Vân Khanh lén liếc  vẻ mặt u ám của , lo lắng lời    của  quá tính toán chi li, liền  thêm: “Biểu ca, thực  con  hề oán trách  mợ. Chỉ là con đau lòng cho mẫu . Mẹ cũng là con gái Bàng gia, nhưng   ở nhà  đẻ một cách cẩn thận, sợ   khác  vui.”
Mặc dù Bàng Duyệt ở nhà thường xuyên cãi  với Triệu thị, nhưng Vân Khanh    cảm thấy mẫu   vấn đề gì. Cô  gì cũng đều đúng, tất cả là  của  con Triệu thị. Cô  sợ Hứa Thanh Vân  tin .
Nhờ việc mẫu   thường xuyên ca thán rằng  con Vân Khanh đáng thương như thế nào, Hứa Thanh Vân thực sự  thấy  vấn đề gì.
Nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của Vân Khanh nhăn  vì tủi , Hứa Thanh Vân vô cùng thương xót, vội vàng ôm cô  lòng vỗ về.
“Ta  theo lời nương tử. Nếu nàng trong lòng  thoải mái,  những thứ , hai phần ba sẽ đưa đến chỗ dì , xem dì xử lý thế nào.”
Vân Khanh lúc  mới hài lòng, ôm cổ , hôn mạnh lên má  một cái: “Tướng công,    là  nhất.”
Hai  ngọt ngào bên . Xe ngựa chạy vững vàng về phía ,  từ từ dừng   cửa Thượng Thư phủ.
Bà lão phu nhân, Bàng Duyệt và Bàng Thượng Thư cùng những  khác   chờ sẵn ngoài cửa. Nhìn thấy xe ngựa đến,   đều rướn cổ .
“Duyệt Nhi, đó là Khanh Khanh và Thanh Vân ?”
Bàng Duyệt đỡ tay bà lão phu nhân: “Mẹ,    lầm.  là vợ chồng chúng nó.”
Hứa Thanh Vân đích  bế Vân Khanh xuống xe. Mấy vị trưởng bối thấy ,  mặt đều là vẻ trêu chọc.
“Nhìn mấy đứa trẻ  kìa, dính lấy  thật.”
“Ai   ? Trước đây  còn lo chúng nó  hợp, giờ xem  lo lắng  là thừa .”
Bà lão phu nhân  hiền hậu: “Ta sớm   . Dáng vẻ tiên nữ như Khanh Khanh nhà chúng , gả cho ai cũng sẽ  hưởng phúc.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-my-nhan-cay-sung-ma-kieu/chuong-122.html.]
Vừa xem nấu ăn và nghe truyện nè. Link kênh ở đây:  https://www.youtube.com/@meoyeucaaudio
Triệu thị  một bên,  những lời  mũi suýt nữa thì nghẹo  vì tức. Cháu gái của  là tiên nữ, lẽ nào ai cũng  nâng niu cô  ?
Bàng Hàm Hủy cũng đầy vẻ  phục. Rõ ràng cô  mới là đại tiểu thư chính thức của Bàng gia, nhưng hào quang  đều  Vân Khanh cướp mất.
Vân Khanh  thấy  , vội vàng thoát  khỏi lòng Hứa Thanh Vân, vui vẻ chạy đến chỗ bà ngoại và mẫu .
Sau đó, cả đoàn  vây quanh    phủ. Hứa Thanh Vân  Vân Khanh nhớ mẫu , nên  ở  Bàng phủ một đêm.
Bàng Hàm Hủy trong sân,  các nha  đều bàn tán về việc biểu thiếu gia cưng chiều biểu tiểu thư như thế nào, trong lòng dần trở nên méo mó.
Nếu , Vân Khanh chỉ nhận  tình yêu chân thành của Hứa Thanh Vân, cô  tuy  chúc phúc nhưng cũng sẽ   gì.  tại , ngay cả Lăng Hoa ca ca mà cô  thầm yêu cũng  cô  mê hoặc ?
Ba tháng , Bàng Hàm Hủy thường xuyên  tìm Lăng Hoa. Ban đầu cô  còn  thể gặp  , nhưng     thể   cổng vương phủ. An  vương phi dù bệnh  liệt giường, nhưng sự  thích đối với  nhà họ Bàng   hề giảm. Đặc biệt khi bà   con trai duy nhất vì Vân Khanh mà ngày ngày say sỉn, bà càng ghét Bàng Hàm Hủy hơn, ghét cô  vô dụng, bao nhiêu năm cũng  chiếm  trái tim của Lăng Hoa.
…
Tháng Giêng nhanh chóng trôi qua, tiếp theo là một ngày lễ trọng đại: Thiên Thu Tiết.
Ngày  là sinh nhật của Văn Đế. Trong cung sẽ tổ chức yến tiệc long trọng, quan viên từ lục phẩm trở lên và gia quyến đều  thể tham gia.
Vân Khanh  đây   cơ hội  cung. Lần , cô nhất định   để mở rộng tầm mắt.
Hứa Thanh Vân thấy cô trong phòng bận rộn tới lui như một con ong nhỏ, tò mò hỏi: “Nương tử, nàng đang  gì ?”
Vân Khanh   gương, ướm thử chiếc váy mới ,   đầu  trả lời: “Thiếp đang chọn trang phục để tham dự cung yến. Chàng  giúp  xem một chút ?”
Hứa Thanh Vân  dậy khỏi ghế,  đến phía  Vân Khanh, ôm lấy eo cô: “Dù mặc gì, trong lòng  nàng vẫn là  nhất.”