Nhỡ … nhỡ là kẻ bắt cóc thì ?
Vân Xu thấy , đành lên tiếng giải thích: “Phiền chú đưa cháu đến bệnh viện Nhân Đức, da cháu dị ứng, đến đăng ký khám ạ.”
Thanh âm trong trẻo, êm tai lập tức xua tan nghi ngờ trong lòng tài xế. Giọng dễ đến , chắc chắn là một đại mỹ nhân tuyệt sắc, lẽ là do dị ứng quá nặng nên mới che chắn kín mít như thế .
Vân Xu lặng lẽ thở dài, đây cũng là lý do vì cô thích ngoài ban đêm, quá dễ dàng khác coi thành kẻ .
May mắn là bệnh viện Nhân Đức gần khu vực mà tộc nhân đang ở, cô thể chậm rãi bộ qua đó.
Xuống xe, Vân Xu hướng về một phương đến, cuối cùng dừng chân một khu biệt thự nhỏ.
Xem vị tộc nhân sống cũng tệ, đến nhà ở cũng là biệt thự.
Vân Xu ở một góc khuất bên ngoài biệt thự, quan sát động tĩnh bên trong. Cô loáng thoáng hai giọng đang trò chuyện, một nam, một nữ.
Cô linh cảm giọng nữ chính là tộc nhân của , nhưng muộn thế , đàn ông cư nhiên vẫn còn ở đây, chẳng lẽ tộc nhân đang sống chung với con ?
Vậy cô… cô nên gặp mặt đối phương ?
Vân Xu một nữa do dự. Hai ở cùng , tìm cơ hội gặp riêng khó khăn hơn nhiều.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Thôi thì cứ đợi thêm một lát nữa xem .
Thời gian từng chút trôi qua.
Ngay khi Vân Xu chuẩn rời , cánh cổng biệt thự cuối cùng cũng mở . Người đàn ông tuấn tú cùng con gái xinh sóng vai bước , gương mặt con gái còn vương vài vệt ửng hồng, rõ ràng là hảo cảm với đàn ông mắt.
Hai hẳn là đang cáo biệt, đàn ông cuối cùng cũng rời , con gái lặng ở cửa, ánh mắt lưu luyến theo bóng lưng lâu.
Đợi đến khi bóng dáng đàn ông khuất dạng, con gái mới luyến tiếc thu hồi ánh mắt, chuẩn đóng cửa. Vân Xu thừa dịp cơ hội , bước đến mặt cô.
Như Thu kinh ngạc trợn to hai mắt, dù rõ mặt, cô cũng đây chính là tộc nhân của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-khuynh-thanh/chuong-265-cuu-vot-my-nhan-ngu-bi-moi-tim-7.html.]
Người tộc nhân mà cô ngày đêm mong nhớ.
Niềm vui sướng từng quét qua lòng Như Thu, cô luống cuống tay chân sững tại chỗ, nước mắt chực trào . Ngay cả dòng m.á.u lạnh lẽo trong cơ thể cũng phảng phất trở nên ấm áp.
Cuối cùng… cuối cùng cũng đợi , cô thở dài trong lòng.
“Mau, mau trong.” Như Thu nắm lấy tay Vân Xu, sợ cô thích đụng chạm, chỉ thể lắp bắp cô.
Hai cùng phòng khách xuống.
Như Thu khẩn trương hỏi: “… thể tên của cô ?”
Người nọ khẽ cất giọng, âm thanh dịu dàng như gió thoảng: “ tên Vân Xu.”
Như Thu thầm nghĩ, quả nhiên là tộc nhân của cô, ngay cả giọng cũng êm tai đến .
Vân Xu con gái mặt đang thấp thỏm lo âu, đáy lòng dâng lên một cảm xúc xúc động khó tả. Lần đầu tiên cùng tộc nhân, một cảm giác đồng điệu và tin tưởng đột nhiên nảy sinh, khiến cô khỏi cảm thấy quyết định gặp mặt quả nhiên là một lựa chọn đúng đắn.
Như Thu ngập ngừng hỏi: “Vì … vì trang điểm thành bộ dáng ? Có … là gặp phiền toái gì ?”
Trong ấn tượng của cô, chỉ khi gặp phiền toái, mới che che giấu giấu như .
Vân Xu đáp: “Bởi vì gây sự chú ý.”
Như Thu vẫn còn đang nghi hoặc về ý nghĩa của những lời , thì thấy Vân Xu bắt đầu tháo bỏ lớp ngụy trang từng cái một. Biểu tình gương mặt cô dần dần trở nên ngây dại, đến cuối cùng cơ hồ thể thốt nên lời. Bản Như Thu vốn là một mỹ nhân, nhưng cô tự giác vẻ của chẳng là gì so với Vân Xu mắt.
Loại vẻ vượt xa trí tưởng tượng của con , là vẻ mà vô cả đời theo đuổi cũng thể nào sánh bằng.
Cuối cùng thì Như Thu cũng hiểu lý do vì Vân Xu cải trang kỹ lưỡng như . Bởi vì, nếu nhan sắc mà lộ cho thiên hạ thấy, con sẽ phát cuồng lên mà truy lùng dấu vết, tìm kiếm bí mật của cô . Đến lúc đó, việc giữ kín phận nhân ngư chắc chắn sẽ vô cùng khó khăn.
Như Thu chợt thấy lo lắng. Cô vội dậy kéo hết tất cả rèm cửa sổ trong phòng khách , để đảm bảo ai thể thấy cảnh tượng bên trong.
Hành động của Như Thu khiến Vân Xu khẽ cong môi . Nụ rạng rỡ như hoa nở rộ, khiến Như Thu đang xuống sofa cũng ngẩn ngơ. Trong lòng cô, ý bảo vệ Vân Xu bỗng trỗi dậy mạnh mẽ, như một cây đại thụ vươn cao che chở cả bầu trời.