Vân Xu tò mò : “Truyện gì ?” Vừa nãy liếc qua, hình như thấy bìa nhiều động vật?
Con khi về thứ thích, luôn sự nhiệt tình ngoài sức tưởng tượng. Đinh Uyển Du cũng ngoại lệ. Đôi môi chuyện mở , cô thao thao bất tuyệt một tràng dài, đến khô cả miệng, giữa chừng còn uống hết nửa chai nước.
“Nó là một cuốn tiểu thuyết huyền huyễn đô thị về yêu quái. À đúng, hẳn là yêu quái, là câu chuyện về những con huyết mạch yêu quái sinh tồn trong xã hội. Nữ chính ban đầu là một thường, năm 18 tuổi tình cờ kích hoạt huyết mạch, từ đó bước thế giới đó.”
“Nữ chính tội lắm, từ nhỏ là cô nhi, ai yêu quý, bạn bè, cô đơn một . Sau khi tiến thế giới đó, vì sở hữu huyết mạch Tai Thú mà các bạn học khác xa lánh.”
“ nữ chính là một kiên cường, cuối cùng bằng sự nỗ lực giành sự công nhận của , đánh bại âm mưu của tổ chức tà ác, trở thành cường giả. Nhịp truyện , khi đó ngày nào cũng hóng chương mới. Điều phiền nhất là tuyến tình cảm của nữ chính mơ hồ, tìm mãi ai là nam chính, cứ như ai cũng thể, như ai cũng .”
“Để xem Weibo tác giả." Đinh Uyển Du mở điện thoại tìm kiếm. “Hay quá! Sách xuất bản còn thêm nhiều phiên ngoại nữa. Không bổ sung diễn biến tình cảm của nữ chính . là fan cứng mà!” Vì cảm xúc phấn khích, Đinh Uyển Du luyên thuyên kể một đống cốt truyện, thỉnh thoảng đưa bình luận của , khí thế "chỉ điểm giang sơn".
Vân Xu ở bên cạnh yên lặng lắng , phối hợp gật đầu với bạn .
Sau khi khao khát trút bầu tâm sự thỏa mãn hảo, cảm xúc bình tĩnh trở , Đinh Uyển Du cuối cùng nhớ một sự thật đáng sợ: Vân Xu từng cuốn truyện , khả năng hề hứng thú với những gì cô . Nói cách khác, Vân Xu kiên nhẫn cô một đống chuyện nhàm chán vô bổ. Trời sập đất lở cũng đủ để hình dung tâm trạng lúc của Đinh Uyển Du.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Đinh Uyển Du đầy áy náy: “Xin , bắt lâu như những lời vô nghĩa.”
Đôi mắt Vân Xu cong cong: “Không . Tuy qua, nhưng kể cũng thú vị. Đó là một câu chuyện .”
Đinh Uyển Du nước mắt lưng tròng. Sao xinh , tính cách đến ? Đây là nàng tiên đại mỹ nhân nào thế . Tuyệt đại đa đều thích kể lể: kể khổ, kể về phiền não, kể về niềm vui. Rất ít sẵn lòng yên lặng lắng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-khuynh-thanh/chuong-1163-xuyen-thanh-nguoi-qua-duong-giap-2.html.]
Vì lời Vân Xu , Đinh Uyển Du mua thêm một cuốn giống hệt, tặng cho Vân Xu, cùng cô chia sẻ câu chuyện yêu thích: “Đợi xong , chúng cùng thảo luận nhé.”
Vân Xu : “Được, về sẽ ngay.”
Khi mặt trời ngả về tây, hai rời khỏi trung tâm thương mại, chia tay.
Về đến nhà, Vân chuẩn xong cơm tối, vẫy gọi con gái nhanh lên nhà: “Đồ ăn dọn lên , rửa tay ăn cơm.”
“Con tới ngay!”
Cha Vân đang sofa gấp tờ báo , tươi hớn hở hỏi: “Hôm nay ngoài chơi thế nào? Có thả lỏng thoải mái ? Quần áo thích đều mua ?”
Vân Xu đặt đồ mua sắm xuống, vui vẻ : “Con chơi vui ạ. Con nhiều nơi lắm, đồ thích cũng mua .”
Cha Vân thấy túi nilon trong suốt đựng sách, ngạc nhiên : “Con còn tiểu thuyết nữa ?” Trước đây ông từng thấy.
Vân Xu : “Trước đây con ạ. Cuốn là Uyển Du tặng con, bảo là lắm.” Cuốn tiểu thuyết bóc tem lấy đặt bàn . Cha Vân thấy bìa sách, buồn bực : “Các con xem "Thế giới động vật" ?”
Vân Xu đang uống nước, suýt sặc: “Không ! Động vật nào trông như thế ạ. Đó là một cuốn tiểu thuyết huyền huyễn đô thị ạ.”
Mẹ Vân bưng cơm từ nhà bếp bước : “Rồi , lát nữa chuyện tiếp. Ăn cơm .” Hai cha con thuận thế bàn ăn.
Cuốn tiểu thuyết bọc lớp plastic, bỏ bàn . Bìa sách màu đen, đó vẽ nhiều sinh vật hình dạng kỳ dị: hoặc trông hiền lành, hoặc dữ tợn, hoặc uy phong lẫm liệt, khí thế bức . Dòng chữ màu vàng đồng khắc năm chữ lớn: Đô Thị Dị Văn Lục.