Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Khuynh Thành - Chương 311: Thế giới 6: Công chúa bị ép hòa thân (1)

Cập nhật lúc: 2025-03-07 09:08:36
Lượt xem: 79

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

[Mã nhiệm vụ: C-56343356

Mã hệ thống: t0000047

Mục tiêu nhiệm vụ:

1. Trở thành Hoàng hậu (mức độ thành? )

2. Làm hoàng thất Nam An hối hận (mức độ thành? )

Cấp độ thành: Chưa xác định

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ

Đánh giá: Chưa xác định.]

Nam An vương triều, thâm cung.

Một nữ tử diễm lệ, y phục gấm vóc lộng lẫy, an tọa tại đình viện bên hồ sen. Nàng dung nhan kiều mị, tư thái uyển chuyển, trang sức đều là bảo vật hiếm của Nam An quốc, từ ngọc bội bên hông đến trâm châu cài tóc, vật phẩm nào vật phẩm nấy đều vô giá.

Nữ tử chính là công chúa Gia Âm, con gái đích tôn của đương kim Hoàng hậu, dòng dõi hoàng thất chính thống. Nàng Hoàng thượng sủng ái vô vàn, thêm vẻ nghiêng nước nghiêng thành, tính tình hoạt bát đáng yêu, nên danh tiếng vang dội khắp Nam An vương triều.

Bỗng, tiếng bước chân dồn dập vang lên, cùng tiếng kinh hoảng của một cung nữ: “Công chúa… ! Không !”

Nữ quan bên cạnh lập tức quát lớn: “Câm miệng! Trước mặt Công chúa mà dám thất lễ như ! Quy củ ngươi học hết ! Mau !”

Cung nữ hoảng loạn dọa sợ, quỳ rạp xuống đất, run rẩy. Nữ quan vốn nổi tiếng nghiêm khắc, Công chúa tin tưởng, nên đám thái giám cung nữ trong cung ai cũng nể mặt bà ba phần.

Công chúa Gia Âm mỉm , ôn hòa : “Thôi , nàng mới đến bên cạnh , dạy dỗ thêm là .”

Nữ quan thở dài: “Công chúa, ngài chính là quá hiền lành.”

Gia Âm nhẹ, ánh mắt dừng cung nữ, hỏi: “Nói , chuyện gì mà hốt hoảng như ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-khuynh-thanh/chuong-311-the-gioi-6-cong-chua-bi-ep-hoa-than-1.html.]

Cung nữ Công chúa truy cứu thất lễ, liền nhẹ nhàng thở . Nàng run run ngẩng đầu, lắp bắp: “Công chúa… Bệ hạ gả ngài… Đông Khánh… hòa …”

“Ngươi cái gì?!” Sắc mặt Công chúa Gia Âm khẽ biến, nàng đập mạnh tay xuống bàn, dậy: “Phụ hoàng hòa ? Ngươi ai ! Thật giả hả?”

Thái độ đột ngột của Công chúa khiến cung nữ càng thêm sợ hãi, nàng run giọng đáp: “Hôm lâm triều, đại thần dâng tấu nghị hòa , Bệ… Bệ hạ chấp thuận. Tin tức lan truyền khắp nơi .”

Công chúa Gia Âm sắc mặt tái mét, vội vàng bước nhanh khỏi đình viện, hướng thẳng đến ngự thư phòng: “Ta tự hỏi phụ hoàng cho rõ!”

Phụ hoàng yêu thương nàng nhất, vẫn luôn chọn cho nàng một phu quân ở Nam An, tuyệt đối thể nào để nàng hòa xứ .

Nữ quan và đám tùy tùng vội vã theo sát phía .

Hoàng đế Nam An đang ở ngự thư phòng phê duyệt tấu chương. Bỗng ngoài cửa truyền đến tiếng ồn ào, tiếng thái giám the thé chút hoảng loạn: “Công chúa, Bệ hạ đang xử lý quốc sự, ngài thể tùy tiện…”

Lời còn dứt, cửa ngự thư phòng đẩy mạnh . Tiểu thái giám kịp ngăn cản Công chúa, cuống quýt quỳ xuống đất thỉnh tội.

Hoàng đế Nam An khoát tay, ý bảo thái giám cùng những khác lui ngoài. Hắn đoán nữ nhi sẽ tìm đến đây.

Gia Âm bước nhanh đến án thư, lo lắng hỏi: “Phụ hoàng, nhi thần ngài gả nhi thần hòa , chuyện là thật ?”

Hoàng đế Nam An đặt bút lông xuống, nghiêm nghị đáp: “Là thật. Trẫm đồng ý việc , nếu đổi, con sẽ đến Đông Khánh hòa .”

“Phụ hoàng!” Gia Âm lộ vẻ thể tin nổi: “Ngài từng hứa sẽ chọn cho nhi thần một mối lương duyên ở Nam An, để nhi thần cả đời công chúa Nam An, ngài quên ?”

Nàng phụ hoàng mẫu hậu yêu thương, họ sẽ luôn sủng ái nàng. Nếu gả đến Đông Khánh, nàng sẽ còn tự do tự tại như ở Nam An. Huống chi, nàng trong lòng, quyết gả cho một xa lạ từng gặp mặt.

Hoàng đế Nam An đương nhiên nhớ rõ lời hứa năm xưa. tình thế hiện tại khác. Đông Khánh vương triều hùng mạnh, Nam An vương triều suy yếu. Hắn bất đắc dĩ đưa con gái yêu hòa , để cầu hòa bình giữa hai nước.

“Gia Âm, việc định . Con… chuẩn sẵn sàng . Phụ hoàng sẽ chuẩn cho con của hồi môn long trọng, sẽ để phu quân tương lai coi thường con.” Hoàng đế gắng gượng rắn lòng, quyết định hòa là việc bất đắc dĩ .

Gia Âm ngừng cầu xin, vành mắt đỏ hoe, nàng kéo tay áo Hoàng đế, nức nở: “Phụ hoàng, nhi thần hòa … xin đừng bỏ rơi nhi thần…”

Hoàng đế nhắm mắt , thêm lời cầu xin nào nữa.

Loading...