Ánh nắng ấm áp xuyên qua khung cửa sổ chiếu   Vân Xu, dát lên gương mặt  phi phàm của cô như mạ lên một lớp vàng kim nhàn nhạt. 
Trì Châu gõ bàn phím, thỉnh thoảng liếc  Vân Xu bằng ánh mắt dịu dàng. Thấy cô ngủ say đến gò má ửng hồng, vẻ nuông chiều trong mắt  như  trào , lòng càng thêm tràn ngập cảm giác thỏa mãn  từng .
Lúc ,  đang   sô pha xử lý những văn kiện mà thư ký gửi đến. Còn Vân Xu thì nép  bên cạnh  nghỉ ngơi. Đây là thói quen  hình thành  sự dẫn dắt cố ý của Trì Châu, với hy vọng  thể tăng thêm sự gắn bó giữa hai .
Trì Châu tin rằng chẳng bao lâu nữa, Vân Xu sẽ   chấp nhận . Em gái  là một đứa trẻ dịu dàng như ,  khác đối xử  với cô, cô sẽ đáp  bằng sự thiện ý.
Chờ khi trở về thành phố A,  sẽ mời về cho Vân Xu bác sĩ tâm lý giỏi nhất. Dù Vân Xu hiện tại  từ bỏ ý định tự hủy hoại bản , nhưng Trì Châu vẫn cảm nhận  cô đang tự tách   khỏi thế giới, đây là một điều  bình thường.
Sau khi trạng thái tâm lý của Vân Xu chuyển biến   hơn,  sẽ tổ chức một bữa tiệc long trọng, thông báo với   rằng Vân Xu là em gái , là thiên kim nhà họ Trì.
Trong khi Trì Châu an tâm bồi dưỡng tình cảm với em gái ở thành phố B, thì những  nhà họ Trì ở thành phố A  chìm trong bầu  khí trầm mặc.
Trì Tiêu Tiêu ở nhà càng thêm im lặng,  mặt lúc nào cũng mang theo vài phần u sầu. Thời gian  Cả  đón Vân Xu cứ kéo đài  mãi, trong lòng cô  khỏi hoang mang. Chỉ khi cảm nhận  tình yêu thương của  và  Hai dành cho  vẫn  hề  đổi, cô mới cảm thấy dễ chịu hơn một chút.
Bà Trì nhận thấy sự bất an của con gái, ôm con  lòng an ủi: “Tiêu Tiêu đừng lo lắng, Trì Châu  con bé đó hiện tại sống một  thôi, chúng  chỉ cần đưa con bé về, bồi thường cho nó là , con vẫn luôn là bảo bối của ba  mà.”
Trì Hiền cũng  sức an ủi em gái: “Yên tâm , dù cho Vân Xu gì đó  về thật, cũng tuyệt đối  vượt qua  em . Anh Hai mãi mãi  về phía em.”
Trì Tiêu Tiêu nép  lòng . Cô   hẳn là nên ngăn  Hai  những lời như , bởi vì bản  cô xác thực  chiếm lấy cuộc sống của  khác, hưởng thụ những đãi ngộ vốn dĩ  thuộc về .  Trì Tiêu Tiêu đáng hổ thẹn phát hiện  rằng, sâu thẳm trong lòng,  cảm thấy vui vẻ vì những lời  Hai .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-khuynh-thanh/chuong-8-danh-roi-tran-bao-8.html.]
Trong lòng ba  và  Hai, cô vẫn mãi quan trọng hơn cái  tên Vân Xu sắp trở về .
“Anh Hai, đừng   mà, dù  thì Vân Xu mới là  nhà họ Trì chân chính.” Xuất phát từ một chút áy náy, Trì Tiêu Tiêu vẫn lên tiếng.
“Cái gì mà  nhà họ Trì chân chính chứ.” Trì Hiền  nhạo một tiếng: “Chúng  thừa nhận thì mới là  nhà,  thì cũng chỉ là  dưng thôi.”
Bà Trì  bên cạnh   gì, hiển nhiên là ngầm đồng ý với lời con trai.
Trì Tiêu Tiêu lộ vẻ cảm động.
Trì Hiền xoa đầu em gái. Tiêu Tiêu mới là cô em gái yêu dấu của , là đại tiểu thư Trì gia mà cả giới thượng lưu công nhận.
Có điều, thời gian  Cả ở bên  đúng là  lâu thật. Chuyện phiền phức gì mà  thể níu chân  Cả ở thành phố B lâu đến  chứ? Anh    nghĩ đến việc Trì Châu ở  thành phố B là vì Vân Xu. Trong mắt Trì Hiền, Trì Châu chỉ là một cỗ máy công việc vô tình vô vị.
Vẫn là nên gọi điện thoại hỏi thăm một chút thì hơn.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Trì Hiền lấy điện thoại , bấm  gọi . Sau vài tiếng “tút tút”, điện thoại  nhấc máy.
“Anh Cả?”
“…Uy.” Một giọng nữ nhẹ nhàng, êm tai vang lên.