Lận Chính Thanh vẫn giữ nụ  ôn hòa  môi, chậm rãi : “Phụ hoàng, hà tất   nặng lời như ? Ngôi vị Hoàng đế,  nào  năng lực thì  đó  thôi.”
Lận Duệ Thông tiếp lời: “Người  già , hà tất  cố chấp giữ khư khư cái ngai vàng đó  gì?”
“Trẫm mới là Hoàng đế của Đông Khánh! Bọn ngươi chẳng qua chỉ là lũ nghịch tặc, loạn thần!” 
Hoàng đế Đông Khánh cố gắng gồng  lên, giận dữ quát: “Sấm sét mưa móc đều là ơn Hoàng đế ban, hai đứa các ngươi  là hoàng tử, lẽ nào   hiểu rõ đạo lý  !”
“Hiểu rõ ư? Nhi thần  hiểu!” Lận Duệ Thông nghiến răng nghiến lợi : “Bao nhiêu năm nhi thần khổ tâm gây dựng thế lực,  mà chỉ cần một ngày,   nhẫn tâm phá hủy tất cả tâm huyết của nhi thần. Như , bảo  nhi thần  thể cam tâm cho !”
Hoàng đế Đông Khánh còn định  tiếp, Lận Duệ Thông  phất tay  hiệu: “Phụ hoàng,  cần   nhiều lời nữa. Hoàng cung    trong tay của nhi thần và Bát  . Người chỉ cần an tâm thoái vị là .”
Không khí trong điện càng lúc càng trở nên căng thẳng, nghẹt thở.
Lận Chính Thanh thở dài, giọng điệu vẫn ôn hòa: “Phụ hoàng, việc nhi thần  hôm nay cũng là bất đắc dĩ thôi. Người  bằng sớm nhận rõ tình hình, như  cũng đỡ  chịu thêm khổ sở.”
Hoàng đế Đông Khánh giận dữ trừng mắt  hai đứa con. Ông gọi  hồi lâu mà vẫn  thấy bóng dáng một thị vệ nào đến ứng cứu.
Lận Duệ Thông thấy Hoàng đế Đông Khánh vẫn cố chấp  chịu  lời, liền phất tay, lạnh lùng  lệnh: “Người , bắt lấy ông  cho !”
Đám cấm quân lập tức xông lên hành động. Hoàng đế Đông Khánh tức đến đầu óc  cuồng, loạng choạng ngã thẳng xuống long ỷ.
“Bệ hạ!” Các đại thần hoảng loạn kêu lên.
 lúc , bên ngoài điện bỗng vang lên tiếng la hét ầm ĩ. Lận Duệ Thông đang định lên tiếng hỏi xem chuyện gì xảy , thì ngay trong điện,   thêm mấy đội quân khác xông .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-khuynh-thanh/chuong-373-cong-chua-bi-ep-hoa-than-63.html.]
 khác với đám cấm quân của Lận Duệ Thông, những    là binh lính chính quy từ quân doanh. Nhị hoàng tử và Bát hoàng tử giật  kinh hãi. Hai  khác từ ngoài điện cùng  bước .
Người  đầu vô cùng tuấn tú,  đến mức  ai sánh bằng, ánh mắt sắc như dao, khí thế bức , lạnh lùng tuyên bố: “Đám cấm quân phản loạn  đầu hàng hết ! Những kẻ còn  chỉ là lũ loạn thần tặc tử thôi. Mau chịu trói quy hàng !”
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Lận Duệ Thông  thể tin  mắt , kinh ngạc thốt lên: “Thất ?!” Chàng   sang   bên cạnh: “Ngũ , chẳng lẽ hai  các ngươi cũng  cấu kết với   ?”
Trong lòng Lận Duệ Thông dâng lên một dự cảm chẳng lành, vô cùng mãnh liệt.
Ánh mắt Lận Quân Hạo thoáng vẻ phức tạp. Mọi chuyện cuối cùng cũng   đến nước  . Chàng chậm rãi lên tiếng: “Ta và Thất    cũng chỉ là để ngăn cản các ngươi thôi! Mau thả phụ hoàng ! Hai  các ngươi đừng cố chấp  sai đường nữa!”
Phía  lưng Ngũ hoàng tử và Thất hoàng tử là vô  binh lính tay cầm vũ khí sáng loáng. Bên ngoài điện,  thứ trở nên   tĩnh lặng.
Lận Duệ Thông  rõ đại thế  mất. Chàng và Lận Chính Thanh rõ ràng  phái  theo dõi Ngũ hoàng tử và Thất hoàng tử ,  mà hai  họ vẫn xuất hiện ở đây đúng lúc như thế . Điều đó   lên tất cả.
Vậy là  đầu hàng thôi ?
Không, Lận Duệ Thông  cam tâm!
Lận Duệ Thông và Lận Chính Thanh nhanh chóng liếc  ,  cùng đưa  quyết định: liều c.h.ế.t đánh một trận cuối cùng! Dù  thì hai  họ cũng   còn đường lui nữa . Lận Duệ Thông gầm lên: “Người ! Bắt lấy Hoàng đế cho !”
Đám cấm quân và binh lính chính quy lập tức lao  , giao chiến ác liệt.
Các đại thần trợn tròn mắt, kinh hãi đến mức ngất xỉu  cảnh tượng hỗn loạn  từng  . Đến khi vị đại thần  tỉnh , khung cảnh trong điện     đổi.
Hoàng đế Đông Khánh vẫn   long ỷ, nhưng trông như ngọn đèn  gió,  thở thoi thóp. Còn Nhị hoàng tử và Bát hoàng tử, hai kẻ  mới vênh váo đắc ý, thì giờ   đám binh lính vây chặt xung quanh,  còn đường thoát.