Tiếng động ngoài cửa   Vân Khanh giật . Lần  chắc chắn là Từ Thanh Vân. Nàng  dám chần chừ, vội vàng   trò cũ, nhét luôn cả Lăng Hoa xuống gầm giường.
Lăng Hoa vẫn còn chìm trong cú sốc đứa bé   con , ngây ngốc chui xuống gầm giường, cho đến khi đối mặt với Lăng Diệp.
Khoảnh khắc đó, trong  gian chật hẹp, im lặng đến mức  thể  thấy tiếng kim rơi.
Ngược , bên ngoài tấm rèm,  khí    khác, ẩn hiện tiếng   vui vẻ.
Buổi chiều,  sự thúc giục của Vân Khanh, Từ Thanh Vân đến Bộ Công. Thế nhưng,  đầy một canh giờ,    cấp  đuổi về nhà.
Tại  ư? Lý do  đơn giản: kể từ khi  Vân Khanh  thai, Từ Thanh Vân chìm đắm trong niềm vui lớn lao. Bất cứ đồng liêu nào  chuyện với ,  cũng sẽ đáp  một câu: "Sao ngươi   sắp  cha?"
Người  chuyện thì  ,   rõ  tưởng  đang mắng . Cứ như , nhiều   chịu nổi tính khoe khoang của , thi  khiếu nại lên cấp .
Từ Thanh Vân khi  gọi lên  chuyện vẫn  ngây ngô. Cấp  thấy  như  cũng   xử lý  , đành buông xuôi.
"Tiểu Từ ,  là ngươi về nhà với nương tử ? Ngươi ở  nữa,  e  khác sẽ trùm bao tải đánh ngươi mất."
Từ Thanh Vân  , còn  chuyện  như thế ? Hắn lập tức bỏ việc xuống, thoắt cái,   chỉ kịp thấy bóng lưng  vội vã.
Các đồng liêu: "Tức hơn thì   ?"
"Thì  là chuyện như ." Từ Thanh Vân kể xong chuyện  gặp, Vân Khanh che miệng   ngừng, cả  mềm nhũn trong lòng .
Từ Thanh Vân  nàng đùa vui,  mặt cũng bất giác lộ  vẻ hạnh phúc.
Điều   hai  đàn ông  gầm giường ghen tị. Cả hai đều mặt mày đen sầm,   đang suy nghĩ gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-my-nhan-cay-sung-ma-kieu/chuong-135.html.]
Thế nhưng, ngước lên  thấy sắc mặt khó coi của đối phương, họ  cảm thấy  chút hả hê.
Đặc biệt là Lăng Hoa. Đứa bé   con , vợ cũng   vợ , đáng lẽ  là  khó chịu nhất.  vì  sớm  sự tồn tại của Lăng Diệp,  chuyện vẫn  trong dự liệu.
Còn Lăng Diệp bên cạnh  vui   vui, giận   giận. Sắc mặt  như một bảng pha màu  đổ nhào.
Tin : Đứa bé là con , Hoàng gia  hậu.
Tin : Một tình địch  đủ ,  đường  lúc nào cũng thông đồng với  trong lòng ?
Một lúc , Vân Khanh  để lộ dấu vết, kéo Từ Thanh Vân  ngoài.
Hai  vội vàng bò  từ gầm giường, hoạt động  cơ thể cứng đờ.
Lăng Diệp  dáng vẻ "tiểu bạch kiểm" của Lăng Hoa là  thấy bực. Hắn  sửa sang y phục  nghiến răng châm chọc: "Tử Nhạc,  ngờ ngươi cũng 'thâm tàng bất lộ' đấy!"
Lăng Hoa   kẻ dễ  chế nhạo. Hắn mới là  mất cả vợ lẫn con, lập tức phản bác: "Thái tử điện hạ cũng  kém chút nào. Chuyện 'chui gầm giường' trong xe ngựa chắc cũng  dễ chịu gì  nhỉ?"
Vừa xem nấu ăn và nghe truyện nè. Link kênh ở đây:  https://www.youtube.com/@meoyeucaaudio
Nghe câu , Lăng Diệp tức thì hiểu , tên nhóc   phát hiện  chuyện đó  đêm hôm  . Bảo  lúc nãy ở gầm giường  chỉ ngạc nhiên một chốc  nhanh chóng lấy  bình tĩnh. Xem  là  sớm .
Nhân lúc trong phòng   ai, hai  nhanh chóng trèo cửa sổ rời . Khi , họ còn lườm  đầy căm phẫn, dường như  từ động tác thuần thục của đối phương mà suy đoán xem   tới đây bao nhiêu  .
Trên thực tế, Vân Khanh chẳng dám để họ đến Từ gia. Tuy giờ nàng  còn giữ tiết tháo, nhưng cũng   sở thích đặc biệt nào.
Từ Thanh Vân đỡ nàng  dạo bên hồ, thỉnh thoảng  ngây ngô . Vân Khanh nhất thời  thể tưởng tượng phản ứng của  khi  sự thật. Chắc chắn sẽ  suy sụp.
Nàng  chút áy náy, nhưng  nhiều lắm. Ai bảo  cứ nhất quyết dính  chuyện lịch kiếp của Thiên Đế?