Diệu Phương Sinh bọc chăn quanh     đến kéo tay chủ mẫu của Đường Gia, nàng  để Thái Tử kịp phản bác mà vờ nghẹn ngào bảo: “Mẫu , dù gì ngài  cũng là Thái Tử, Hư Nhiên thà mang tiếng chứ    vì con mà đắc tội Thái Tử!”
 
Chủ mẫu của Đường Gia  đầu quan sát,  thấy dấu vết xanh tím  cổ Diệu Phương Sinh, bà càng xót xa : “Mặc kệ hôm nay   ,  đều bảo vệ con và để    Thái Tử là hạng cậy quyền thế ức h.i.ế.p kẻ yếu!”
 
Diệu Phương Sinh lắc đầu  ngăn cản nhưng chủ mẫu của Đường Gia  sai gia nhân   ngoài hô hoán, còn Thái Tử bật  thành tiếng, song chậm rãi mở miệng: “Bổn Thái Tử cùng vị hôn thê dạo chơi, vun đắp tình cảm  khi thành hôn mà thôi, chính nàng  tự nguyện còn quyến rũ  nữa.”
 
Khi thốt lên lời  Thái Tử cố ý liếc Diệu Phương Sinh,   nữ nhân  mắt chơi đùa trong tay, nỗi nhục   lấy về trả từ từ.
 
Diệu Phương Sinh né tránh ánh mắt của Thái Tử, nàng bày  tư thế yếu đuối  oan ức cho chủ mẫu của Đường Gia xem,  bà càng xót xa mà quyết tâm bảo vệ.
 
Chủ mẫu Đường Gia sai  tới che chở Diệu Phương Sinh rời , khi đám  Nam Quán định ngăn cản thì Thái Tử liếc  bọn họ, thấy ánh mắt từ  khiến cả đám lùi  nhường đường cho Diệu Phương Sinh rời khỏi.
 
…
 
Diệu Phương Sinh về Đường Gia, đợi đến bầu trời ngả màu tối tăm nàng mới thấy Đường Hạc Quân cùng chủ mẫu của Đường Gia trở .
 
Nhìn nét mặt hai   , riêng Đường Hạc Quân khi trông Diệu Phương Sinh ở đại sảnh  chờ, thì ông lập tức tiến lên giáng xuống một cái tát  bên má nàng.
 
Diệu Phương Sinh hứng chịu hình phạt bất ngờ, nàng chẳng phản kháng mà chỉ ôm mặt quỳ gối, dáng vẻ đợi sự tức giận từ Đường Hạc Quân.
 
Chủ mẫu của Đường Gia cũng im ắng cầm chuỗi phật, điệu bộ   ý xen , còn Đường Hạc Quân tiếp tục đánh Diệu Phương Sinh, ông mắng nhiếc: “Ta  bảo con  câu dẫn tên Thái Tử đó! Con xem bản  là kỹ nữ dễ dàng  chuyện đồi bại đấy !"
 
Diệu Phương Sinh quỳ  đất, chờ đợi Đường Hạc Quân trút hết tức giận, nàng mới ngẩng đầu : "Nếu dùng danh tiết của con đổi  lối thoát cho Đường Gia, nữ nhi sẵn sàng đánh cược!"
 
Đường Hạc Quân nghiến răng chỉ  mặt Diệu Phương Sinh mà bảo: "Danh tiết của ngươi và tiếng tăm của Đường Gia đều đồng nhất với , hôm nay ngươi leo lên giường  để giữ mạng, ngày mai cả thiên hạ sẽ chỉ trỏ   và  trong Đường Gia! Lời  mỉa mai khinh thường đó sẽ khiến chúng  thành trò ,  sự kính trọng  đây cũng biến tan!"
 
Diệu Phương Sinh   im lặng, nàng  màng những thứ  nên mới hành động, mục tiêu của bản  sẽ chỉ là Thái Tử, nhưng nếu thành công thì Đường Gia  thể bình yên...
 
Song  khi kế hoạch   thành, nàng   một Đường Hư Nhiên ngang bướng  yếu ớt, như thế  Đường Gia mới thuận theo những bước nàng tính toán.
 
Diệu Phương Sinh vửa nghĩ  giả vờ nghẹn ngào cất giọng: "Nữ nhi chẳng thể tính  nhiều, con chỉ  nếu    gì đó thì phụ mẫu cùng  nhân yêu thương con sẽ chịu khổ... Nữ nhi  sợ hãi đám    hại phụ mẫu!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-lam-nhan-ay-van-rat-yeu-nang/chuong-7-thai-tu-doan-tu-7.html.]
 
Đường Hạc Quân mím môi, còn chủ mẫu của Đường Gia thì thở dài, cuối cùng bà tiến lên đỡ Diệu Phương Sinh dậy, nhẹ nhàng dặn dò: "Mọi việc  xảy  là lựa chọn của con,  chỉ  thể nhắc rằng Thái Tử  nham hiểm,   con trở thành  bên gối , nên cẩn thận từng hành động."
 
Chủ mẫu của Đường Gia  đến đây khóe mắt hoen đỏ, bà  nhịn  tiếc thương: "Hai đứa nhỏ  sinh  đều mặc kệ sống c.h.ế.t của Đường Gia,  mỗi con  hy sinh vì nơi ... Ta hy vọng về  con  sống thật ."
 
Diệu Phương Sinh nép  lòng chủ mẫu của Đường Gia, phần Đường Hạc Quân cũng thu hồi tức giận,  còn đánh mắng nữa.
 
...
 
Đích nữ Đường Gia bỏ chạy khỏi cuộc hôn sự với Quốc Sư, còn hại c.h.ế.t  ít ,   trái lệnh ban hôn  khiến  vô tội chịu thương tổn, tin tức truyền đến Hoàng Cung, khiến Hoàng Thượng nổi giận trừng phạt cả Đường Gia vì  dưỡng  một nữ nhi .
 
 Thái Tử   khuyên giải, lấy việc trưởng tử của Đường Gia dùng  thể bảo vệ Quốc Sư yên , để Hoàng Thượng giảm nhẹ hình phạt.
 
Cuối cùng Hoàng Thượng suy nghĩ Đường Gia  chiến công suốt nhiều năm, miễn cho tội c.h.ế.t nhưng cọc hôn sự giữa Thái Tử cùng đại tiểu thư của Đường Gia  đổi,  thể gả  trở thành chính thê mà là một  thất. Phần  trong Đường Gia  tước bỏ những tước hiệu từng  phong và chức quan đang .
 
Khi Diệu Phương Sinh nhận  tin tức  thì nàng đang đến xem Đường Sinh Dư, lúc bước  phòng liền  thấy giọng  quát lên: "Ta  gặp Hư Nhiên! Các ngươi mau  gọi !"
 
Diệu Phương Sinh phất tay để gia nhân lui xuống, nàng tiến gần giường nơi Đường Sinh Dư ,  mỉm  hỏi: "Huynh tìm  , thấy khó chịu trong  hả?"
 
Đường Sinh Dư loay hoay  dậy,  níu lấy tay Diệu Phương Sinh, khẽ : "Đừng gả cho Thái Tử mà, tên đó sẽ  thể mang  tình cảm mà  ..."
 
Diệu Phương Sinh gỡ bàn tay vẫn còn quấn băng trắng   khỏi , nàng nhẹ nhàng đáp trả: "Huynh nghĩ đến giờ phút   còn lựa chọn khác ? Đường Gia sụp đổ thì chúng  cũng chẳng  gì nữa."
 
Đường Sinh Dư lắc đầu   tiếp nhưng Diệu Phương Sinh    ở  đôi co.
 
Đường Sinh Dư   là hy vọng của nguyên chủ, từ đầu đến cuối tình cảm giữa họ cũng như gia vị để nguyên chủ  cảm thấy nhạt nhẽo.
 
Thứ mà Đường Hư Nhiên để tâm là tương lai sáng ngời, một cuộc sống cao sang quyền thế  gì  nấy, sự toan tính đưa Đường Tình Ái  ngõ cụt  càng khiến nguyên chủ tin tưởng  thể mãi mãi là Đường Nhị Tiểu Thư vô lo vô nghĩ.
 
 Đường Tình Ái trả thù  nguyên chủ sợ hãi  chịu nổi dày vò, càng chẳng bám víu  hy vọng nào.
 
Đường Gia gồm Đường Sinh Dư đều như .