Những hoàng tử  ý đồ tranh đoạt ngôi vị hoàng đế  thể nào hòa bình chung sống. Nhị ca của   là tạm hoãn đấu tranh, nhưng thật  tuyệt đối sẽ  ngừng tay. Lời    chẳng qua chỉ là một cách che giấu mà thôi. Nhiều lắm là hai   chút ăn ý, ưu tiên đối phó các hoàng tử khác .
Còn giang sơn và mỹ nhân rơi  tay ai, thì  xem bản lĩnh của mỗi  thôi.
…
Vân Xu  hộ vệ bảo vệ rời  từ cửa ,   một bộ quần áo đơn giản. Vừa đẩy cửa , Lận Tử Trạc  xuất hiện ở cửa.
Nàng  nhào  lòng : “Phu quân.”
Lận Tử Trạc vững vàng ôm lấy nàng, tay ôm lấy vòng eo mềm mại, cẩn thận quan sát sắc mặt nàng: “Mệt ?”
Ánh mắt Vân Xu hưng phấn, “Có  mệt, nhưng  Hoa Thần cũng vui lắm.”
Lận Tử Trạc : “Tối lễ hội Hoa Thần còn  tục lệ thả đèn hoa đăng. Nàng   xem một chút ,  là về phủ nghỉ ngơi?”
“Đi thả đèn hoa đăng.” Vân Xu  chút do dự . Mỗi năm chỉ  một  lễ hội Hoa Thần, đương nhiên  trải qua trọn vẹn.
Lận Tử Trạc chiều theo ý nàng, hai  cùng   đến bờ hồ của kinh thành. Vân Xu phát hiện dọc đường  dân chúng đều  vẻ mặt mất mát,  khỏi  chút lo lắng: “Có   đóng vai Hoa Thần   ? Sao   đều buồn rười rượi ?”
“Nàng đóng vai Hoa Thần  , hoặc  thể  là quá .” Tốt đến mức khiến   cho rằng Hoa Thần thật sự hạ phàm.  cũng vì , Lận Tử Trạc nhẹ nhàng : “Họ chỉ là luyến tiếc Hoa Thần thôi.”
Vân Xu vỗ vỗ ngực, thở phào nhẹ nhõm: “Vậy thì  .”
Lúc  bờ hồ   đông ,  dân thường áo vải thô, cũng  công tử tiểu thư áo gấm lụa là. Ai nấy tay đều cầm đèn hoa sen, tụm năm tụm ba  chuyện rôm rả.
Lễ hội Hoa Thần là ngày hội truyền thống lâu đời của Đông Khánh. Tương truyền  ngày  thả đèn hoa đăng cầu nguyện, tâm nguyện nhất định sẽ thành hiện thực.
Ban đêm mang theo chút se lạnh. Lận Tử Trạc  sớm cho  chuẩn  áo choàng. Lúc    vặn khoác thêm áo choàng cho thê tử. Khăn che mặt và áo choàng che kín Vân Xu, hầu như  ai nhận  đây là vị Hoa Thần    kinh diễm thế nhân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-khuynh-thanh/chuong-359-cong-chua-bi-ep-hoa-than-49.html.]
Hai  chậm rãi bước dọc bờ sông. Vân Xu ngắm cảnh thả đèn hoa đăng, lộ vẻ tán thưởng.
Kinh đô Đông Khánh mỗi  đều  thể khiến nàng  thấy một mặt mới mẻ.
“Vị phu nhân , xem đèn hoa sen của  thế nào?” Một  bán hàng rong nhanh nhẹn tiến đến  mặt hai , thao thao bất tuyệt: “Thả đèn hoa đăng là truyền thống của lễ hội Hoa Thần. Nếu phu nhân  tâm nguyện,  là cũng thả một chiếc đèn hoa đăng,    thành hiện thực đấy.”
Vân Xu hứng thú hỏi: “Các ngươi đều cho rằng như   thể thực hiện  nguyện vọng ?”
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Giọng  nhẹ nhàng dễ  khiến  bán hàng rong  Thất thần,  đó mới  , “Cái  thì  hẳn. Thả đèn hoa đăng chỉ là một cách gửi gắm niềm tin thôi. Mọi  cũng chỉ là  cho vui thôi mà. Đương nhiên nếu thật sự thành hiện thực thì còn gì bằng.”
“Nghe giọng điệu, chắc là  từ nơi khác đến. Có  nhập gia tùy tục, thả một chiếc đèn hoa sen ?”
Vân Xu : “Vậy thì cho  một cái .”
Người bán hàng rong vui vẻ : “Được ạ,  sẽ chọn cho phu nhân một cái  nhất.”
Vân Xu tay cầm đèn hoa sen, nghiêng đầu hỏi: “Chúng  ước nguyện gì đây?”
Lận Tử Trạc  chút do dự, : “Hai  chúng , bạc đầu giai lão.”
Vân Xu  : “Còn gì nữa ?”
“Chỉ  cái  thôi.” Lận Tử Trạc trầm giọng .
Vẻ mặt  trang trọng, ánh mắt  rời khỏi nàng. Ngôi vị hoàng đế  sẽ tự  giành lấy,  cần trời cao giúp đỡ. Chỉ    mắt, là điều  trân trọng nhất cả đời.
Lận Tử Trạc vốn  tin thần phật, nhưng nếu thật sự  thần linh,  chỉ cầu thần minh phù hộ cho hai phu thê  bên  dài lâu, vĩnh viễn  chia lìa.
Vân Xu kinh ngạc,   đó nụ  càng thêm rạng rỡ. Bàn tay nhỏ nhắn chủ động nắm lấy bàn tay to lớn của : “Vậy thì  xin cầu mong chúng  đến đầu bạc răng long vẫn bên .”