Tiêu Tử Nguyệt suy nghĩ một lát uyển chuyển : “Thư viện mỗi ngày nhiều , việc ở đó chắc vài ngày, đến thư viện lẽ sẽ quá tải mất.”
Không khéo còn ngày ngày quấy rầy Vân Xu nữa.
Vân Xu cụp mắt xuống, vẻ mặt thoáng buồn bã, gương mặt nhỏ nhắn trắng ngần dường như cũng mất vẻ rạng rỡ. Nghe thì lẽ cô thể ngoài việc , sẽ gây phiền phức cho khác mất.
Tiêu Tử Nguyệt đau lòng chết, vội vàng sát bên cạnh cô, ôm lấy bờ vai Vân Xu, nhẹ giọng dỗ dành: “Không , mà. Bây giờ khoa học kỹ thuật phát triển , ngoài việc ngoài , chúng vẫn thể việc tại nhà mà.”
“Rất nhiều tự mở xưởng nhỏ tại nhà, chuyên nhận đơn hàng online đó thôi. Hay là chúng cũng thử xem ?”
“Thật ạ?” Vân Xu ngẩng đầu lên, đôi mắt ngấn lệ Tiêu Tử Nguyệt, đáng thương đáng yêu, khiến chỉ nâng niu cô trong lòng bàn tay mà thôi.
Tiêu Tử Nguyệt đôi mắt mà lòng tan chảy: “Đương nhiên là thật , hứa với .”
“Vậy chúng thể mở xưởng gì?” Vân Xu tò mò hỏi.
Tiêu Tử Nguyệt nhớ những gì , “Xưởng thì nhiều loại lắm, xưởng may quần áo, xưởng búp bê, xưởng đồ trang sức, còn thấy cả xưởng kẹo nữa. thích nhất là một nghệ nhân nước hoa, đó cũng tự mở một xưởng riêng.”
“Cậu thích gì thì chúng sẽ học cái đó, học xong mở xưởng, thế nào? Chắc chắn sẽ thích sản phẩm của .” Tiêu Tử Nguyệt dịu dàng dỗ dành Vân Xu, trong lòng thầm nghĩ, cùng lắm thì cô bỏ tiền , thuê nhân viên công ty xếp hàng mua hàng ủng hộ, thể nào cũng giúp Vân Xu thêm tự tin để tiếp tục.
Vân Xu rốt cuộc cũng vui vẻ trở , Tiêu Tử Nguyệt thở phào nhẹ nhõm.
Sau một hồi bàn bạc, Vân Xu quyết định sẽ học thú nhồi bông. Thú nhồi bông đáng yêu như , cô thật nhiều tặng cho Tiêu Tử Nguyệt.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-khuynh-thanh/chuong-122-thay-doi-so-phan-vi-hon-the-phao-hoi-cua-ba-dao-tong-tai-19.html.]
Tiêu Tử Nguyệt khi xác nhận ý định của Vân Xu, liền gọi điện thoại cho mang đến một bộ dụng cụ thú nhồi bông, còn cho dọn dẹp phòng khách, biến nó thành xưởng việc của Vân Xu.
là tiền khác.
Có việc để , Vân Xu quả nhiên vui vẻ hơn hẳn. Tiêu Tử Nguyệt thấy tinh thần cô phấn chấn hơn, trong lòng cũng cảm thấy hài lòng. Vân Xu vốn hợp với vẻ mặt u sầu, dáng vẻ tràn đầy sức sống mới là nhất.
Điều khiến Tiêu Tử Nguyệt bất ngờ là, Vân Xu năng khiếu đặc biệt trong lĩnh vực . Con thú nhồi bông đầu tiên cô dáng, một chú Noãn Noãn phiên bản chibi, dù trong nghề cũng thể nhận đó là mèo Ragdoll.
Vân Xu đưa chiến lợi phẩm đầu tay của cho Tiêu Tử Nguyệt.
“Xu Xu cứ yên tâm, sẽ cất két sắt, bảo quản cẩn thận.” Tiêu Tử Nguyệt trịnh trọng .
Vân Xu: “…”
Cũng cần nghiêm trọng đến , nó chỉ là một con thú nhồi bông thôi mà.
Tiêu Tử Nguyệt nghĩ , đây là sản phẩm đầu tiên mà Vân Xu , vô cùng giá trị kỷ niệm. Nếu để Lục Trạch , chắc chắn sẽ ghen tị c.h.ế.t mất.
Từ khi chuyển đến đây, Lục Trạch tìm đến Vân Xu giảm đáng kể, chỉ thỉnh thoảng gọi điện thoại, điều khiến Vân Xu cảm thấy thoải mái hơn nhiều.
Cho đến một ngày nọ, một cuộc gọi lạ gọi đến.
Vân Xu liếc màn hình điện thoại, đặt cây kim khâu xuống, bắt máy: “Xin chào, xin hỏi ai đầu dây ạ?”
“Là Vân Xu đấy ?” Người ở đầu dây bên cất tiếng: “ là của Lục Trạch đây. nghĩ chúng nên gặp mặt một , chuyện cho nhẽ.”