Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Khuynh Thành - Chương 104: Ngoại truyện TG1

Cập nhật lúc: 2025-02-24 09:03:31
Lượt xem: 449

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cửa sổ kính suốt từ trần đến sàn ban công hé mở một khe nhỏ, gió nhẹ thổi qua tấm rèm voan trắng, tạo nên những gợn sóng lăn tăn.

Trên giường, phụ nữ đang ngủ say dụi dụi chiếc gối mềm mại, khẽ trở . Làn da cô trắng như tuyết, phơn phớt ửng hồng, khiến chỉ hận thể cắn một miếng.

Quý Thừa Tu rửa mặt xong trở phòng, Vân Xu vẫn dấu hiệu tỉnh giấc. Vẻ mặt lịch thiệp, ôn hòa của hiện lên nụ bất lực nhưng đầy cưng chiều.

để vợ ngủ thêm chút nữa, nhưng cô nàng lười rời giường, thời gian còn kịp nữa .

Anh bật chiếc đèn ngủ đầu giường, ánh sáng dịu nhẹ chiếu sáng một góc nhỏ.

“Xu Xu, đến giờ dậy .” Quý Thừa Tu dịu dàng gọi cô.

Vân Xu vẫn cố chấp ôm chặt chăn, mơ màng giãy giụa giữa cơn mơ và thực.

“Ư… buồn ngủ quá… Muốn ngủ nữa…” Giọng nũng nịu của cô thiếu chút nữa đánh bại lý trí của đàn ông.

“Chúng sân bay ngủ tiếp, ? Bây giờ dậy rửa mặt, ăn sáng nào.” Quý Thừa Tu nhẹ giọng dỗ dành cô.

Vân Xu khó khăn chiến thắng cơn buồn ngủ, chậm rì rì cử động , tựa đầu giường.

Quý Thừa Tu xuống mép giường chờ cô tỉnh táo hơn, ánh mắt vô thức rơi xuống vết đỏ vai cô. Vệt đỏ ửng như đóa mai đỏ nền tuyết trắng, quyến rũ diễm lệ. Anh khựng một chút, chút hối hận, hôm qua nên quá trớn.

Để đến nỗi hôm nay Vân Xu khó khăn lắm mới rời giường.

Mãi một lúc , Vân Xu mới hồn, ngơ ngác hỏi: “Hôm nay dậy sớm thế? Có chuyện gì ?”

“Chẳng em bảo du lịch ? Anh sắp xếp lịch trình công việc , mấy ngày sẽ đưa em chơi cho khuây khỏa.” Quý Thừa Tu bất lực nó: “Hôm , buổi tối với em một mà.”

?

Đôi mắt Vân Xu ánh lên vẻ nghi hoặc. Cô cố nhớ , hình như hôm lúc cô xem phim quá nhập thần, Quý Thừa Tu với cô chuyện gì đó, nhưng vì phim quá cuốn hút, cô chỉ tùy ý gật đầu cho qua, chẳng gì.

Thôi , là của cô.

Quý Thừa Tu nhẹ nhàng gỡ những sợi tóc rối bời của vợ tai, hôn lên trán cô, đó mới tiếp tục chuẩn đồ đạc.

Khi cả hai chuẩn xong xuôi, tài xế đợi sẵn ở cửa. Hành lý chất lên xe gọn gàng.

Vân Xu cảm thấy gì đó . Trước khi xe lăn bánh, cô đột nhiên hỏi: “Khoan , chỉ hai chúng du lịch thôi ? Thế Bách Bách thì ?”

Quý Thừa Tu khẽ mỉm .

……

8 giờ sáng.

Tiếng chuông cửa du dương vang lên.

Trì Châu ăn xong bữa sáng, liếc đồng hồ, giờ ai đến nhà nhỉ?

Từ khi Vân Xu kết hôn, Trì Châu mua nhà ngay cạnh nhà họ, bước khỏi cửa là thể sang nhà chơi. Xu Xu thường xuyên đến nhà ăn cơm, nhưng thường là buổi trưa hoặc buổi tối.

Buổi sáng cô nàng dậy sớm .

Trì Châu mở cửa, thấy ai. ngay đó, cúi đầu xuống, một nhóc má bánh bao, đeo cặp sách nhỏ lưng, đang ngước đôi mắt trong veo .

“Cậu ơi, buổi sáng lành ạ.” Giọng non nớt vang lên.

Trì Châu vội vàng dắt cháu trai nhà: “Bách Bách, cháu ở cửa một thế? Ba ?”

Bách Bách mặc bộ vest đen nhỏ xinh, liền dùng bàn tay mũm mĩm móc một tờ giấy gấp từ chiếc túi nhỏ áo, đưa cho Trì Châu.

Trì Châu mở tờ giấy .

[A Châu, hôm nay là kỷ niệm 6 năm ngày em và Xu Xu gặp , em đưa cô du lịch vài ngày, đừng lo lắng, em sẽ chăm sóc cô thật .

À mà Bách Bách giao cho nhé. Thế giới hai tiện mang theo trẻ con. Thằng bé dạo cũng bám lắm, tin rằng nhất định sẽ chăm sóc cho nó.

— Quý Thừa Tu.]

Khuôn mặt tuấn tú, nghiêm nghị của Trì Châu lập tức tối sầm . Cái tên Quý Thừa Tu dẫn Xu Xu du lịch mà thèm báo cho một tiếng, trực tiếp cuỗm luôn.

Chẳng lẽ vẫn còn ghi hận chuyện du lịch, cứ kè kè bên cạnh bọn họ ?

đó chẳng là địa điểm công tác của trùng với địa điểm du lịch của bọn họ ? Hơn nữa, Xu Xu cũng vui vẻ mà.

là đồ đàn ông hẹp hòi, Trì Châu hừ lạnh một tiếng.

“Cậu ơi, ba ba với du lịch, mấy ngày nay bảo cháu ở nhà ạ.” Bách Bách kéo kéo vạt áo Trì Châu, khuôn mặt trắng trẻo bầu bĩnh tràn đầy vui sướng. Cậu nhóc thích nhất.

Cậu tuy lúc nào cũng lạnh lùng, nhưng đối xử với .

Trì Châu xoa đầu Bách Bách, ánh mắt dịu dàng. Đứa bé là con của Xu Xu, đương nhiên yêu thương nó vô cùng. Bách Bách cũng quấn quýt .

Khác hẳn với cái tên bạn đáng ghét cướp mất em gái .

……

Mãi đến khi lên máy bay, cơn buồn ngủ mới ập đến. Vân Xu tối qua ngủ đủ giấc, buổi sáng chuẩn một hồi lâu, giờ yên vị, mí mắt cô nàng bắt đầu díu .

Quý Thừa Tu bật , dìu cô phòng ngủ máy bay để ngủ thêm một giấc.

Điểm đến của chuyến du lịch là một hòn đảo nhỏ ở nước ngoài. Khí hậu nơi đây quanh năm ôn hòa, phong cảnh tuyệt . Mỗi năm đảo chỉ đón một lượng khách du lịch nhất định, đảm bảo quá vắng vẻ, đảm bảo trải nghiệm du lịch tuyệt vời.

Vân Xu ngủ một giấc đời, khi tỉnh dậy nữa, máy bay đến phận hòn đảo. Nhìn ngoài cửa sổ, cây cối xanh tươi gần như bao phủ hơn nửa hòn đảo, những biệt thự xinh xắn ẩn hiện giữa rừng cây.

Bãi cát vàng óng ánh và làn nước biển xanh lam xen kẽ , như chốn tiên cảnh.

Vân Xu chiếc váy dài rộng thùng thình, áo croptop trắng, chân trần chạy bãi cát giữa biển và bờ, đôi chân trần trắng nõn và bãi cát màu nâu tương phản rõ rệt, như một tác phẩm nghệ thuật tinh xảo.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-khuynh-thanh/chuong-104-ngoai-truyen-tg1.html.]

Quý Thừa Tu theo cô, mỉm bóng dáng vợ , ánh mắt dịu dàng và đắm đuối.

“Đẹp quá, hơn cả những gì em xem video.” Vân Xu trầm trồ khen ngợi, đôi mắt trong veo ánh lên vẻ vui sướng.

Quý Thừa Tu chậm rãi kể về truyền thuyết của hòn đảo: “Hòn đảo tên là Đảo Tình Nhân. Tương truyền, xưa một đôi tình nhân yêu nhưng gia đình phản đối, họ chèo thuyền trốn đến đây. Họ an cư lạc nghiệp đảo, nhưng hạnh phúc chẳng tày gang, của hai gia tộc đuổi theo đến đây, xử tử đôi tình nhân. Trong lúc tuyệt vọng, đôi tình nhân cầu nguyện với Thần Biển. Thần Biển cảm động tình yêu của họ, ném những kẻ truy đuổi biển khơi, đôi tình nhân cuối cùng sống hạnh phúc bên .”

Giọng ấm áp và giàu chất từ tính, ngay cả những câu chuyện truyền thuyết bình thường cũng trở nên cuốn hút lạ thường.

“Thì Thần Biển cũng bụng đấy chứ.” Vân Xu vui vẻ xoay đối diện với Quý Thừa Tu.

“Trong thần thoại của cả phương Đông lẫn phương Tây, đều nhiều vị thần giúp đỡ tình yêu của phàm.” Quý Thừa Tu thấy cô thích , kể thêm vài câu chuyện nữa.

Thủy triều rút dâng lên, Vân Xu đến nhập thần, nhất thời bất cẩn, giẫm hòn đá trơn nhẵn, loạng choạng, suýt chút nữa ngã xuống đất.

“Xu Xu!” Quý Thừa Tu nhanh mắt nhanh tay một bước lên , ôm chặt lấy cô, tay nhẹ nhàng vỗ về lưng cô: “Không , .”

Vân Xu vẫn còn sợ hãi, vỗ vỗ ngực, hết hồn.

“May mà ở bên cạnh.” Cảm giác sợ hãi qua , Vân Xu đầy ỷ chồng .

Phía xa là đám đông vui đùa ồn ào, phía là biển rộng bao la, nhưng trong mắt Quý Thừa Tu chỉ hình bóng một .

Tà váy cô bay nhẹ trong gió, đẽ hoang dã, tựa như nữ thần Vu Sơn. Khi đôi mắt trong veo của cô thẳng mắt , Quý Thừa Tu nghĩ, gì hạnh phúc hơn thế .

Vào buổi tối, bãi biển trở nên nhộn nhịp hơn cả ban ngày. Vô hàng quán hải sản ăn vặt mở cửa, ánh đèn đủ màu sắc từ cao chiếu xuống, sáng rực cả màn đêm. Không khí tràn ngập hương thơm quyến rũ, kích thích vị giác của .

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ

Vân Xu đeo kính râm to bản, tay nắm chặt Quý Thừa Tu, hết quán đến quán khác.

“Chồng ơi, em ăn cái !”

“Mấy viên bạch tuộc nhỏ trông ngon quá, em ăn!”

“Oa! Cái hấp dẫn ghê nha!”

Đi một vòng, tay Quý Thừa Tu xách đầy ắp đồ ăn vặt, đủ loại khác , món nào trùng món nào.

Hai tìm một chỗ sạch sẽ, vắng để xuống ăn. Vân Xu chỉ hận thể ăn hết tất cả thứ, nhưng Quý Thừa Tu kiên quyết ngăn cản.

“Không , mỗi món chỉ ăn một chút thôi. Ăn nhiều hải sản dễ khó chịu bụng đó.” Quý Thừa Tu nhẹ nhàng khuyên nhủ: “Xu Xu đang chơi bệnh đúng ?”

Vân Xu tiếc nuối gật đầu.

“Ăn , ăn xong phần của em, chỗ còn giải quyết cho. Món nào ngon chúng mua.”

Vân Xu ôm lấy đống đồ ăn vặt, chăm chú thưởng thức. Quý Thừa Tu lấy khăn giấy, cẩn thận lau vết nước sốt dính khóe miệng cô, thỉnh thoảng đưa nước cho cô uống, sợ cô nghẹn.

Ăn xong, hai nghỉ ghế dài.

Cách đó xa, một đôi vợ chồng già tóc hoa râm. Khi ngang qua Vân Xu, bà lão dừng bước, ánh mắt hiền hậu cô, dùng tiếng Trung lơ lớ chậm rãi : “Cô gái, chồng của cô, yêu cô nhiều lắm.”

Trước đó họ để ý đến cặp vợ chồng trẻ , ánh mắt chồng hầu như luôn dõi theo vợ.

Ánh trong mắt Vân Xu như làn sóng mùa xuân, nhẹ nhàng lan tỏa: “Cảm ơn, cháu ạ.”

Quý Thừa Tu cũng lịch sự gật đầu với họ.

Đôi vợ chồng già giơ ngón tay cái lên, vui vẻ rời , khi còn tặng Vân Xu một bông hoa.

Liên tiếp ba ngày, ngày nào Vân Xu cũng vui vẻ.

nhiều truyền thuyết , ngắm bình minh tráng lệ biển, buổi tối lên sân thượng ngắm .

Vào buổi sáng ngày cuối cùng.

Vân Xu kéo tay Quý Thừa Tu bờ biển. Cô đặc biệt yêu thích bãi cát . hôm nay, khi đến chỗ quen thuộc, mắt Vân Xu mở to. Cô buông tay chồng , chạy nhanh về một hướng.

Tà váy tung bay trong gió như cánh bướm.

“Anh Cả.” Cô vui mừng gọi.

“Ừ.” Ánh mắt sắc sảo của Trì Châu dần trở nên dịu dàng, giúp em gái chỉnh mái tóc rối.

Quý Thừa Tu bước nhanh tới, vẻ mặt tươi nhưng ánh mắt lạnh lùng: “A Châu, đến đây? Bách Bách ?”

Anh cố tình để con trai cho Trì Châu trông nom.

Vân Xu cũng ngước mắt chờ đợi câu trả lời của trai.

Trì Châu bình thản đáp: “Bác trai bác gái nhớ cháu quá nên đón Bách Bách về . Anh việc đến đây, tiện đường ghé qua thăm hai đứa.”

Ra là con trai ông bà đón về, Vân Xu yên tâm.

“Thật là trùng hợp, việc ở hòn đảo du lịch .” Quý Thừa Tu , trong lời ý khác.

Trì Châu hề biến sắc: “Công ty dạo gần đây đang xem xét mở rộng mảng du lịch, khảo sát các địa điểm khác là chuyện bình thường.”

Nghe hai chuyện, mắt Vân Xu sáng lên.

“Oa! Vậy nhất định tham quan hết hòn đảo đó nha. Đảo lắm luôn. Em dẫn xem phía nhé, ở đó nhiều vỏ sò lắm.” Vân Xu bước chân sáo về phía .

Hai đàn ông, một trái một , che chở cho cô ở giữa.

“Mấy ngày nay em vui vẻ ?”

“Siêu vui luôn! Em còn thấy nhiều loại cá khác nữa đó.”

“Xu Xu chậm thôi, em suýt nữa ngã ở đây đấy.”

Trên bãi cát vàng, dấu chân ba càng lúc càng xa, kéo dài vô tận…

 

Loading...