[Nhiệm vụ  hiệu: C-56410756
Hệ thống  hiệu: T0000047
Mục tiêu nhiệm vụ: 
1. Sống sót hạnh phúc (Độ  thành: ?)
2. Khiến Quản Hòa Ngọc và Diệp Bảo Trà hối hận cả đời (Độ  thành: ?)
Cấp độ  thành: Chưa đánh giá
Đánh giá: Chưa đánh giá.]
Thành phố Bình Hải.
Trên con phố phồn hoa, những  bán hàng rong đẩy xe cút kít vất vả  , những  dân mặc quần áo giản dị qua , từ các cửa hàng ven đường thỉnh thoảng  vang lên một tiếng rao lớn.
Ở ngã tư đường  một tòa kiến trúc  xây dựng hoa lệ, sự giao thoa giữa phong cách truyền thống Trung Hoa và phong cách châu Âu tạo nên một cảnh quan độc đáo cho thành phố .
Qua những ô cửa kính tinh xảo, thỉnh thoảng  thể thấy bên trong những nhóm  đang   uống , họ mặc trang phục sang trọng và lễ phục lộng lẫy, cử chỉ lịch sự tao nhã, dường như là một thế giới khác biệt so với bên ngoài.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Những   đường  thấy tiếng nhạc phát  từ bên trong, trong mắt lộ vẻ ngưỡng mộ.
Tòa nhà  là nơi các công tử tiểu thư ở Bình Hải lui tới giải trí, những   thể  đây đều là những nhân vật nổi tiếng giàu , kém cỏi nhất cũng  là những thương hộ  chút sản nghiệp nhỏ trong nhà.
Ban ngày nơi  là chốn hẹn hò nhàn nhã, buổi tối đèn đuốc sáng trưng, đêm đêm ca hát, tài tử giai nhân nhẹ nhàng nhảy múa.
Lầu hai.
Trong một phòng riêng nào đó, ba cô tiểu thư mặc âu phục đang tụ tập  chuyện phiếm uống .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-khuynh-thanh/chuong-621-the-gioi-10-co-dau-dan-quoc-bi-huy-hon-truoc-mat-moi-nguoi-1.html.]
“Bảo Trà   trở về, chắc là sẽ   nữa  nhỉ?” Một cô tiểu thư hỏi.
Diệp Bảo Trà nâng tách hồng  lên uống một ngụm,  : “   nghiệp ,   về là   nữa , hơn nữa bố  cũng  lớn tuổi ,  còn  ở bên cạnh họ nhiều hơn.”
Người bạn tán đồng : “Bác trai bác gái chỉ  mỗi   là con gái, đúng là nên dành nhiều thời gian ở bên cạnh họ, đặc biệt là hai năm    du học ở nước ngoài, chỉ  Tết mới về, bác gái còn ít khi tham gia yến tiệc, ngày nào cũng nhớ .”
Diệp Bảo Trà : “  mà,  đây khi còn học ở châu Âu,   thường xuyên  thư cho , tiếc là hai nước cách xa quá, đến thư từ cũng   lâu mới tới .”
Hai  bạn bên cạnh lộ vẻ ngưỡng mộ, bố  Diệp Bảo Trà thật sự đối xử với cô  , cả về tình cảm lẫn vật chất đều  từng bạc đãi cô.
Bạn bè đánh giá Diệp Bảo Trà, cô mặc một chiếc váy liền  màu vàng nhạt,  tay đeo đôi găng tay ren trắng,  đầu cài một chiếc kẹp tóc thủy tinh tinh xảo, luôn  đầu trong giới thời trang thịnh hành ở Bình Hải.
Hơn nữa, Diệp Bảo Trà  chỉ từng  du học mà còn đăng  báo mấy bài , tuyên truyền tư tưởng tự do bình đẳng của châu Âu,  một  nhà phê bình khen ngợi và nhờ đó mà   danh hiệu tài nữ.
Tuy cô mới về nước  hai tháng nhưng    nhiều công tử tiểu thư trong giới săn đón.
“ thật ngưỡng mộ   thể  du học,  cũng   với bố    du học, cầu xin mãi mà vẫn  từ chối.” Bạn bè tiếc nuối : "Cũng   bên đó   giống như những  buôn bán  .”
Dù cô cũng mặc âu phục nhưng so với những   thể  du học nước ngoài thì dường như vẫn kém một chút gì đó.
“À đúng , Bảo Trà  cũng  còn nhỏ nữa, bác trai bác gái chắc cũng đang xem mắt cho   nhỉ?” Hồ Chi hỏi.
Diệp Bảo Trà đặt tách  trong tay xuống: "Bố   quả thật  chọn cho  mấy , nhưng  chẳng thèm xem, trực tiếp từ chối luôn.”
Hồ Chi ngạc nhiên : “Sao  thế?”
Không thích   chọn thì  thể hiểu , nhưng trực tiếp từ chối thì thật khiến   khó hiểu.
Diệp Bảo Trà nghiêm túc : “Hôn nhân  là sự kết hợp dựa  tình yêu, chỉ vì đối phương  điều kiện phù hợp mà gả  thì thật là đáng sợ, chẳng lẽ  lo lắng đối phương  cùng chí hướng với  ?”
“Hôn nhân   tình yêu là một bi kịch,   ở bên   yêu, cùng  theo đuổi con đường lý tưởng.”
Mà vị trí      chọn, nghĩ đến  giấu kín trong lòng, Diệp Bảo Trà  mặt thoáng ửng hồng.