Giọng   nhẹ nhàng  dịu dàng.
Vân Xu  gỡ chiếc khăn che mặt xuống từ cành cây,   liền nghiêng đầu, ngạc nhiên hỏi: “Ôi,     là Tễ Nguyệt, mà   Lạc Nguyệt ?”
Vốn là  luôn giữ vẻ mặt lạnh lùng, khó đoán, nhưng lúc  Lận Tử Trạc  nhẹ nhàng giải thích cho nàng, giọng điệu ôn hòa:
“Công chúa Lạc Nguyệt từ nhỏ  thường xuyên  ngoài dân gian du ngoạn,  dân Nam An hẳn  gặp nàng nhiều . Nếu   mắt là công chúa Lạc Nguyệt, thì danh tiếng của nàng  sớm vang xa khắp Trung Nguyên . Vậy nên,   thể mặc loại vải dệt vân cẩm  hẳn là công chúa Tễ Nguyệt,  lớn lên ở lãnh cung.”
Nghe  giải thích, Vân Xu mới vỡ lẽ.
Nàng ngước mắt lên, tò mò hỏi: “Vậy còn ,   phát hiện   ?”
Nàng cứ nghĩ   trốn  kỹ .
“Hoàng tử Đông Khánh phần lớn đều từ nhỏ luyện võ,  luyện võ  giác quan nhạy bén hơn  thường.” Lận Tử Trạc nhỏ giọng đáp, vì thế dù cách Vân Xu một  cách,  vẫn nhận  sự hiện diện của nàng.
Nghe  Thất hoàng tử cũng luyện võ giống Tú Nguyệt, nhớ  chuyện Tú Nguyệt từng nhẹ nhàng nhắc đến việc nàng  nhấc nổi thùng nước, Vân Xu  khỏi thán phục.
“Chàng giỏi thật đó!” Đôi mắt nàng cong cong,  hơn cả ánh trăng sáng, giọng  ngọt ngào, lay động lòng .
Nhìn nụ  rạng rỡ trong mắt nàng, Lận Tử Trạc như  chìm đắm    đó.
Lận Tử Trạc bất chợt cảm thấy vô cùng may mắn vì   theo lời khuyên của Bùi Xuyên.
Thực tế, dù  cưới công chúa Nam An, chỉ cần   kết hôn, phụ hoàng và các hoàng tử khác cũng sẽ dần mất  nghi ngờ, chỉ là cần thời gian dài hơn.
  khi   tình cảnh của công chúa Tễ Nguyệt, Lận Tử Trạc sinh lòng trắc ẩn với nàng. Chàng từng sống mười năm ở lãnh cung, cuộc sống vô cùng khó khăn, mà công chúa Tễ Nguyệt  sinh  và lớn lên ở lãnh cung, chắc chắn còn khổ sở hơn nhiều.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-khuynh-thanh/chuong-326-cong-chua-bi-ep-hoa-than-16.html.]
Đối với nàng mà ,  lẽ bất cứ nơi nào cũng  hơn hoàng cung Nam An.
Khi còn ở Đông Khánh, Lận Tử Trạc và Bùi Xuyên  vạch  kế hoạch, cưới công chúa Nam An,   đó công khai thỏa thuận với công chúa,  khi đoạt  ngôi vị hoàng đế sẽ ban cho nàng một  phận   mới, hứa hẹn cả đời vinh hoa phú quý.
 giờ phút , công chúa Tễ Nguyệt đang ở ngay  mắt, những điều kiện  định sẵn trong lòng bỗng tan biến hết.
Người con gái  mắt chính là bảo vật vô giá, ai  thể từ chối  chứ? Dù là chư thần  trời cũng  xiêu lòng vì nàng.
Ánh trăng dịu dàng, gió nhẹ thổi qua, những đóa hoa ven đường khẽ lay động, tạo nên một khung cảnh tĩnh lặng và nên thơ cho đôi trai gái.
Khí chất của Lận Tử Trạc    dịu ,  ngắm  mỹ nhân  mắt, bắt đầu suy nghĩ xem phủ Thất hoàng tử  còn thiếu thứ gì cho hôn lễ . Phụ hoàng vì  chủ động cầu  mà ban cho  nhiều phần thưởng.
Thêm  đó là  tài sản   tích lũy  trong những năm qua,    đủ để Tễ Nguyệt sống thoải mái .
Lận Tử Trạc vốn  yêu cầu cao về phủ , nhưng  thê tử tương lai,   phái  tu sửa   bộ, đợi rời khỏi Nam An, sẽ hỏi xem Tễ Nguyệt thích kiểu phủ  nào.
Tễ Nguyệt xứng đáng  hưởng  điều   nhất  thế gian .
Vân Xu  khỏi dụi dụi mắt, thường thì giờ  nàng  ngủ say giấc . Hôm nay  rình mò     phát hiện, nàng thực sự  chút mệt mỏi.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Tay Lận Tử Trạc khẽ động đậy, nhớ  cả hai mới gặp   đầu,   kiềm chế, chỉ : “Công chúa, đêm  khuya , nàng nên về nghỉ ngơi thôi.”
Vân Xu ngẩng đầu  trời, “Không  , nếu  về nhanh, Tú Nguyệt sẽ phát hiện mất.”
Nàng đeo  khăn che mặt, sờ đến chỗ chiếc miệng nhỏ  vẽ  khăn, ánh mắt thoáng chút tiếc nuối. Chiếc khăn  tuy bình thường, nhưng  do chính Tú Nguyệt  cho nàng.
Ban ngày nàng dùng khăn che mặt và thuốc dịch dung để cải trang, buổi tối lén trốn  ngoài, nàng chỉ  thể dùng khăn che mặt thôi.