"Vương thúc, Từ thúc thúc,  lâu  gặp. Cảnh Minh đương nhiên nhớ hai  ạ."
Vân Khanh  bốn  đàn ông cùng một nhịp với nàng vô tư trò chuyện. Trán nàng xuất hiện một chuỗi dấu chấm hỏi, cảm thấy thế giới  quá huyễn hoặc.
Rõ ràng khi nàng còn sống, quan hệ của mấy   thể  là như nước với lửa. Không ngờ mới qua  một tháng,  trở nên hòa hợp đến .
Mặc dù một ngày  trời bằng một năm  đất, nhưng cảnh tượng  đối với Vân Khanh vẫn quá sức.
Thanh Vân nhận thấy ánh mắt ngạc nhiên của nàng, lặng lẽ chen đến bên cạnh Vân Khanh.
"Khanh Khanh, nàng đang nghĩ gì ?"
Vân Khanh: "Ta đang nghĩ,  bỗng nhiên quan hệ của các ngươi  hòa thuận đến ."
Thanh Vân thở dài, nhớ   thời gian nàng rời  ở trần gian.
Đối với ba  họ, nhân gian   nàng cũng  khác gì địa ngục. Kể từ đó, họ bỏ qua khúc mắc trong lòng, tạm thời bắt tay giảng hòa. Sau , họ tranh giành quyền dạy dỗ Cảnh Minh. Lúc rảnh rỗi, họ sống qua ngày bằng cách hồi tưởng  những ngày ở bên nàng.
 giờ phút , Thanh Vân  định kể hết cho Vân Khanh. Dù nàng trông  vẻ vô tâm vô phế, nhưng  vẫn sợ nàng sẽ buồn. Dù chỉ một chút thôi cũng  .
"Khanh Khanh,  lẽ nàng  . Lăng Diệp và Lăng Hoa ban đầu khi là phàm nhân, từng là   kết nghĩa, quan hệ   thiết."
"Huynh  kết nghĩa?" Nghe Thanh Vân  , nàng chợt nhớ . Hôm đó ở Tư Thần Điện, quả thực  một tiểu tiên  rằng Lăng Hoa ở trần gian  một  bạn  thiết, thường xuyên ngủ chung một giường. Chẳng trách ở kiếp trần gian đó họ  là  em họ.
 tại  những   luôn  chuyện nửa vời? Nếu hôm đó nhắc đến tên Lăng Diệp, nàng    động như bây giờ.
"Aiz!" Giờ   nhiều cũng vô dụng. Vân Khanh thở dài một , vẻ mặt sầu não.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-my-nhan-cay-sung-ma-kieu/chuong-156.html.]
"Ban đầu  còn nghĩ,  Thiên Đế  sẽ  tự do tự tại,   gì thì . Không ngờ vẫn  lộn xộn với các ngươi."
Vân Khanh nghĩ tạm thời  ai chú ý đến nàng.  thực tế, Lăng Hoa và Lăng Diệp đều phân tâm  chằm chằm nàng.
Nhìn thấy nàng và Thanh Vân trò chuyện vui vẻ, trong lòng hai  đều dâng lên sự ghen tuông  lâu  thấy.
Lăng Diệp cuối cùng cũng  thể kiềm chế  nỗi nhớ trong lòng, ôm con từng bước  về phía nàng.
"Nương tử,  lâu  gặp. Nàng   gì để  với vi phu ?"
Vân Khanh  dám  , cúi đầu giả vờ  con chim cút: "Đã lâu  gặp. Ta,   là    với .  mà..."
"Ta  cần nàng xin . Nàng hãy ngẩng đầu lên,  ,   Cảnh Minh. Từ lúc con sinh , nàng còn   con tử tế."
Vừa xem nấu ăn và nghe truyện nè. Link kênh ở đây:  https://www.youtube.com/@meoyeucaaudio
Có lẽ vì sự cưỡng ép ban đầu, Vân Khanh vẫn giữ chút sợ hãi đối với Lăng Diệp. Nàng luôn cảm thấy  là   dễ  chuyện. Đột nhiên    những lời , trong lòng nàng dâng lên sự áy náy ngút trời.
Nàng còn nhớ, ngày đó hạ sinh đứa bé xong, nàng  bảo hệ thống đưa nàng rời . Khi linh hồn trôi nổi   trung, nàng  thấy hốc mắt đỏ hoe của Lăng Diệp. Người đàn ông hung ác, lạnh lùng ,  đầu tiên  như một đứa trẻ.
Không cần đoán, Vân Khanh cũng   chắc chắn  tái hôn. Chờ đến khi đứa bé  thể tự lập,  sẽ xuống trần gian tìm nàng.
Nghĩ đến đó, Vân Khanh theo bản năng đỏ mắt. Hóa , nàng      quan tâm.
Ba  đàn ông đều nhận  cảm xúc buồn bã của nàng. Lăng Diệp vui mừng khôn xiết. Hắn , Vân Khanh chắc chắn  bỏ   và con.
Lăng Hoa và Thanh Vân thì ảm đạm. Khoảng thời gian  họ  nỗ lực nhiều như , mà Vân Khanh vẫn dửng dưng. Không ngờ cha con Lăng Diệp  xuất hiện,   nàng động lòng.
Quả nhiên,  một đứa con  lợi thế vẫn  hơn. Trong mắt hai  đều lấp lóe một tia tối tăm.
Lúc , Lăng Diệp buông Cảnh Minh xuống, bước lên ôm Vân Khanh  lòng.