trong đó A1 và A2 là lớp chọn, A3 là lớp chỉ dành cho nữ sinh, còn  15 lớp khác đều là lớp bình thường.
Nguyên chủ dùng thành tích hạng nhì  trường đậu  cấp ba Thanh Thành, nghiễm nhiên  xếp  lớp A1.
Mặc dù mới khai giảng 2 tuần, các học sinh mới còn đang bận rộn  quen với trường lớp và tận hưởng cuộc đời học sinh cấp ba tươi  thì học sinh lớp A1  tiến  trạng thái học tập.
Dọc đường trở về, các lớp phổ thông chỉ lác đác vài học sinh trong phòng học, nhưng lớp A1, A2 thì trừ những ai  ở trong lớp, các học sinh khác đều đang  tại vị trí của  và nghiêm túc học tập.
Khi Trầm Ngư đẩy cửa bước , tiếng động nhẹ nhàng đó cũng đủ khiến một vài học sinh trong lớp chú ý.  khi thấy   là giáo viên, họ  cúi đầu tiếp tục  sách.
Trầm Ngư thì  do dự,   vài chỗ trống còn  trong lớp, cố gắng lục  trong đầu xem nguyên chủ  đây  ở .
Mặc dù hệ thống  truyền  bộ ký ức của nguyên chủ cho cô, nhưng thời gian cô đến thế giới  thật sự quá ngắn, vẫn  tìm  cơ hội tiêu hóa hết  thứ. Chỉ khi đụng  sự vật, sự việc liên quan đến nguyên chủ, cô mới  thể rút  phần trí nhớ  liên quan.
Mà quá trình  thì cần một ít thời gian.
Một nam sinh  bàn đầu thấy Trầm Ngư  ở cửa hồi lâu  nhúc nhích,  cô mấy  mới ngước lên, lạnh giọng hỏi: "Cậu  đó  gì?"
Trầm Ngư    đối phương một cái, lúc  cuối cùng cũng nhớ   vị trí  của nguyên chủ. Thật trùng hợp, chính là chiếc ghế trống bên cạnh nam sinh nọ.
"Không  gì." Trầm Ngư mím môi trả lời đối phương,  đó lập tức  đến chỗ chiếc ghế còn trống ,  xuống.
Trên mặt bàn màu nâu nhạt  một quyển sách bài tập  mở sẵn.
Nguyên chủ vốn là  sách quá lâu,   đau mắt mới  sân thể dục  dạo,  thư giãn một chút. Kết quả của chuyến  dạo  là cô xui xẻo gặp  Cố Ngôn, mở  quãng đời bi thảm theo đánh giá của Trầm Ngư.
Sau khi Trầm Ngư  xuống, nam sinh bên cạnh  qua  cô một cái,  : "Sao  về muộn như ? Không    chỉ  ngoài dạo một lát thôi ?"
Giọng điệu   lạnh nhạt nhưng vẫn  giấu  sự lo lắng xen lẫn ân cần trong lời .
Trầm Ngư sững sờ mất một lúc  mới  đầu   mặt của nam sinh nọ.
Một gương mặt hết sức điển trai, mà trong trí nhớ của nguyên chủ, gương mặt  thuộc về   cùng cô hẹn hò hai năm...
Bạn trai cũ của nguyên chủ - Tống Hiền.
Trầm Ngư cụp mắt xuống, nhàn nhạt đáp: "Hơi bức bối,  ở bên ngoài lâu một chút."
Theo góc  của Trầm Ngư, Tống Hiền và nguyên chủ  vì  yêu chẳng thà gọi là đôi bạn cùng tiến.
Có lẽ vì để dâng hiến trọn vẹn cho Cố Ngôn  , trong  thời gian hẹn hò, việc nguyên chủ và Tống Hiền  nhiều nhất là cùng   bài tập, cùng  học bài. Thân mật nhất cũng chỉ nắm tay cùng về nhà.
Đến lúc cả hai giành  hạng nhất và nhì  trường để  Thanh Thành, hai   vì lý do tập trung học tập,  thể phân tâm  chuyện yêu đương mà chia tay   một tuần .
Tất nhiên, đó là lời giải thích của hệ thống khi truyền cốt truyện gốc cho cô thôi.
Theo Trầm Ngư thấy, chẳng qua là vì Cố Ngôn sắp xuất hiện nên Tống Hiền  "thoái vị nhường hiền".