Hơn nữa theo những gì nàng  , hoàng thất Nam An còn tệ hơn, dân chúng lầm than khổ sở.
Dung Hàng im lặng một hồi  : "Nếu  một ngày, Nam An quốc vong, ngài  đau lòng ?"
Vân Xu hỏi : "Ngài hỏi bá tánh Nam An,  là vương thất Nam An?"
Dung Hàng đáp: "Bá tánh thế nào, vương thất thì ?"
Vân Xu : "Nếu bá tánh Nam An hủy diệt, bổn cung đương nhiên sẽ đau lòng. Nếu vương thất Nam An  tiêu diệt, bổn cung… cảm xúc  sâu đậm."
Chọn tới chọn lui, nàng chỉ nghĩ   cách diễn tả . Nàng thật sự   chút cảm giác gì với vương thất Nam An.
Dung Hàng   trầm mặc thật lâu,  : "Vi thần  hiểu."
Hỏi xong mấy câu hỏi , Dung Hàng  dậy, cáo biệt Vân Xu. "Công chúa, ý tưởng của ngài thần  rõ. Vậy thần xin cáo từ về Nam An . Nếu ngài  bất kỳ phân phó nào,  thể  thư gửi đến phủ Thừa tướng, Dung Hàng nhất định sẽ hết lòng, vì ngài thực hiện tâm nguyện."
Vẻ mặt  cực kỳ trang trọng, như thể đang thề thốt.
"Đa tạ Thừa tướng." Vân Xu khách khí đáp. Dù  hiểu vì     biểu hiện như , cứ nhận lời , còn việc      là chuyện khác.
Vân Xu  tiễn Dung Hàng  đến nhà chính, đối phương chợt dừng bước. Nàng nghi hoặc  , chỉ thấy     lấy từ   một cành đào.
Cành đào  khô héo, hoa đào và nụ hoa  cành đều  khô quắt, tàn tạ tiêu điều, trông  tiêu điều.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-khuynh-thanh/chuong-369-cong-chua-bi-ep-hoa-than-59.html.]
"Công chúa, đây là đào hoa Nam An, cũng là cành đào mà năm đó ngài ở cung điện từng  hái. Thần...  mang đến cho ngài xem thử." Câu cuối cùng  cực kỳ nhẹ nhàng, nếu  chú ý sẽ dễ dàng bỏ qua.
Vân Xu kinh ngạc. Nàng nhớ mang máng  từng  hái đào hoa, nhưng đó là chuyện từ  lâu về .  ý  của Dung Hàng  tiện từ chối, chắc là sợ nàng nhớ quê hương thôi. "Đa tạ Dung đại nhân, bổn cung sẽ hảo hảo bảo tồn."
Nàng rũ mắt  cành đào  nhận lấy,  suy tư,  hảo ý hỏi: "Phu quân vì  trồng cả một rừng đào ở hậu viện, Dung đại nhân nếu thích,   mang một cành về Nam An ?"
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Dung Hàng ngẩn  hồi lâu,  đáp lời.
Vân Xu khó hiểu, chẳng lẽ   sai gì ?  nàng chỉ  là hái đào hoa thôi mà.
"Xu Xu,    ở đây?" Giọng trầm thấp vang lên từ phía xa.
Ánh mắt Vân Xu như ánh lên tinh quang, nàng xoay  vui mừng : "Phu quân,  về  ? Thiếp đang tiễn khách thôi."
Có lẽ vì động tác quá nhanh, nụ hoa khô héo  cành đào khẽ rơi xuống đất.
Dung Hàng lặng lẽ  công chúa bước chân nhẹ nhàng đến bên  nam nhân . Người nọ một  áo gấm huyền sắc, khuôn mặt tuấn mỹ, khí thế bất phàm. Đối phương chỉ là tùy ý  qua, dường như   thấu , bao gồm cả những tâm tư khó .
Đây chính là Thất hoàng tử Đông Khánh,  tâm ý tương thông với công chúa.
"Dung Thừa tướng  đến Đông Khánh,   ở  chơi vài hôm ?" Lận Tử Trạc lên tiếng.
Dung Hàng hiểu rõ đây chỉ là khách sáo,  dám thật lòng. Chàng  nhất cử nhất động của  đều  trong tầm kiểm soát của đối phương. "Không cần phiền toái điện hạ,  đến lúc tại hạ  trở về."
Chàng cuối cùng liếc  công chúa tươi  rạng rỡ,  từng bước rời khỏi phủ Thất hoàng tử.