Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Khuynh Thành - Chương 143: Kết thúc thế giới thứ hai
Cập nhật lúc: 2025-02-26 09:21:27
Lượt xem: 360
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cái tên bình thường , khi Vân Xu cất tiếng gọi lên, bỗng mang một ma lực kỳ lạ. Cái tên bắt nguồn từ , cố tình bắt chước tên Lục Trạch, giờ phút mà đặc biệt đến thế.
Anh thể rõ tiếng tim đang đập, một tiếng dồn dập hơn tiếng . Gió tháng năm vẻ nóng quá, An Trạch Vũ tự hỏi, nếu lòng bồn chồn đến ?
An Trạch Vũ : "Có lẽ rời khỏi Đông Thành."
Vân Xu khẽ "ạ" một tiếng, thẳng dậy: "Sao ? Anh gặp rắc rối gì , cần em giúp ?"
Thực cô hỏi chuyện từ chức, nhưng sợ hỏi điều nên hỏi.
Vẻ lo lắng trong mắt cô gái hề che giấu, An Trạch Vũ bất giác bật , nụ xua tan vẻ lạnh lùng thường ngày, tô điểm thêm nét ôn nhu tươi sáng cho khuôn mặt tuấn tú.
"Không , đừng lo lắng, chỉ đây đó, ngắm thế giới thôi mà."
Vân Xu quan sát nét mặt , thấy hề gượng gạo, mới yên tâm.
Cô trò chuyện với một lúc.
Trước lúc chia tay, trai tuấn tú đột nhiên lên tiếng: "Xu... Vân Xu, chúng là bạn bè, đúng ?"
"Dạ, chúng vẫn luôn là bạn bè mà, chẳng lẽ xem em là bạn ?"
Câu hỏi ngược của cô khiến An Trạch Vũ bật nữa.
Anh từng chìm đắm trong quá khứ đau buồn, cảm thấy thế giới u ám, chẳng còn gì vui vẻ. Để sống sót, gồng gánh vác nhiệm vụ báo thù.
giờ thì cần nữa .
Trong lòng ánh trăng sáng, thế giới cũng vì thế mà bừng lên ánh dương.
...
Vân Xu mở cổng rào, thấy ai đó gọi .
"Cô Vân!"
Cô theo phản xạ nghiêng đầu , thấy một đôi nam nữ xa đang bước về phía .
Hôm nay trời nóng, Vân Xu bộ khá nhiều, nóng bừng, dù cũng về đến cổng nhà, cô liền tháo khẩu trang xuống.
Tiếng bước chân đến gần bỗng khựng .
Vân Xu ngước mắt , hai đối diện như hóa đá im tại chỗ.
Đầu óc Giang Văn Diệu trống rỗng, gương mặt quá sức xinh , chỉ cần liếc mắt một cái khiến thần hồn điên đảo, quên cả trời đất.
Anh từng Lục Trạch và Tiêu Tử Nguyệt đều vô cùng quan tâm đến cô gái , lúc đó trong lòng còn khịt mũi coi thường, cho rằng đây chỉ là một ả đàn bà thủ đoạn cao siêu, xoay hai vị hôn phu hôn thê như chong chóng.
Đến khi tận mắt chứng kiến mới từng buồn đến mức nào, vẻ vượt qua cả giới tính, dù là nam nữ đều sẽ cô thu hút.
Thảo nào Tiêu Tử Nguyệt hủy hôn vẫn giữ như giữ ngọc.
Tương Tĩnh Huyên cũng ngây tại chỗ, cô từng gặp Vân Xu vài , nhưng đối phương đều che khuất nửa mặt, thấy rõ dung mạo, đến bây giờ cô mới hiểu lý do , nếu che nhan sắc quá đỗi nổi bật , Vân Xu đường chắc sẽ phiền phức lắm.
Đây chính là con gái mà Lục Trạch nâng niu đầu ngón tay.
Tương Tĩnh Huyên từng âm thầm ghen tị với Vân Xu, nhưng khi thấy dung mạo thật sự của cô gái , trong lòng kìm dâng lên một nỗi tự ti, cô nhận rõ ràng cách giữa hai như một trời một vực.
Ngắm gương mặt , dù cô là yêu của Lục Trạch, Tương Tĩnh Huyên cũng thể ghen ghét nổi, chênh lệch quá lớn.
Nghĩ đến mục đích chuyến , trong lòng cô càng thêm hổ.
vì Tương Bảo Bảo, cô cắn răng : "Vân Xu, xin cô giúp , xin cô Lục Trạch nghĩ cách đưa con trai về."
Địa vị của Lục Trạch ở Đông Thành vô cùng quan trọng, chắc chắn cách, huống hồ thích Vân Xu như , chỉ cần cô mở lời, nhất định sẽ đồng ý.
Trong gian vắng lặng, chỉ giọng của Tương Tĩnh Huyên vang vọng.
Khóe mắt cô liếc thấy Giang Văn Diệu vẫn im lặng thất thần, lòng chợt lạnh, diễn tả bằng lời.
Vân Xu hiểu cô đang gì, mãi đến khi Tương Tĩnh Huyên kể lể, cô mới miễn cưỡng chắp vá sự tình.
Sau đó, cô từ chối.
"Cô Tương, dù vì cô tìm đến , nhưng xin , chuyện nhúng tay ."
Tương Bảo Bảo phạm quá nghiêm trọng, chỉ thôi thấy kinh hồn, dù Tương Tĩnh Huyên rõ, nhưng Vân Xu đoán dạo gần đây Tiêu Tử Nguyệt bận rộn và mệt mỏi chắc chắn liên quan đến bé.
Mặt Tương Tĩnh Huyên tái mét, ban đầu cô định tìm trực tiếp Lục Trạch, nhưng cho cô cơ hội gặp mặt, cô chỉ còn cách đến cầu xin Vân Xu.
Vân Xu từ chối thẳng thừng, thậm chí còn hỏi ngược một câu khiến Tương Tĩnh Huyên á khẩu trả lời .
"Nói thì, chẳng lẽ mấy năm nay cô từng phát hiện hành vi của con ?"
Tương Tĩnh Huyên thể trả lời, đây, Tương Bảo Bảo trí thông minh cực cao, con trai mặt cô luôn là một đứa trẻ ngoan ngoãn lời, là cô quá bận rộn chuyện khác mà thiếu quan tâm đến con cái, đến nỗi hề gì?
Dù là lý do nào, cũng đều là sự tắc trách của cô, một .
Mãi đến khi hai rời , Giang Văn Diệu vẫn một lời, cúi gằm mặt nghĩ gì.
Môi Tương Tĩnh Huyên run rẩy, cô một thứ gì đó đổi.
Lòng cô lạnh như rơi xuống hầm băng.
...
An Trạch Vũ đến phút cuối thu tay, để Lục Thị gian thở dốc.
Lục Trạch vẫn đang nỗ lực cứu vãn công ty, nhưng lỗ hổng quá lớn, Kỷ Thị vẫn luôn theo sát buông, ngay cả Tiêu Thị và những doanh nghiệp cơ hội khác cũng thừa cơ hội hạ thủ, hung hăng xâu xé Lục Thị một miếng thịt.
Lục Trạch ủ dột, nhưng oán hận.
Anh lăn lộn thương trường lâu như , tự nhiên hiểu rõ bạn bè vĩnh hằng, chỉ lợi ích vĩnh hằng, nếu đổi ở vị trí của Tiêu Thị, cũng sẽ chút do dự động thủ.
Thắng vua thua giặc, xưa nay vẫn .
Luôn thể nhanh nhất nhận rõ tình hình, Lục Trạch thể một tay đưa Lục Thị đến vị thế huy hoàng, dựa bao giờ là vận may.
Đây cũng là lý do năm xưa Tiêu Tử Nguyệt ngưỡng mộ , nếu Lục Trạch thật sự kém cỏi, Tiêu Tử Nguyệt cao ngạo căn bản sẽ để mắt đến đối phương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-khuynh-thanh/chuong-143-ket-thuc-the-gioi-thu-hai.html.]
Tiêu Tử Nguyệt : "Lục Trạch, tình trạng của Lục Thị hiện tại thế nào, chắc cần nhiều nữa đúng ."
Lục Trạch nhàn nhạt đáp: "Vậy thì ?"
Không oán hận Tiêu Thị, cũng nghĩa là thể chấp nhận việc Tiêu Tử Nguyệt đến mặt khoe khoang, nhưng mà đoán sai ý của đối phương.
Tiêu Tử Nguyệt khẽ nhếch cằm, dường như trở về dáng vẻ thiên kim đại tiểu thư ngày : "Tiêu Thị thể ngừng tay, thậm chí thể giúp đỡ Lục Thị một chút."
"Cái giá là gì?" Lục Trạch Tiêu Tử Nguyệt chắc chắn vô duyên vô cớ đưa đề nghị .
Tiêu Tử Nguyệt khẽ cong đôi môi đỏ mọng: "Cái giá chính là chuyện đây giữa và Vân Xu xóa bỏ . Từ nay về , vin chuyện cứu giúp cô để kể lể, đương nhiên cũng thường xuyên tìm gặp cô , ân tình giúp cô , sẽ cô trả."
Vị đại tiểu thư váy đỏ ngạo nghễ năm xưa cuối cùng trở thành tiểu Tiêu tổng danh xứng với thực, thể mặt đại diện cho Tiêu Thị.
Lục Trạch im lặng lâu, nhớ cảnh tượng đầu gặp Vân Xu, nhớ đôi mắt cô sáng như trời, nhớ lúm đồng tiền duyên dáng của cô.
Cuối cùng cũng lên tiếng: "Được."
Ngồi xe, Tiêu Tử Nguyệt bấm một dãy .
"Lộ giáo sư, Lục Trạch đồng ý yêu cầu của chúng ." Đây là quyết định chung của Tiêu Tử Nguyệt và Lộ Diệp Lâm, nhân cơ hội , chấm dứt chuyện.
Nói xong, Tiêu Tử Nguyệt quên cảm ơn Lộ Diệp Lâm. Nếu nhờ tay giúp đỡ, lẽ Tiêu Thị lúc cũng chung cảnh ngộ với Lục Thị, lâm vòng xoáy nguy hiểm.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Mẹ của Lộ Diệp Lâm trong chính phủ, nên thể mời vài nhân viên kỹ thuật lợi hại từ chính phủ. Cấp cũng may mắn kịp thời khống chế một mầm họa nguy hiểm.
Nếu để Tương Bảo Bảo tiếp tục tự do phát triển, sẽ gây tai họa gì cho xã hội. Nếu vài năm mới nghĩ đến việc giăng lưới bắt bé, thì sẽ khó khăn.
Cúp điện thoại, Tiêu Tử Nguyệt ngoài cửa sổ. Cô kể với ai về giấc mơ kỳ lạ của .
Trong mơ, cô yêu Lục Trạch, những tưởng sẽ một cuộc hôn nhân êm ấm, nhưng sự xuất hiện của Tương Tĩnh Huyên và Tương Bảo Bảo phá tan tất cả. Tiêu Tử Nguyệt nhớ những gì trải qua trong mơ, nhưng cảnh Tiêu Thị cuối cùng phá sản, Lục Thị thôn tính trực tiếp, vẫn chân thật đến kinh hoàng.
Sau khi tỉnh giấc, cô lập tức đến thăm cha.
Rồi gọi điện cho Vân Xu, giọng mềm mại ấm áp của cô bạn, cảm giác hồi hộp lo sợ trong lòng mới dần tan biến.
Nếu Vân Xu, Tiêu Tử Nguyệt nghi ngờ gì rằng chuyện sẽ diễn đúng như trong mơ.
Để giải tỏa nỗi bực bội khó chịu giấc mơ, Tiêu Tử Nguyệt chỉ huy Tiêu Thị nuốt trôi một lượng lợi ích khổng lồ từ Lục Thị, đủ để họ tiêu hóa trong một thời gian dài.
Sau đó, Lộ Diệp Lâm tìm đến cô, đưa ý tưởng ngày hôm nay.
Tiêu Tử Nguyệt đồng ý. Khi ở vị trí cao, sẽ tự nhiên suy tính chuyện kỹ càng hơn. Năng lực của Lục Trạch là thể phủ nhận, cô vẫn luôn lo sợ dồn ép quá đáng sẽ kích thích dùng đến thủ đoạn cực đoan, nhỡ hại Vân Xu và Tiêu Thị, thì đó mới là điều hối hận kịp.
Chờ chuyện kết thúc, Lục Thị nguyên khí đại thương, quy mô công ty nhanh chóng thu hẹp, giá trị bản Lục Trạch cũng tụt dốc phanh.
Năng lực của Lục Trạch vẫn còn đó, Đông Sơn tái khởi là thể, nhưng vẫn còn Kỷ Thị như hổ rình mồi, thứ vẫn còn là ẩn .
đó là điều Tiêu Tử Nguyệt bận tâm.
Bên .
Lộ Diệp Lâm buông điện thoại, khẽ mỉm , chuyện đều diễn suôn sẻ.
Nhìn đồng hồ, xế chiều , hứa đưa Vân Xu đến hồ Toái Ấm ở Đại học Đông Thành dạo, nhanh chóng chuẩn thôi.
...
Không lâu đó, Vân Xu và Lộ Diệp Lâm nên duyên vợ chồng.
Trong lễ cưới.
Lục Trạch vắng mặt.
Kỷ Thành mặt mày khó coi đến cực điểm, kiên trì theo đuổi Vân Xu ngừng, nhưng đối phương vẫn hề lay động.
Tiêu Tử Nguyệt mặc lễ phục liếc một cái, ai bảo cùng đẳng cấp với Lộ giáo sư gì.
Cô mắt chỗ khác.
Hôm nay Xu Xu kết hôn , thời gian trôi nhanh thật. Tiêu Tử Nguyệt đến giờ vẫn còn nhớ rõ cảm giác kinh ngạc vui sướng khi phát hiện một viên ngọc quý trong lúc dò xét.
Thật may mắn.
Cô nghĩ ngợi, hốc mắt chợt cay cay, nhưng cố gắng kìm .
"Tử Nguyệt, mau đây , chúng cùng chụp ảnh!" Dưới ánh mặt trời, cô dâu mặc váy cưới như một giấc mơ, rung động lòng , nàng vẫy tay với cô.
Tiêu Tử Nguyệt gương mặt rạng rỡ nở một nụ dịu dàng: " đến đây."
Vân Xu khi kết thúc hôn lễ, nhận một kiện hàng.
Cô cẩn thận mở , bên trong là một con mèo sứ lớn gấp đôi cốc nước. Nó hảo như những con mèo sứ trong cửa hàng, vài chỗ còn tì vết, thể thấy là tác phẩm của mới , nhưng cũng cảm nhận sự dụng tâm của chế tác.
Mèo sứ giống Noãn Noãn, khiến Vân Xu nhớ đến chú mèo sứ nhỏ từng nhận .
"Em nhận gì ?" Vị giáo sư tao nhã bước tới, tay tự nhiên đặt lên vai cô.
Vân Xu đáp: "Em nhận một món quà từ một bạn gửi tới."
"Hóa là một chú mèo nhỏ, em thích ? Thích thì cứ mang về nhà."
"Vâng ạ, em bày ở tủ kính đằng ."
[Mã nhiệm vụ: c-56223154
Mã hệ thống: t0000047
Thế giới nhiệm vụ: 《Thiên Tài Bảo Bối: Daddy Lãnh Khốc Theo Đuổi Vợ》
Mục tiêu nhiệm vụ:
1. Cứu vớt nữ phụ Tiêu Tử Nguyệt (độ thành 100%)
2. Ngăn chặn Tiêu gia phá sản (độ thành 100%)
Cấp độ thành: SS
Đánh giá: Bạn là một bảo vệ hoa độc đáo và ưu tú. Nhờ bạn, đóa hoa hồng càng nở rộ thêm phần rực rỡ
Kết thúc thế giới thứ hai. Meo meo