“Cô tháo khăn voan xuống chuyện với chúng .”
Vân Xu lắc đầu. Cô ghét phiền phức, càng mang đến phiền phức cho nhà.
“Bảo Trà đừng nữa, cô tẩy não , cứu .” Nữ sinh thở dài .
Mấy bên cạnh đồng thời lộ ánh mắt thương hại từ cao xuống. Họ cô như đang xem một khúc gỗ.
Cha Vân giận dữ: “Các đám điên , cái gì mê sảng với con gái !”
“Lập Quần, hủy bỏ hôn sự ! Hai ngày nữa chúng sẽ về.” Cha Vân đến bên cạnh con gái, lạnh lùng liếc Quản Hòa Ngọc một cái: "Xu Xu, chúng !”
Vân Xu ngoan ngoãn lời.
Mẹ Vân đôi “tình nhân” , trong mắt ghét bỏ và chán ghét gần như tràn : "Nói nhiều cũng đổi bản tính vô liêm sỉ của các , ghê tởm đến cực điểm.”
Diệp Bảo Trà sắc mặt cứng đờ, lên tiếng phản bác, nhưng Vân gia xoay rời .
Cô đuổi theo , lớn tiếng : “Các cha của Vân tiểu thư quá tàn nhẫn, dạy dỗ cô thành như thế , là do các vấn đề.”
Mấy bạn cũng theo , trong đó một đàn ông khinh thường : “Sao là , tư tưởng của họ mục ruỗng , cần thiết tranh luận với họ nữa.”
“Chúng còn nhiều việc , cần lãng phí thời gian với họ.”
“ , giúp vị Vân tiểu thư cũng vô ích.”
Kinh Nam Lĩnh sắc mặt dần lạnh , dậy, về phía mấy .
Anh vốn sợ hãi kinh động khác, tính toán từ từ mưu tính, hiện giờ, vẫn là nhanh chóng thể hiện thái độ cho thỏa đáng.
Khách khứa phía sắc mặt hoảng sợ. Hôm nay sẽ thấy đổ m.á.u chứ? Họ lập tức về phía phó quan, đối phương vẫn giữ vẻ mặt tươi .
Cảm giác càng đáng sợ hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-khuynh-thanh/chuong-642-co-dau-dan-quoc-bi-huy-hon-truoc-mat-moi-nguoi-22.html.]
Bên , Diệp Bảo Trà vẫn cố chấp nắm lấy tay Vân Xu, phảng phất chứng minh điều gì đó.
Trong lúc giằng co, chiếc khăn voan đỏ ai kéo xuống, rơi xuống đất thì một bàn tay đeo găng da đen nhặt lấy.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Xung quanh lập tức im lặng, chỉ còn tiếng thở dốc nặng nề.
Tất cả ngơ ngác con gái mặc áo cưới đỏ mặt.
Da trắng như tuyết, tóc đen như lụa, môi đỏ như ngọc, đó là một vẻ kinh tâm động phách, từ ngữ nào thể miêu tả hết.
Như cảm thấy phiền toái, cô nhíu mày, lòng cũng như ai đó bóp nghẹt, hận thể xông lên phía giải quyết hết vấn đề cho cô.
Những lúc khinh thường Vân Xu sắc mặt ngây dại, ánh mắt hoảng hốt.
Dù mấy nghĩ thế nào cũng thể ngờ chiếc khăn voan đỏ là một dung nhan như . Ý nghĩ trong đầu họ đổi liên tục.
Họ dám khinh thường cô, mấy trong lòng khỏi hối hận đến cực điểm.
Nhiều như nhằm một phụ nữ yếu đuối, thật sự quá đạo đức. Vân tiểu thư rõ ràng đáng thương, ngay cả vận mệnh của cũng thể quyết định.
Họ đáng lẽ giúp đỡ cô mới đúng.
Diệp Bảo Trà ngơ ngẩn con gái mắt. Vẻ vượt qua thứ. Bàn tay kéo khăn voan đỏ của cô tự chủ run rẩy.
Cô gần như ngay lập tức về phía Quản Hòa Ngọc. Hai là bạn tâm giao, là chỉ xem trọng vẻ bề ngoài.
Diệp Bảo Trà nhận yêu của đang chằm chằm Vân Xu, giống như những khác ở đây, như rơi mộng ảo, tinh thần hoảng hốt.
Sự tự tin chắc chắn của cô thêm một tia sợ hãi, thở cũng trở nên dồn dập.
Diệp Bảo Trà vẫn luôn tự hào, kiêu ngạo. Cô xuất giàu , du học nước ngoài, tiếp thu nền giáo dục tiên tiến nhất, vô theo đuổi, là của hai thế giới khác so với những con gái nhốt trong nhà .
Cho dù Vân Xu là vị hôn thê danh nghĩa của yêu, cô vẫn chút đồng tình với cô.
hiện tại, sự kiêu ngạo cuối cùng cũng xuất hiện một vết rách vẻ tuyệt đối. Trên đời thật sự thể ngơ Vân Xu ?