Xuyên Nhanh Ký Chủ Nhà Ta Lại Bày Trò - Chương 1120: Nhân vật đáng thương (31)
Cập nhật lúc: 2025-12-20 16:37:42
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Hu hu! Sao con hổ chứ? Chẳng lẽ chỉ vì con còn nhỏ tuổi mà thích Phó ?"
"Mẹ và cha chỉ mắng con hổ, hai mắng Trình Xuân Nha ? Chị mới lớn hơn con vài tuổi thôi mà! bây giờ chị hẹn hò với Phó , còn bộ đội cùng nữa."
"Mẹ," Trình Ngạo Mân kéo tay . "Mẹ giúp con ? Con thật sự thích Phó, ngoài , con thích ai cả."
"Cho nên giúp con mà, nhất định ngăn Trình Xuân Nha bộ đội, nếu để chị cùng Phó thật thì con hết cơ hội mất."
"Con im ngay cho !" Tư Âm hất tay con gái . "Con c.h.ế.t cái tâm đó ! Mẹ những giúp con mà còn dốc lực để Trình Xuân Nha bộ đội, dứt khoát để con chuyện mất mặt hơn nữa ."
Nói xong, Tư Âm tức giận rời khỏi phòng con gái.
Nếu Phó Thiếu Thắng thích Trình Xuân Nha, lẽ Tư Âm chẳng ngại giúp con gái một tay.
Tuy con gái bà còn nhỏ, nhưng gia thế của Phó Thiếu Thắng thực sự , nếu con gái thể gả nhà họ Phó thì bà đương nhiên mừng rỡ.
vấn đề là, Phó Thiếu Thắng thích là Trình Xuân Nha. Hơn nữa, với khuôn mặt xinh của cô , con gái bà mà tranh giành với Trình Xuân Nha thì chỉ tự rước lấy nhục mà thôi.
Lùi một vạn bước mà , cho dù giúp con gái cướp Phó Thiếu Thắng về tay, liệu đối xử với nó ?
Hơn nữa, còn từng hẹn hò với Trình Xuân Nha, chỉ nghĩ thôi thấy khó chịu vô cùng.
Vì , dù xét ở phương diện nào, Tư Âm cũng tuyệt đối đồng ý cho con gái chuyện hồ đồ, gì thì cũng khiến nó dập tắt ý nghĩ .
Khi Tư Âm trở về phòng của hai vợ chồng thì cha Trình cũng về phòng.
"Chuyện con ranh Xuân Nha bộ đội mau chóng quyết định thôi," Tư Âm chồng . "Tóm , cho Ngạo Mân dứt hẳn ý nghĩ đó , nếu chẳng con bé c.h.ế.t tiệt còn chuyện gì mất mặt hơn nữa."
Sắc mặt cha Trình đương nhiên khó coi: "Con ranh Ngạo Mân đó, uổng công chúng lúc nào cũng khen nó ngoan ngoãn hiểu chuyện, kết quả nó ngoan ngoãn hiểu chuyện như thế đấy."
"May mà nó còn chừng mực, hành vi hổ nào ở bên ngoài, nếu cái mặt già của nó cho mất hết ."
"Còn nhỏ tuổi mà học cái thói chỉ thích đàn ông, còn là yêu của chị nữa."
"Trình Thắng Lợi, ông gì thì thẳng , cần chỉ dâu mắng hòe như !" Tư Âm tức giận . "Chẳng ông thấy hổ, nên mới sinh đứa con gái cũng hổ ?"
" ." Cha Trình gắt gỏng.
"Ông , nhưng ý của ông là ," Tư Âm bật . "Sớm trong lòng ông nghĩ về như thế, thì ngày theo đuổi ông."
" cũng thể trách , rõ ràng hồi ở trong quân đội bao nhiêu thích , mà cứ lòng ông, một gia đình. Sớm ông đối xử với như thì dù thích ông đến mấy, cũng tuyệt đối theo đuổi."
Thấy vợ lóc kể lể, cha Trình khỏi áy náy: "Thôi , bà đừng suy nghĩ lung tung nữa, thật sự ý đó, chỉ là con bé Ngạo Mân cho tức quá hóa rồ nên mới lỡ lời thôi."
" bà đúng, mau chóng để Xuân Nha bộ đội, nếu ai con bé Ngạo Mân c.h.ế.t tiệt còn gây chuyện gì nữa."
Tư Âm gì thêm, dù bây giờ điều quan trọng nhất là trông chừng cô con gái út, để nó chuyện gì hổ nữa.
Con bé thể quỳ cầu xin Trình Xuân Nha, ai nó chạy tìm Phó Thiếu Thắng để chuyện gì còn mất mặt hơn .
" sẽ xin nghỉ vài ngày, khi Xuân Nha và Phó Thiếu Thắng bộ đội, sẽ canh chừng Ngạo Mân rời nửa bước, để phòng con bé c.h.ế.t tiệt đó chạy tìm Phó Thiếu Thắng, mất hết mặt mũi nhà chúng ." Tư Âm .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/chuong-1120-nhan-vat-dang-thuong-31.html.]
Cha Trình: "Ừ! Bà đúng, bà cứ xin nghỉ vài ngày ở nhà trông chừng Ngạo Mân cho cẩn thận."
Mối lo của Tư Âm quả thật sai.
Trình Ngạo Mân đúng là định chạy tìm Phó Thiếu Thắng, ai bảo cô thật sự hết cách , nên mới nghĩ hạ sách như .
Chỉ tiếc là, Tư Âm cho cô khỏi cửa, dù cô loạn thế nào cũng vô dụng.
...
Rất nhanh đến ngày Trình Xuân Nha chuẩn lên đường nhập ngũ.
Mặc bộ quân phục màu xanh lục, n.g.ự.c đeo một bông hoa đỏ thắm, Trình Xuân Nha xách hành lý chuẩn rời khỏi nhà họ Trình.
"Bao năm qua cảm ơn ông chăm sóc." Dù cũng sắp , Trình Xuân Nha cũng ngại cho cha Trình một viên t.h.u.ố.c an thần. "Ông yên tâm, tuy giận ông bỏ rơi , nhưng thật sự ý định trả thù ông , nhiều nhất cũng chỉ là chọc tức thôi."
"Dù nữa thì ông cũng là cha ruột của , con gái dù bất hiếu đến cũng sẽ thật sự thù hận chính cha ."
"Còn nữa, đợi quân đội, rời khỏi cái nhà , đoán là sẽ bao giờ bước chân đây nữa."
"Cha" Trình Xuân Nha hiếm khi chân thành gọi một tiếng, nhưng dĩ nhiên đây chỉ là cô giả vờ mà thôi. "Sau cha nhất định giữ gìn sức khỏe nhé. Bớt ông tức giận là , chắc ông sẽ sống lâu trăm tuổi thôi."
Hốc mắt cha Trình hoe đỏ.
Vào giây phút , sự áy náy vốn gần như biến mất đối với cô con gái lớn trở về.
"Vào trong quân đội tự chăm sóc cho , đừng để cha lo lắng," cha Trình hiếm khi dịu dàng cô con gái lớn. "Còn nữa, đây là nhà của con, đừng mấy lời bao giờ bước chân cửa nhà nữa."
"Con nghĩ xuất giá cũng cần từ nhà đẻ ?"
Sắc mặt Tư Âm lập tức sa sầm.
Lời của chồng bà là ý gì, chẳng lẽ thật sự hy vọng Trình Xuân Nha sẽ về nhà ?
dù trong lòng tức giận, Tư Âm cũng định gì.
Bây giờ quan trọng nhất là mau chóng tiễn Trình Xuân Nha , những chuyện khác thể tạm gác sang một bên.
À , điều đáng ở đây là, từ tối qua, Trình Ngạo Mân nhốt trong phòng.
Bây giờ vẫn còn đang la hét trong đó.
"Thả con ngoài, thả con ngoài!"
"Cha , con xin hai thả con , xin hai đừng để Trình Xuân Nha bộ đội ."
Nghe tiếng gào thét của cô con gái thứ hai từ lầu vọng xuống, mặt cha Trình nhanh chóng sầm : "Cũng sắp đến giờ , con mau cửa ! Kẻo kịp giờ, đến muộn thì ."
Ngay đó, cha Trình móc từ trong túi một xấp tiền: "Đây là một trăm tệ, tuy trong quân đội cần tiêu pha gì nhiều, nhưng trong cũng thể tiền."
"Tiền con cầm lấy, để lúc cần tiêu tiền mà trong khác chê ."