Người kể chuyện  bắt đầu câu chuyện mới, phía  lầu, khách uống    say sưa.
Trên lầu hai.
Vân Xu vẻ mặt hào hứng   nam nhân: “Ngũ hoàng  thật sự lợi hại như  kể chuyện  ? Khi còn trẻ  giỏi võ nghệ,  trận thì dùng binh như thần, khiến kẻ địch  tiếng  sợ mất mật?”
Sắc mặt Lận Tử Trạc càng thêm tối sầm. Chàng  vui khi thấy thê tử  tỏ  hứng thú với một  nam nhân khác, đặc biệt là    từng là một trong những ứng cử viên cho cuộc hòa . Chàng  chút khó chịu.
 Lận Quân Hạo quả thật  tài giỏi. Có   trấn giữ biên cương, đất nước mới  bình yên, hầu như  ai dám xâm phạm Đông Khánh. Những kẻ dám gây sự đều  đánh cho tan tác. Đông Khánh Đế mặc kệ Ngũ hoàng tử cũng  lý do .
“Ngũ ca quả thật là một  giỏi cầm quân. Ngay từ khi mới học võ nghệ,     khen ngợi  ngớt, là   tư chất  nhất trong  các  .” 
Lận Tử Trạc thấy thê tử  càng thêm hứng thú, liền đổi giọng : “Ngũ ca  chỉ tài giỏi, mà còn  đào hoa,   nhiều cô nương ở vương đô yêu thích. Từng  một vị tiểu thư táo bạo còn  đuổi theo   đến tận chiến trường.”
Vị tiểu thư  còn   khỏi thành  chùn bước, đương nhiên kết quả   cần  kể cho Vân Xu .
Vân Xu ngạc nhiên : “Lại  chuyện như  ? Ngũ hoàng   yêu thích thật đấy,  vì  đến giờ vẫn  thành ?”
Lận Tử Trạc ho nhẹ một tiếng, : “Ngũ ca  rằng     hứng thú với nữ nhân.”
Đây   là chuyện  bịa đặt, mà chính Lận Quân Hạo   với các   của .
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Vân Xu đang bưng chén sứ uống ,   liền  sặc ngay lập tức. Lận Tử Trạc vội vàng giúp nàng vuốt lưng, một lúc lâu  nàng mới dễ chịu hơn.
“Là   ,  nên  chuyện  khi nàng đang uống .”
Khuôn mặt nhỏ nhắn trắng ngần của Vân Xu đều đỏ bừng vì ho, trong mắt còn vương vài giọt lệ: “Là tại  bất cẩn.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-khuynh-thanh/chuong-348-cong-chua-bi-ep-hoa-than-38.html.]
Nàng cảm thấy     một chuyện  nên . Dù  cũng là chuyện riêng của  khác,  tiện hỏi sâu, Vân Xu quyết định bỏ qua chuyện .
Nàng  nghiêng  về phía , mong chờ hỏi: “Người kể chuyện  Ngũ hoàng  sẽ trở về trong vòng một tháng, phu quân   ngày cụ thể ?”
Lận Tử Trạc  lộ vẻ gì, : “Ngũ ca  khi đánh giặc xong thường sẽ dừng  dọc đường một thời gian,  cũng  rõ lắm.”
Vân Xu tiếc nuối : “Thiếp còn định đến xem Ngũ hoàng   ngày   về vương đô.”
Lận Tử Trạc ôn tồn : “Rồi sẽ  cơ hội thôi.”
Còn  , thì đành bỏ lỡ .
Vân Xu vui vẻ : “Vậy đợi đến khi Ngũ hoàng  về, chúng  đến thăm hỏi   một chút  ?”
Sắc mặt Lận Tử Trạc lập tức tối sầm  .
Hai    một lúc, Lận Tử Trạc đưa Vân Xu  dạo chợ. Khi bước  khỏi quán ,  liếc mắt về phía góc khuất, nơi đó  hộ vệ của phủ hoàng tử luôn  theo bảo vệ. Lận Tử Trạc sẽ  để Vân Xu và  rơi  tình huống   bảo vệ.
Đường phố Đông Khánh vô cùng náo nhiệt, hai bên đường cửa hàng san sát,  bán hàng rong rao hàng, xe ngựa của các ông lão  , các bà các  gánh sọt thức ăn  ngừng  ngó xung quanh. Người  đường phần lớn đều mang vẻ mặt bình thản tươi , quả là một cảnh tượng phồn hoa.
Vân Xu lúc thì dừng   quán nhỏ  tò mò , lúc  bước  cửa hàng khác xem xét.
Mới đến Đông Khánh, nàng  mong  cơ hội  dạo chợ, hôm nay tâm nguyện cuối cùng cũng thành hiện thực, vì  tâm trạng Vân Xu vô cùng ,  môi luôn nở nụ .
Nàng dừng chân  một sạp hàng nhỏ, chủ quán là một bà lão  vẻ mặt hiền hậu.
Từ lúc hai vị khách quý  mua đồ ở đằng xa, bà lão  chú ý đến họ . Chẳng vì lý do gì khác, chỉ là khí chất của hai  quá nổi bật,  là   giàu sang quyền quý. Hơn nữa vị phu nhân  dù che khăn voan, nhưng đôi mắt lộ  bên ngoài  vô cùng xinh ,  ít   đường  lặng lẽ dừng mắt  nàng.