Tô Liên Sơ choàng tỉnh. Nàng ngơ ngác cúi đầu. Ký ức trong đại não đứt quãng, chỉ còn nhớ một vài đoạn quan trọng vụn vặt.
Đây là tương lai nàng mơ thấy ?
Nó đang nhắc nhở nàng cần   theo con đường trong mơ, đó là con đường chính xác nhất.
Bầu trời đêm đen kịt. Ánh  lấp lánh. Có một ngôi  tỏa  ánh sáng màu đỏ mang điềm .
Tô Thành Thu thu  ánh mắt  bầu trời đêm. Hắn thờ ơ nhẹ gõ mặt bàn, tạo  âm thanh  nhỏ và đều đặn.
Kẻ mang đại khí vận quả nhiên phiền phức. Ngay cả đảo ngược thời gian cũng  thể   che lấp  quỹ đạo cũ. Mọi chuyện  xảy  sẽ nhắc nhở nàng lựa chọn con đường  lợi nhất cho bản .
Nhớ  đôi mắt trong veo như chứa đầy nước mùa thu trong làn sương  mờ ảo, trong mắt Tô Thành Thu hiện lên nụ  nhàn nhạt.
Tuy nhiên, kết quả e là sẽ  như nàng  mong . Bất kể là ai, đều  trả giá cho những việc  sai trái của .
Gần đây, các  tử Vấn Thiên Tông nhận thấy Tô Liên Sơ ở Đạo Phong thường xuyên đến các giảng đường. Nàng kiên nhẫn giải đáp thắc mắc cho các  tử mới nhập môn. Ngay cả những câu hỏi đơn giản nhất, nàng cũng ôn tồn trả lời,  hề tỏ vẻ khó chịu.
“Đa tạ Tô sư tỷ  chỉ dẫn ạ!”
“Tô sư tỷ tính tình thật ,  hổ danh là  tử của Sở tiên tôn.”
“Tô sư tỷ,  còn một điều thắc mắc...”
Nhìn thoáng qua vẻ mặt  ơn chân thành của các  tử, thi  cảm ơn , khóe miệng Tô Liên Sơ lộ  một nụ  đầy ẩn ý. Đây mới là sự phát triển đúng đắn.
Nàng là thiên chi kiêu tử của Vấn Thiên Tông, là  tử đích truyền duy nhất của Đạo Phong. Dù ở , nàng cũng  nhận  ánh mắt ngưỡng mộ và sùng bái tột cùng của  .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-khuynh-thanh/chuong-1064-vi-hon-the-cua-nam-phu-trong-chuyen-tinh-su-do-tu-tien-44.html.]
Tư chất xuất chúng và  phận cao quý là vốn liếng lớn nhất của nàng.
Khoảng thời gian , Tô Liên Sơ dồn hết tâm trí  Sở Hạo Ninh,   bỏ quên những  tử theo  . Chỉ đến khi  mơ thấy giấc mộng , nàng mới kinh ngạc phát hiện  một điều: những  vẫn luôn  theo nàng bấy lâu   còn xuất hiện nữa.
Họ đều đang tập trung ở một nơi khác.
Đó là Thương Lan Phong.
Nhớ đến sự chú ý mà Sở Hạo Ninh dành cho Vân Xu, Tô Liên Sơ cảm thấy nội tâm chua xót.
Không  cả. Chỉ cần nàng  theo con đường trong giấc mộng   , sư tôn chắc chắn sẽ yêu nàng giống như trong mộng. Ánh mắt của  cuối cùng sẽ chỉ dừng    nàng mà thôi.
Tô Liên Sơ nén  suy nghĩ, tiếp tục dịu giọng giảng giải cho các  tử bên cạnh.  trong một khoảnh khắc nào đó, những khuôn mặt  ơn đầy phấn khích xung quanh nàng bỗng nhiên trở nên vô cảm. Máu tươi chảy  từ thất khiếu. Họ  chằm chằm nàng, ánh mắt đầy oán độc và phẫn nộ.
Đồng tử Tô Liên Sơ co giãn. Nàng theo bản năng lùi  một bước.
Một  tử  phía  nghi hoặc hỏi: “Tô sư tỷ   ạ?”
Một tiếng gọi kéo nàng trở về với thực tại. Những khuôn mặt đẫm m.á.u biến mất. Tô Liên Sơ ngơ ngác  quanh. Nàng vẫn đang ở trong giảng đường. Cảnh tượng   thấy dường như chỉ là ảo giác.  nhịp tim đập kinh hoàng vẫn  dừng .
Các  tử thấy sắc mặt Tô Liên Sơ trắng bệch, như   thấy thứ gì đó  đáng sợ, vội vàng hỏi  chuyện gì.
Tô Liên Sơ mấp máy đôi môi khô khốc, gượng  : “Không  gì. Chẳng qua tối qua  nghỉ ngơi , hôm nay  mệt thôi.”
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Các  tử  lên, hiểu ý. “Vậy sư tỷ mau về nghỉ ngơi  ạ. Chúng  tự nghiên cứu cũng .”
“À đúng , sư tỷ   đến Đan Đỉnh Phong lấy ít đan dược  ạ? Nghe  vị Tô trưởng lão du ngoạn bên ngoài  trở về. Thuật luyện đan của ngài  phi thường lợi hại. Đan dược luyện  viên nào cũng là thượng phẩm.”
“Đệ cũng  . Tô trưởng lão  lúc du ngoạn  tiến  một cổ tu động phủ,    nhiều phương thuốc luyện đan  thất truyền. Bây giờ ở Đan Đỉnh Phong, ngài  là nhân vật  cung phụng.”
“Tiểu sư tổ gần đây hình như cũng  hứng thú với luyện đan. Lần   vô tình gặp nàng  ở Tàng Thư Các, trong tay còn cầm  nhiều điển tịch về đan dược.”