Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Khuynh Thành - Chương 793: Pháo hôi kéo chân sau bị vứt bỏ ở tận thế (54)

Cập nhật lúc: 2025-04-15 08:28:32
Lượt xem: 60

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vân Xu đánh giá nơi ở mới, nơi khác gì biệt thự mà họ từng ở đây.

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ

Có phòng bếp, phòng tắm, ban công, phòng khách cũng rộng rãi.

Trong phòng ngủ bố trí đơn giản nhưng đầy đủ, giường lớn, tủ quần áo, bàn ghế, TV cũng thiếu, tủ đầu giường còn đèn bàn nhỏ, rèm cửa màu kaki che khuất cảnh tượng bên ngoài, khí tràn ngập mùi ẩm mốc.

Có thể thấy nơi lâu ai ở.

Trần Nghiên kéo rèm cửa , ánh mặt trời ấm áp lập tức chiếu xuống sàn nhà, cửa kính mở , mùi ẩm mốc chậm rãi tan .

Đây là căn phòng ánh sáng nhất, ngầm để cho Vân Xu.

Trần Nghiên sờ soạng đệm chăn, nhíu mày.

Chất liệu quá cứng, Vân Xu chắc chắn sẽ quen ngủ.

Cô tìm Tần Mặc lấy từ gian một bộ đệm chăn mới, trải lên.

Trần Nghiên đặt gối đầu ngay ngắn, chăn gấp gọn gàng: "Bây giờ thử xem thế nào?”

Vân Xu xuống giường, cả nhẹ nhàng nảy lên, vui sướng nheo mắt : "Thoải mái hơn nhiều .”

Mềm mại, sờ cũng thoải mái.

nhịn sấp xuống chăn, vùi mặt cọ cọ.

Thật sự thoải mái.

Trần Nghiên cô, trong mắt tràn đầy ý cưng chiều.

Cùng Vân Xu dọn dẹp phòng một , xác định vấn đề gì, mới trở về phòng .

Vân Xu đặt những đồ vật thích chỗ, đó vui vẻ giúp Trần Nghiên một tay.

Hiện tại xem như một nơi ở định, thể cẩn thận trang trí phòng của .

Bữa tối vẫn là Chu Hữu Cảnh trổ tài nấu nướng, những khác phụ giúp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-khuynh-thanh/chuong-793-phao-hoi-keo-chan-sau-bi-vut-bo-o-tan-the-54.html.]

Vân Xu ăn đến cảm thấy mãn nguyện, hôm nay cảm giác như chuyển nhà mới .

Những quan trọng đều ở bên cạnh, khoảnh khắc nào vui vẻ hơn thế.

Ánh mắt Trần Nghiên dịu dàng, thường xuyên gắp thức ăn cho Vân Xu.

Lý do cô đồng ý ở cùng ba , tay nghề nấu ăn của Chu Hữu Cảnh chiếm một phần lớn.

Tuy rằng cô cũng nấu ăn, nhưng Trần Nghiên thể thừa nhận, kỹ năng nấu nướng của hơn cô nhiều.

Đã đầu bếp đưa đến tận cửa, hà tất Vân Xu chịu thiệt thòi.

Hơn nữa căn cứ giống bên ngoài, dị năng giả tập trung cao độ, đặc biệt căn cứ Ánh Dương ít cường giả, khó bảo sẽ mang ý đồ .

Tần Mặc và những khác kinh nghiệm chiến đấu phong phú, khả năng quan sát đáng kinh ngạc, họ ở bên cạnh, sự an của Vân Xu thể đảm bảo tối đa.

Suy nghĩ hồi lâu, Trần Nghiên chấp nhận ở cùng .

Khoảng 8 giờ tối, nhân viên căn cứ chủ động đến gõ cửa, đối phương là vì Vân Xu mà đến.

Vân Xu ngạc nhiên : “Xin hỏi tìm việc gì ?”

Nhân viên căn cứ há to miệng, một lúc lâu mới hồn: "Là, là thế , đối với dị năng giả hệ chữa lành, căn cứ một hạng mục chủ động cung cấp công việc. Chúng ở đây một bệnh viện tạm thời, nếu như thời gian rảnh, cô thể qua đó chữa trị cho thương.”

Anh vội vàng bổ sung: “Đương nhiên đây tuyệt đối là cưỡng chế, nếu cô , thể trực tiếp từ chối.”

“Nếu cô đồng ý, căn cứ sẽ định kỳ trả lương, lương thực hoặc tinh hạch đều , tiền thù lao nhận khi chữa trị cũng đều thuộc về các cô.”

Căn cứ đưa những điều kiện phong phú, cũng thể thấy mức độ nổi tiếng của dị năng giả hệ chữa lành.

Vân Xu vui lòng giúp đỡ khác chữa trị, nhưng cô cũng cùng Tần Mặc và Trần Nghiên nhiệm vụ: "Nếu đồng ý, thì giống như đây, thời gian cố định ?”

Nhân viên căn cứ : “Có hai phương thức, một là giống như bình thường đây, hai là cô thể tự quyết định thời gian. Phương thức thứ nhất căn cứ sẽ trả thù lao nhiều hơn.”

Vân Xu cùng mấy thương nghị một phen, quyết định lựa chọn phương thức thứ hai, thời gian rảnh thì qua đó giúp đỡ.

“Tốt, lát nữa sẽ giúp cô đăng ký thông tin.” Nhân viên căn cứ lấy từ trong túi một tấm thẻ thông hành đưa qua: "Đây là thẻ thông hành dành cho dị năng giả hệ chữa lành, xin cô giữ cẩn thận.”

 

Loading...