Nghe những lời bàn tán đầy vẻ  tin, Mộ Dung Trí nhướng mày: “Các  đừng quên, cô   tinh thần lực cấp S.”
Những  ban đầu coi thường Vân Khanh đều trở nên tái mặt, họ    thể ở  câu lạc bộ cơ giáp nữa.
Vân Khanh mở khoang lái, kiêu hãnh nhảy xuống từ  cơ giáp,  về phía Mộ Dung Trí.
“Xã trưởng Mộ Dung,  thấy ? Em   !”
“Ừm.” Mộ Dung Trí chăm chú  đôi mắt lấp lánh của Vân Khanh,  mặt  lộ  một nụ  khó nhận thấy: “Làm  .”
Sau khi xong việc, để thể hiện sự xin  về việc quản lý câu lạc bộ lỏng lẻo, Mộ Dung Trí đề nghị mời Vân Khanh  ăn.
“Cái … ngại quá.” Vân Khanh xua tay từ chối.
“Đừng khách sáo với .  thấy em  tài năng ở mảng cơ giáp,  tiện thể trao đổi kinh nghiệm.”
Vân Khanh  , cánh tay đang từ chối liền hạ xuống. Cô thực sự  hứng thú với cơ giáp. Nếu  thể thể hiện  trong câu lạc bộ cơ giáp,   cô  thể nhận  một chiếc cơ giáp chế tạo riêng do Tập đoàn Tinh Mộ tài trợ. Sở hữu một chiếc cơ giáp màu hồng của riêng  hẳn là ước mơ của  nữ sinh tinh tế.
…
Ăn trưa xong ở nhà ăn sinh viên, Mộ Dung Trí và Vân Khanh cùng về ký túc xá.
Nhìn Mộ Dung Trí cũng   tòa nhà  3, Vân Khanh  ngạc nhiên: “Xã trưởng,  cũng ở đây ?”
“Ừm,  ở phòng 302.”
“Oa, trùng hợp quá! Em ở ngay cạnh .”
“Thật sự  trùng hợp.” Mộ Dung Trí khẽ gật đầu: “Có gì cần giúp đỡ, em cứ đến tìm .”
Trở  phòng 302, Mộ Dung Trí tâm trạng  . Vân Khanh cũng hào hứng kể  trải nghiệm phỏng vấn của  cho Vân Vi.
“Chị ơi, lát chiều chị phỏng vấn, giúp em xem mấy thành viên đó  thực sự  đuổi ? Đây là ảnh của họ.”
“Được.” Vân Vi cưng chiều xoa đầu Vân Khanh, đồng ý ngay lập tức.
Buổi chiều, Vân Vi  phỏng vấn ba câu lạc bộ, còn Vân Khanh ở một  trong ký túc xá.
Khoảng 4 giờ, bên ngoài bỗng  tiếng gõ cửa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-my-nhan-cay-sung-ma-kieu/chuong-104.html.]
Vân Khanh mở cửa , hóa  là Mộ Dung Trí.
“Xã trưởng,    đến đây?”
“Đừng gọi  là xã trưởng, khách sáo quá.” Anh chớp mắt: “Cứ gọi tên .”
“Được, Mộ Dung Trí.” Vân Khanh  lời: “Vậy   chuyện gì ?”
Mộ Dung Trí  hiền hòa, khí chất lạnh lùng ngay lập tức tan biến.
“Bạn  mang về một ít trái cây,  ăn  hết, nhờ em giúp  xử lý một chút.”
Vân Khanh  từ chối, lấy  những chiếc bánh nhỏ mà cô và chị gái   ở nhà từ ký túc xá.
“Cảm ơn . Những chiếc bánh  cho  nếm thử. Em và chị   theo phương pháp  sách cổ, hương vị ngon lắm.”
Vừa xem nấu ăn và nghe truyện nè. Link kênh ở đây:  https://www.youtube.com/@meoyeucaaudio
Mộ Dung Trí trở  ký túc xá, Long Nham Phi  đợi sẵn bên trong.
“Cậu    đấy? Cửa cũng  khóa.”
“Không  gì,  dạo một chút thôi.”
“Cậu cầm  tay cái gì thế?”
“Không  gì cả.” Mộ Dung Trí tùy tiện bỏ những chiếc bánh  ngăn tủ,  khóa .
Long Nham Phi:…
Anh  đại khái  thấy đó là đồ ăn. Gói  nữ tính. Mộ Dung Trí  đầu tiên keo kiệt như , xem  là thực sự  thích ăn.
Không bận tâm đến chuyện đó nữa, Long Nham Phi bực bội gục đầu xuống bàn: “Cậu  ? Đến giờ  vẫn  xin  phương thức liên lạc của Vân Khanh.”
Mộ Dung Trí dừng tay lật sách, nghĩ đến việc   thêm Vân Khanh  danh bạ quang não giữa trưa, trong lòng bất giác dâng lên một chút tự mãn.
“Thế ? Vậy xem   và cô  thiếu duyên phận .”
“Khụ khụ.” Long Nham Phi cẩn thận  xuống mép giường Mộ Dung Trí.
“Cái đó,   , hôm nay Vân Khanh  phỏng vấn câu lạc bộ cơ giáp của các . Nếu các  nhận cô ,  thể cho   quang não của cô  ?”
Mộ Dung Trí nhướng mí mắt, lạnh nhạt liếc  : “Trong mắt ,  là loại  lạm dụng chức quyền để tư lợi ?”