Trì Hiền dám oán trách  trai với ông Trì rằng  quá đáng, nhưng khi thật sự đối diện với Trì Châu,    chút sợ sệt.  
Từ nhỏ đến lớn, Trì Châu  để  ấn tượng quá sâu đậm trong lòng . Nếu   sai chuyện gì, dù cha   tha thứ,  Cả chắc chắn sẽ dạy dỗ  một trận.
“Trì Châu.” Ông Trì thở dài, phá vỡ sự im lặng nặng nề,:“Có một  việc con cần  giải thích với chúng .”  
Ông bắt đầu  chuyện chính: “Tại  con  đưa đứa bé đó đến công ty?”
Trì Châu  trực tiếp trả lời câu hỏi của cha, mà hỏi ngược : “Thưa cha, Vân Xu là em gái con, tại  con  thể đưa em  đến công ty?”
Ông Trì nghẹn lời. Về mặt lý thuyết, những lời Trì Châu    vấn đề gì. Vân Xu là con gái của ông và bà Trì, đương nhiên  tư cách   việc ở công ty gia đình.
Trì Hiền giọng điệu   : “Anh Cả,    hành động của   gây  bao nhiêu phiền phức cho Tiêu Tiêu ?”
Hành động của Trì Châu ít nhiều cũng  lan truyền  ngoài giới kinh doanh. Vốn dĩ chỉ  một  ít   chuyện, giờ thì hầu hết   đều   và bàn tán về chuyện thiên kim thật giả của Trì gia.
Trì Tiêu Tiêu  bên cạnh, sắc mặt cô còn tiều tụy hơn . Nghe  Hai  chuyện giúp , Trì Tiêu Tiêu im lặng nắm chặt tay. Hành động của  Cả khiến cô vô cùng đau lòng. Chỉ vì chuyện  phận, ánh mắt    cô gần đây   đổi từ ngưỡng mộ sang dò xét và khó hiểu.
Thậm chí, những  vốn  ưa cô còn chế giễu cô là “chim tu hú chiếm tổ”, chiếm đoạt  phận thiên kim tiểu thư của  khác.
Trì Tiêu Tiêu cảm thấy vô cùng tủi . Vào thời điểm  ôm nhầm, cô cũng chỉ là một đứa trẻ sơ sinh,  thể  gì cả. Cô  cố ý chiếm đoạt  phận của Vân Xu,  tại     trách cứ cô? Tại  Vân Xu  khiến  Cả đối xử với cô như ?
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-khuynh-thanh/chuong-24-danh-roi-tran-bao-24.html.]
Trong mắt Trì Tiêu Tiêu, Trì Châu chắc chắn   Vân Xu lừa gạt, nên mới dùng cách  để đối phó với cô,  thiên kim giả .
Những chuyện xảy  trong  thời gian  khiến Trì Tiêu Tiêu vô cùng khó khăn. Cảm giác áy náy ít ỏi ban đầu của cô dành cho Vân Xu cũng  biến mất  . Một  coi gáitâm cơ sâu nặng như , cô tuyệt đối  thể để cô  về nhà gây họa cho gia đình.
Ánh mắt Trì Tiêu Tiêu trở nên kiên định.
“Trì Hiền, em thử  xem,    gì?” Ánh mắt Trì Châu chuyển sang  em trai.
Trì Hiền  nghẹn họng, giống như Ông Trì. Trì Châum ngoại trừ việc đưa Vân Xu đến công ty, thì thật sự   gì khác. Việc đón Vân Xu về,     với gia đình. Còn việc đưa Vân Xu đến công ty,  cũng  giải thích rằng Vân Xu, với tư cách là con cháu Trì gia, vốn dĩ  quyền lợi   công ty.
Hơn nữa, hiện tại Vân Xu chỉ là  cùng Trì Châu, chứ  hề  chức vụ chính thức nào.
Trì Hiền  thể tìm  lý do nào để phản bác.
Bà Trì lúc  lên tiếng: “Trì Châu, ba   hề ngăn cản con đón Vân Xu về. Con bé là con gái ,  đương nhiên cũng nhớ con bé.  Tiêu Tiêu  ở bên cạnh chúng  hơn hai mươi năm, con cũng là   con bé lớn lên,  con  thể nhẫn tâm để con bé chịu ấm ức như ?”
“Nếu thật sự  nhận  đứa con gái , chúng  vẫn còn  nhiều cách khác.”
Khi  Vân Xu   cha  nuôi, phản ứng đầu tiên của Bà Trì   là lo lắng về cuộc sống  đây của cô, mà là thở phào nhẹ nhõm. Như  sẽ  ai đến tranh giành Tiêu Tiêu của bà. 
Sau khi gạt bỏ  nỗi lo, Bà Trì đối với cô con gái ruột thất lạc cũng thật sự nảy sinh vài phần thương nhớ.
 tất cả đều   xây dựng  cơ sở  gây ảnh hưởng đến Trì Tiêu Tiêu.