Dần dà trăm năm trôi qua  trải nghiệm nhiều kiếp sống,  phát giác mỗi một kiếp  Phương Sinh của  đều ở bên cạnh một tên tàn bạo...
 
Quan trọng nhất là kẻ đó hại bao nhiêu sinh mệnh mất , trái ngược với việc  cứu lấy từng mạng , trăm năm  nếu cỏn  thể nhận  bản   lợi dụng thì quá ngốc.
 
Nam Lăng Tử tự giễu chính  xong mới  thẳng làn khí đen, mở miệng bảo: "Lần tiếp theo phửi cho  gặp Phương Sinh."
 
Làn khí đen bay lơ lửng  hết lời  phát  tiếng trầm thấp: "Ngươi cứ cứu càng nhiều  , về  sẽ  như ý nguyện."
 
Lời  quen thuộc, tựa như  nhiều   khiến Nam Lăng Tử nâng giọng hơn: "Thế nếu   cứu ai nữa, mặc cho tên  tàn sát thì ?"
 
Làn khí đen tức giận quát: "Ngươi  hàm hồ gì? Mau bỏ cái suy nghĩ  ,  thì chẳng bao giờ mong ước thành thật."
 
Nam Lăng Tử  khẩy,  nheo mắt thẳng thắn phơi bày sự thật: "Các ngươi đừng giả vờ, lợi dụng  khác suốt trăm năm ,  mà vẫn  che giấu ư?"
 
Làn khí đen bay qua siết chặt cổ Nam Lăng Tử,  cất giọng đe dọa: "Đừng để  nhắc  thứ ba, hãy    bổn phận của  hoặc mãi mãi cũng  thể gặp Diệu Phương Sinh nữa."
 
Nam Lăng Tử  lớn, mặc kệ nỗi đau lan tràn linh hồn ,  bình tĩnh : "Ta ngược  càng   tên ác độc  là ai, mà  thể gây họa Nhân gian suốt trăm năm, còn bình an vô sự đầu thai như thế..."
 
Đau đớn  chẳng là gì với nỗi giày vò  chịu đựng bao lâu nay, mất nữ nhi mất thê tử,  nhiều  chứng kiến  đầu ấp tay gối bên cạnh kẻ khác.
 
Chàng sẽ  tiếp tục nhẫn nhịn nữa, sự cố gắng nhiều năm    một đáp án chắc chắn, chứ chẳng thể cứ ngu ngơ nỗ lực vì một lời  mơ hồ...
 
Thời gian trôi qua, tận đến khi Nam Lăng Tử cảm thấy linh hồn sắp  xé toạc, làn khí đen mới buông bỏ  xuống, nó hét lên một tiếng  dần lấy  bình tĩnh, ít lâu  khí đen hiện nguyên hình là Diêm Vương cao lớn, ông  từ từ kể : "Hơn trăm năm  nhị tử  lên Thiên Giới, nó vô tình chạm  lỗ hỏng thời , nó đến tương lai ngàn vạn năm  còn dùng thuật pháp trở về mà vô ý hại một  mất mạng..."
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-lam-nhan-ay-van-rat-yeu-nang/chuong-20-phu-quan-theo-buoc-tram-nam-2.html.]
Đó chính là Diệu Phương Sinh, nhưng lo sợ các vị  Thiên Giới trách xuống Âm gian mà con ông  giấu giếm chuyện đó, cũng chẳng  về  thế nào  nảy sinh tình cảm với hồn nữ .
 
Rồi còn vì Diệu Phương Sinh là linh hồn từ tương lai nên chẳng thể đầu thai bằng cách thông thường, con ông   lén lên Thiên Giới trộm lấy Trái Tim Ngũ Sắc, tiếp theo dùng ngàn năm âm lực tu luyện cơ thể mới cho Diệu Phương Sinh sống ở Nhân gian.
 
Khi việc  bại lộ, Thiên Giới xử phạt con ông  tại Nhân gian để chịu luân hồi ngàn năm... Chỉ là mỗi một kiếp đều gây tai họa, tội ác chồng chất như thế    cơ hội  về.
 
Diêm Vương kể rõ ngọ nguồn,  kể  nghiến răng nghiến lợi : "Có lẽ con của  sai càng sai, nhưng   sai lầm  thì ngươi và Diệu Phương Sinh cũng chẳng gặp , tạo nên mối tình khắc cốt ghi tâm ! Nên cả hai ngươi đều mang nợ con ..."
 
Nam Lăng Tử ngỡ ngàng  thôi, kiếp đầu tiên từng  Phương Sinh nhắc đến  cho nàng  sự sống để ở cạnh , mà chẳng thể ngờ đằng  phức tạp hơn thế!
 
Luân hồi ngàn năm còn liên tục tạo nghiệt cho Nhân gian,  thì kêu  cứu  khác để giảm bớt tội cho tên .
 
Có điều dù là mang nợ,, bản    hề  liên quan tới Thiên Giới, chắc chắn do kẻ  mắt cũng nổi lòng riêng mới che giấu và chia cắt phu thê họ, giày vò tinh thần cùng mài mòn niềm hy vọng của !
 
Nam Lăng Tử dần thấu hiểu, ánh mắt kiên định  Diêm Vương đang thể hiện bi thương,  từ tốn bảo: "Chắc hẳn Thiên Giới  chỉ xử lý  tên đó  nhỉ? Phương Sinh là linh hồn thuộc về tương lai, dù  tội cũng do con của ngươi khiến nàng  chết, Thiên Giới chắc sẽ chẳng ép nàng  chịu phạt ngàn năm..."
 
Diêm Vương  lạnh, thẳng thắn thừa nhận: " , tuy nhiên Diệu Phương Sinh sẵn sàng vứt bỏ tình cảm phu thê với ngươi, nguyện ý theo nhị tử của  luân hồi, còn một chuyện nữa..."
 
Nam Lăng Tử nheo mắt , Diêm Vương cố ý   nửa vời,  cùng nhẹ nhàng tiết lộ: "Nữ nhân  vẫn  ký ức khi yêu ngươi, nhưng những kiếp gặp gỡ ngươi thì  chẳng nhận , chắc là Diệu Phương Sinh hết yêu nên các ngươi mới thành tình trạng hữu duyên vô phận!"
 
Nam Lăng Tử khẽ mím môi,   dễ dàng tin kẻ lừa  suốt trăm năm, đối với mấy lời đả kích  cũng thế.
 
Mà dù Phương Sinh thật sự buông tay, đó cũng quá bình thường, bởi do   khiến nàng khổ sở.
 
Còn ngược  nàng  ép bỏ,  sẽ liều  đối đầu kê đằng  .