“Nếu  bất cứ thứ gì thì cứ  thẳng với ,  sẽ mua cho em,  cần  lo lắng chuyện tiền nong gì hết, tiền kiếm   chẳng  là để cho Vân Xu tiêu xài  .” Trì Châu coi đó là một lẽ đương nhiên, tiền  kiếm    để cho Vân Xu tiêu thì còn để  gì nữa.
Vân Xu ngẩng đầu lên,  khi tháo cặp kính râm oversized xuống, đôi mắt vốn  tươi  rạng rỡ nay  càng thêm cong cong như vầng trăng khuyết, “Anh Cả , em   mua sắm đồ đạc gì cả, em chỉ   dành nhiều thời gian ở bên cạnh em hơn thôi.”
“Được thôi.” Trái tim Trì Châu mềm nhũn thành một vũng nước, ai  thể từ chối  một Xu Xu đáng yêu đến như  cơ chứ, dù  thì  vốn  thể.
Đám nhân viên trong công ty ai nấy cũng đều vô cùng tò mò về Vân Xu, nhưng sự tò mò  vẫn  thể nào chiến thắng  công việc bộn bề và tính kỷ luật thép của tập đoàn Trì Thị. 
Vốn nổi tiếng là một tập đoàn luôn chú trọng hiệu suất và tốc độ, tất cả   đều đang bù đầu bù cổ với công việc, chẳng thể phân   để mà tám chuyện về  xa lạ , ai nấy cũng đều tự nhủ với lòng  rằng chỉ cần khắc cốt ghi tâm một điều duy nhất – tuyệt đối   “đắc tội” vị tiểu thư mới nhà họ Trì là .
Điều thực sự khiến cho bọn họ khắc sâu ấn tượng về Vân Xu,  chính là một sự kiện hy hữu  từng  tiền lệ – Trì tổng nhà bọn họ tan  đúng giờ!
Vốn dĩ   đều  ngầm chuẩn  tinh thần cho một ngày tăng ca sắp mặt lờ ngay trong ngày đầu tiên Trì tổng nhậm chức trở  công ty, nào ngờ , vị cấp  đáng kính của bọn họ   tiên phong tan  đúng giờ giấc, chỉ vì  tranh thủ thời gian ít ỏi còn  trong ngày để cùng em gái  ăn tối.
Hai  em họ tình cảm thắm thiết,  ngoài   ai cũng ngưỡng mộ. Nhân viên công ty thì mừng rơn trong bụng,   rằng vị tổng tài m.á.u lạnh của họ   một mặt dịu dàng đến thế.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-khuynh-thanh/chuong-17-danh-roi-tran-bao-17.html.]
Họ thầm cầu nguyện cho Vân Xu thường xuyên đến công ty hơn nữa, để cứu rỗi cuộc đời khổ sai của đám dân văn phòng tội nghiệp .
Trong  thời gian  đó, Vân Xu tựa như chiếc đuôi nhỏ, quấn quýt bên cạnh Trì Châu mỗi ngày. Nhờ , nhân viên tập đoàn Trì thị nhận  rằng lãnh đạo trực tiếp của họ dù vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng, nhưng khí chất  phảng phất sự dịu dàng, ấm áp như gió xuân.
Đặc biệt là những   may  gọi lên văn phòng "uống ", dù mắc  sai, Trì Châu cũng chỉ bình tĩnh chỉ ,  còn nổi giận lôi đình. Mọi  cảm động đến rơi nước mắt, thầm mong trạng thái hiền lành của Trì tổng kéo dài mãi.
Một buổi chiều, Trì Châu đến phòng họp để họp với cổ đông, văn phòng tổng tài trống . Ngoài hành lang, lễ tân dẫn một  đàn ông đến văn phòng. Cô giữ vẻ mặt bình tĩnh, nhưng lòng  khỏi kích động. Vị Quý    lưng là bạn của Trì tổng, hai    thiết.
Vị Quý    vẻ ngoài  xuất chúng, dáng  cao lớn, ngũ quan thanh tú, ôn nhuận, khóe môi luôn nở nụ  hòa nhã, dễ gần, khiến  đối diện dễ dàng thiện cảm. Khác hẳn với vẻ mặt lạnh băng của Trì Châu, nhiều  thầm hỏi, hai    thành bạn ? 
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Lễ tân cũng từng thắc mắc, nhưng nhanh chóng gạt bỏ, cô chỉ là nhân viên  công, quan tâm nhiều  gì, thà tranh thủ ngắm trai  dưỡng mắt còn hơn.
"Quý , Trì tổng đang họp  lầu, chắc còn lâu mới xong."
Quý Thừa Tu đúng như vẻ ngoài, giọng  cũng hòa nhã: "Được,  phiền Hoàng tiểu thư."