Việt Tinh Trì lộ vẻ mặt bực bội. Anh phát hiện thiếu một con châu chấu lá, tưởng rằng đường cẩn thận đánh rơi, ngờ ở trong tay Kê Phi Bạch, còn đối phương theo đến tận đây.
Quan trọng nhất là Kê Phi Bạch cũng gặp Vân Xu, ánh mắt của , Việt Tinh Trì cùng tâm tư với .
Sắc mặt Việt Tinh Trì trầm xuống.
Vân Xu nhạy bén nhận thấy khí bên cạnh trầm xuống, dường như đang tức giận. Cô nắm chặt cánh cổng viện, trong lòng thoáng hiện chút bối rối. Có sai điều gì ?
Cô gần như từng giao tiếp với ngoài trấn nhỏ, rõ thế giới bên ngoài rốt cuộc như thế nào, đối với quan hệ giữa với cũng mới lạ.
Kê Phi Bạch ngước mắt. Vị đỉnh lưu vẻ mặt khó coi, rõ ràng chào đón , nhưng đây nhà của , cần để ý đến sắc mặt .
Vì thế, trực tiếp ngơ Việt Tinh Trì, hướng Vân Xu giới thiệu : "Anh là Kê Phi Bạch." Dừng một chút, miễn cưỡng : "Là đồng đội của ."
Vẫn là giọng lạnh lẽo trong trẻo, đối với thấy, giọng dễ sức hấp dẫn lớn.
Vân Xu nghĩ, nếu là đồng đội, đối phương hẳn cũng là một minh tinh, cùng đến đây chương trình, quan hệ chắc tệ.
Ánh nắng gay gắt như lửa đốt đỉnh đầu. Đứng một lúc, nóng ngừng bốc lên. Vân Xu thiện : "Các đang nghỉ ngơi ? Không vội chuyện, nhà em một lát ?"
"Muốn!" Hai giọng đồng thời vang lên, dứt khoát.
Vân Xu giật , đó mím môi , mở rộng cánh cổng viện: "Mời hai , nhà cửa đơn sơ, hy vọng hai chê."
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Hai một một bước cửa. Nhìn Vân Xu dùng chiếc gậy dò đường khẽ chạm đất, tâm thần khỏi căng thẳng.
Việt Tinh Trì hận thể trở thành chiếc gậy dò đường , giúp cô dẫn lối.
Ánh mắt Kê Phi Bạch tối . Anh từng vì tìm kiếm cảm hứng mà nhốt trong căn phòng tối đen như mực suốt ba ngày, cảm giác thấy là như thế nào.
Lúc thấy Vân Xu sắc mặt vẫn bình thường, trái tim khẽ nhói lên.
Dưới tán cây lê xù xì đặt một bộ bàn ghế đá. Mặt đá cứng rắn hằn lên dấu vết mưa gió. Xung quanh còn trồng nhiều loại hoa khác , đang đúng mùa hoa nở, từ xa, một mảnh muôn hồng nghìn tía.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-khuynh-thanh/chuong-401-my-nhan-mu-lac-buoc-vao-show-thuc-te-18.html.]
Vân Xu chuẩn pha cho hai .
"Không cần cần, bọn ăn no uống đủ mới đến, khát!" Việt Tinh Trì vội vàng . Pha dùng nước ấm, nhỡ cô bỏng thì ?
Kê Phi Bạch : "Không cần phiền phức, thể nghỉ ngơi, bọn cảm kích ."
Việt Tinh Trì liếc xéo . Trước đây đối phương luôn thể im miệng thì im miệng, đây là đầu tiên thấy Kê Phi Bạch chủ động chuyện, là ý .
Hai đều như , Vân Xu cũng chiều theo ý họ xuống.
Việt Tinh Trì nở nụ như hiến vật quý: "Anh mang quà cho em ."
Vân Xu chuẩn từ chối thì tiếp: "Không thứ gì đáng giá , là tùy tay dùng lá cây tết mấy con vật nhỏ."
Lời từ chối dừng . Vân Xu tò mò hỏi: "Lá cây còn thể tết thành con vật nhỏ ?"
"Ừ, tùy tiện học , hôm nay tiện tay tết mấy con." Việt Tinh Trì : "Có chuồn chuồn, châu chấu và chim nhỏ, cô xem thích ?"
Vẻ mong đợi hiện lên mặt Vân Xu.
"Đưa tay ."
Bàn tay nhỏ nhắn mềm mại đặt lên mặt đá. Làn da trắng nõn và mặt đá sẫm màu tạo thành sự tương phản rõ rệt. Ánh mắt Việt Tinh Trì sâu hơn, chậm rãi đặt đồ vật tay cô.
Vân Xu cầm lấy món đồ tết bằng lá trong tay, tò mò sờ soạng, đúng là cảm giác của lá cây.
"Chỗ em đang sờ là cánh chuồn chuồn."
"Xuống một chút là đuôi chuồn chuồn."
Tay cô chạm , Việt Tinh Trì liền bắt đầu giải thích, cho đến khi tất cả món đồ tết đều nhận dạng xong.
Tuy rằng những thứ trong trí nhớ mơ hồ, nhưng qua lời miêu tả của , Vân Xu dường như thể tưởng tượng hình dáng ban đầu của chúng.
"Đây đều là tặng cho em ?" Vân Xu vui vẻ hỏi.