Đại A: “…"
Không  Chu Việt Trạch   bao lâu , mãi cho đến khi màn đêm buông xuống thì  mới dần dần tỉnh táo .
Cậu tùy tiện tìm một quán bar,  ở quầy bar uống hết cốc  đến cốc khác, trong đầu  ngừng lặp  lặp  suy nghĩ: Khương Hàm  thích , tất cả những cố gắng trong hơn một năm qua của  đều chỉ là trò . Cậu còn tự  đa tình tưởng rằng   cũng thích , chính bản   cũng chỉ là một trò ...
Lúc  say, đột nhiên    xuống bên cạnh, một lúc , đối phương phát  một tiếng "hả", ngạc nhiên : "Cậu   là  đó ?”
Chu Việt Trạch nhíu mày, cầm cốc lên uống hết trong một ngụm,  đó  gọi thêm một cốc khác.
Người đó vội vàng : "Eric, cốc  để  mời." Sau đó chọc Chu Việt Trạch: "Ôi,  còn nhớ  ?  là Lộc Dĩ Ca nè."
Chu Việt Trạch   đầu ,  khi  thấy khuôn mặt trẻ con  thì lập tức nhớ  là ai, trong mắt  nhịn  hiện lên một tia chán ghét... Và một chút ghen tị. Cậu  nhịn  mà nghĩ, Lộc Dĩ Ca ít nhất từng qua  với Khương Hàm, còn  thì thậm chí còn  bằng một thằng đàn ông ẻo lả.
Lộc Dĩ Ca  thấy vẻ mặt đau khổ của  thì  nhịn    nỗi đau của  khác: “Nhìn dáng vẻ  của , cuối cùng  cũng  Khương Hàm vứt bỏ  ? Haha…”
Chu Việt Trạch lạnh lùng trả  cho   một câu: “Cút!”
Lộc Dĩ Ca vô thức co rúm , nhưng  khi  thấy khuôn mặt tuấn tú của đối phương cùng bộ n.g.ự.c rắn chắc,   nhịn  dựa sát n.g.ự.c  gần: “Này,    em trai,  thế giới   gì  nơi nào   cỏ,   yêu đơn phương một bông hoa chứ? Khương Hàm biến thái như ,   chỉ thích xem  khác thủ dâm, cũng  tự   điều đó, cần gì  lưu luyến như thế? Cậu cực phẩm như thế mà   1 thì thật đáng tiếc,   cho  , đợi đến khi  nếm thử..."
"Anh  mới  cái gì?" Chu Việt Trạch đột nhiên  đầu , nhíu mày hỏi.
"Ách,   là    1 thì thật là đáng tiếc..." Lộc Dĩ Ca nuốt nước bọt,  nghĩ tới thiếu niên xinh  năm đó bây giờ   triển vọng như , trong vòng luẩn quẩn  khó  thể tìm  một công,     trống rỗng quá lâu .
"Ý  là câu mà    đó, Khương Hàm  bao giờ  với  ư?"
"Ách, đúng, đúng . Không chỉ  , những 'chị em' khác cũng như , chúng  đều đoán là     đó."
Chu Việt Trạch lập tức như  sét đánh, Khương Hàm... Không  ư? Chuyện , chuyện  là thật ? Cậu chợt nhớ , tối hôm qua rõ ràng là đối phương  động tình nhưng chỗ đó hình như   phản ứng gì.
Chu Việt Trạch đột nhiên  ngẩn ngơ, chẳng lẽ Khương Hàm từ chối  vì chuyện  ư? Đối phương là một  kiêu ngạo như , nếu thật sự là vì lý do  thì chắc chắn sẽ   cho  , tìm lý do để từ chối là điều dễ hiểu.
Chu Việt Trạch liên tục phân tích theo hướng  lợi cho ,  đó rời khỏi quán bar như một cơn lốc,   phớt lờ sự thật là  khi  đến nhà họ Khương thì Khương Hàm ...
Sau khi trở về biệt thự nhà họ Khương,  thành thật uống canh giải rượu,  đó tắm rửa sạch sẽ một lượt  mới  với Hướng Hàn: “Anh,  sẽ  từ bỏ, cho dù là lý do gì thì  cũng vẫn sẽ thích . Anh  chấp nhận  cũng  .  sẽ cố gắng hết sức để  bằng lòng chấp nhận. Ngoài ..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-muc-tieu-luon-cho-rang-toi-thich-anh-ta/chuong-65-khi-trum-phan-dien-va-vai-chinh-o-chung-mot-nha.html.]
Nói đến đây, vẻ mặt của   do dự một lúc, nhưng  khi giãy giụa một lúc thì vẫn nghiến răng nghiến lợi, nhắc nhở một cách mơ hồ: "Anh, giấu bệnh trốn tránh chữa trị là  ,  một  trường hợp,.. Nên  gặp bác sĩ thì vẫn  ."
Nói xong, vô thức liếc  Hướng Hàn một cái.
Vẻ mặt của Hướng Hàn vốn còn đang mơ hồ,  hiểu    ý gì. Sau khi     chằm chằm thì khuôn mặt của   nhịn  nóng lên, tức giận : “Cút  ngoài cho !”
Chu Việt Trạch  một đống sách ném  đuổi  khỏi thư phòng với dáng vẻ thảm hại, vẻ mặt   hối hận.
Hình như    quá thẳng thắn , dù  cũng là chuyện liên quan đến danh dự,  gì  ai  quan tâm chứ? Chẳng trách Khương Hàm luôn bình tĩnh    chọc cho tức giận thành như .
Chu Việt Trạch đang  mắng  mấy câu,  đó   một cuốn sách khác ném  ,  vội vàng né tránh một cách bối rối.
Cuốn sách rơi ‘bịch’ xuống đất, cánh cửa cũng  đóng ‘sầm’ . Chu Việt Trạch càng cảm thấy hối hận hơn, bước tới nhặt cuốn sách lên,  thấy  bìa  ba chữ lớn mạ vàng: Bàn về sự giàu  của các quốc gia.
Đây là cuốn sách mà Hướng Hàn thích xem nhất, mỗi ngày đều  nó mấy . Chu Việt Trạch lặng lẽ cất ,  khi về phòng mới cẩn thận lấy , tham lam vuốt ve kiểu chữ  đó, như thể  thể chạm  dấu vết mà Hướng Hàn để ,  đó  từ từ mở bìa sách ...
Cưỡng chế yêu: Vợ yêu bỏ trốn của tổng tài bá đạo!
Ừmmm...
KT
Cái gì thế ? Khương Hàm  cái  ư?
Vẻ mặt của Chu Việt Trạch  vi diệu, mở   xem, hình như... Còn  thú vị? Vì thế  xem  như tổng tài, còn để Hướng Hàn trở thành vợ yêu, nghiêm túc .
Sau khi  xong thì  nhịn  mà phân tích, mặc dù hành động của vị tổng tài    logic gì cả, nhưng cách thức theo đuổi vợ của    khá thú vị,  lẽ  thể dùng để tham khảo.
Sau khi phân tích xong,  lên mạng tìm kiếm,  hết tất cả các bài  của tác giả  một , liệt kê  một loạt chiến lược tấn công,  đó bắt đầu phân tích từng cái một:
 
1. Tấn công bằng hoa tươi. Khương Hàm  tiểu thuyết ngôn tình tổng tài,  lẽ trong lòng cũng khao khát sự lãng mạn,  thể thử xem, √
2. Đưa đón  . Khương Hàm   lái xe riêng, ×
3, Mời ăn tối. Khương Hàm  vẻ thích đồ ăn ngon, √
4. Khi cô   bệnh thì hỏi han ân cần. Ừmm...√
...
20. Xuất hiện đúng lúc đối phương đang gặp khó khăn, khiến cho cô   thể nương tựa cả  và trái tim  . Chuyện ... hình như  ngược ...
Lưu ý: Nếu những cách    tác dụng, hãy bẻ gãy đôi cánh của cô  và nhốt cô  trong vòng tay của bạn, từ giờ trở  cô  chỉ  thể dựa  bạn.
"???" Chu Việt Trạch đột nhiên mở to mắt.