Ánh mắt   đen  sâu thẳm, phảng phất như  thể hút   trong.
Cuối cùng đọng  trong mắt nàng là, đỉnh màn đỏ thẫm thêu hình uyên ương hí thủy.
Trên bàn hỉ án, cặp nến long phượng đỏ lặng lẽ cháy, màn hồng buông xuống, che khuất cả căn phòng.
……
Ngày thứ hai  khi hoàng tử thành ,   cung yết kiến hoàng đế,  mắt các vị hậu phi và các hoàng tử, hoàng tử phi khác.
Vân Xu  đánh thức dậy từ  sớm, khi trang điểm chải chuốt, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng ngần vẫn còn mang theo vẻ buồn ngủ, ánh mắt nửa tỉnh nửa mê. Lận Tử Trạc  bên cạnh  thấy dáng vẻ đó mà đau lòng. Đêm qua   cố hết sức kiềm chế, nhưng  thể nàng vốn yếu mềm, vẫn  chút  chịu nổi.
Bữa sáng nàng chỉ miễn cưỡng dùng một chút  xuất phát  hoàng cung.
Trong xe ngựa.
“Mệt quá .” Vân Xu tựa  gối mềm, vẻ mặt uể oải.
Nghĩ đến lát nữa còn  gặp  nhiều , nàng liền  thể nào gắng gượng nổi.
“Mẫu phi   qua đời, Đông Khánh cũng   tục lệ hoàng tử phi mỗi ngày   cung. Chỉ cần hôm nay gặp mặt phụ hoàng và những  khác,   sẽ  cần  dậy sớm nữa.” 
Lận Tử Trạc an ủi : “Chờ từ hoàng cung trở về, nàng cứ nghỉ ngơi thật ,  sẽ dặn    quấy rầy nàng.”
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
“Về  nàng  dậy lúc nào cũng .”
Vân Xu : “Được thôi.”
Hoàng cung Đông Khánh.
Hoàng đế  ở vị trí cao nhất, phía  là các vị hoàng tử và các phi tần lộng lẫy. Không khí trong đại điện tĩnh lặng đến quỷ dị. Đông Khánh Đế vốn thích náo nhiệt, các vị hoàng tử  giờ đều chiều theo ý của ông, luôn cố gắng tạo  khí hòa thuận vui vẻ.
Tình cảnh hiện tại    bao giờ từng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-khuynh-thanh/chuong-343-cong-chua-bi-ep-hoa-than-33.html.]
Ngay cả các cung phi cũng nhận  sự khác thường, vội vàng ngậm miệng .
Ánh mắt Đông Khánh Đế đảo qua   gương mặt mấy  con trai, trong lòng thấy kỳ lạ. Các hoàng tử lớn tuổi thần sắc phức tạp, ngay cả mấy hoàng tử nhỏ tuổi hoạt bát cũng ánh mắt vô hồn, vẻ mặt thất thần, đặc biệt là Nhị hoàng tử và Bát hoàng tử sắc mặt cực kỳ khó coi.
Chẳng lẽ mấy đứa con trai  lén lút gây  chuyện gì?   đúng, ngày hôm qua ở tiệc cưới của Thất hoàng tử, mấy đứa con trai vẫn bình thường mà? Chẳng lẽ  khi ông rời ,  xảy  chuyện khác?
Nghĩ đến đây, Đông Khánh Đế hỏi: “Tiệc cưới của Thất hoàng tử ngày hôm qua thế nào?”
Các hoàng tử như thể nhớ  điều gì, thần sắc càng thêm kỳ quái, mơ hồ còn mang theo một tia hối hận.
Một lúc lâu , Lận Chính Thanh : “Phụ hoàng, tiệc cưới của Thất ca  thứ đều bình thường.”
Mọi  đều , Bát hoàng tử đối nhân xử thế luôn ôn hòa lễ độ, khóe miệng luôn thường trực ý , nhưng giờ phút , dù trong miệng   “bình thường”, thần sắc    khác với  .
Đây rõ ràng   là dáng vẻ thuận lợi.
Đông Khánh Đế  hỏi: “Lão Nhị, con  xem ngày hôm qua  xảy  chuyện gì?”
Nhị hoàng tử khẽ mấp máy môi, cuối cùng cũng   câu trả lời giống hệt Bát hoàng tử. Chàng    thể  với phụ hoàng rằng, tối hôm qua  khi  thấy Nam An công chúa, trong lòng   hối hận, hối hận vì  đó  phản đối cuộc hôn nhân  chứ.
Điều đó đối với  và Nam An công chúa đều   chuyện .
Đông Khánh Đế nhíu mày : “Cái vẻ diễn tuồng  của các con, chẳng lẽ là do Nam An công chúa  vấn đề?”
Nghĩ  nghĩ , biến  chỉ  thể  ở Nam An công chúa.
Lời  mang theo một tia trách móc, Nhị hoàng tử  mới chuẩn  phủ nhận, một giọng  còn non nớt  vang lên.
“Phụ hoàng,   tại công chúa, là do bản  nhi thần.” Thập nhất hoàng tử là con trai út của Đông Khánh Đế, từ  đến nay vẫn  sủng ái nhất. Nghe thấy phụ hoàng  ý trách cứ Tễ Nguyệt công chúa, lập tức   yên .
Sắc mặt Đông Khánh Đế hòa hoãn , đối với đứa con trai nhỏ , ông luôn  kiên nhẫn, “Thập Nhất, lời  là ý gì?”
Thập nhất hoàng tử mặt ửng đỏ: “Tễ Nguyệt công chúa xinh  nghiêng nước nghiêng thành, ngày hôm qua nhi thần  ngây   , chắc các vị ca ca cũng .”