Lăng Hoa đại diện những  khác gật đầu: "Không sai, Khanh Khanh. Hiện tại nàng cũng là Thiên Đế. Chúng  nguyện ý trở thành  trợ giúp của nàng, phụ tá nàng quản lý Tiên giới thật ."
Cái đuôi trong lòng Vân Khanh  vểnh lên. Trên mặt vẫn giữ vẻ rối bời, nàng chần chừ : "Lăng Diệp, ngươi cũng nghĩ  ? Ngươi là Ma Tôn,  về Ma giới   ?"
Lăng Diệp trong lòng tự nhiên là  , thậm chí hận đến hộc máu.   thể   đây? Hắn chính là  bỏ   phụ nữ vô tâm .
Nghiến răng gật đầu,  chỉ  Lăng Cảnh Minh : "Không . Ta vốn dĩ định truyền ngôi Ma Tôn cho Cảnh Minh. Hắn ở trần gian  hoàng đế mười mấy năm, quản lý Ma giới hẳn là dễ như trở bàn tay."
Lăng Cảnh Minh: "Đến  đây  rõ ràng   như ."
"Cha, con   Ma giới. Không    con vẫn là trẻ con, cần ở bên  bồi dưỡng tình cảm ?"
Lăng Diệp một tay bịt miệng con: "Nói bậy bạ gì đó! Con lớn thế , còn   vẻ trẻ con. Trước đây chẳng  còn đòi về trần gian ? Lát nữa  sẽ đưa con về. Chờ một trăm năm nữa, con sẽ chính thức trở thành Ma Tôn đời tiếp theo."
Lăng Cảnh Minh: "Người thanh cao,  giỏi lắm. Trước đây sợ   cần , cứ kéo con  để bán thảm. Giờ  chuyện  an bài,  chê con vướng mắt. Con càng   theo ý ."
Thấy Lăng Diệp vẻ mặt độc đoán,   rưng rưng  Vân Khanh.
"Mẹ, con  . Con  ở  đây với ."
"Được , Lăng Diệp. Ngươi đừng nghiêm túc . Suýt nữa dọa con  . Hãy để con ở bên  mấy ngày . Dù   cũng là     với con."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-my-nhan-cay-sung-ma-kieu/chuong-159.html.]
Đối với đàn ông, Vân Khanh  thể sắt đá.  Cảnh Minh là đứa con nàng mang nặng đẻ đau mười tháng,   thể  yêu thương? Trước đây   thấy,  thể ép   nghĩ đến.  giờ con ở ngay  mắt, nàng dù  cũng  bù đắp một chút.
Cuối cùng, tay  chống  đùi, Lăng Cảnh Minh tạm thời ở  Thiên Đình.  theo yêu cầu khẩn thiết của , cơ thể   phục hồi thành dáng thiếu niên, coi như một phương án mà tất cả đều  thể chấp nhận.
【 Vài ba chuyện  đại kết cục 】
Vân Khanh xây một cung điện lộng lẫy ngay cạnh Lăng Tiêu Cung, đặt tên là Lăng Vân Cung.
Tư Mệnh  xong ghen tuông một lúc lâu. Chỉ  tên của  là   ở trong đó. Vân Khanh  xong dở  dở . "Lúc  đặt tên, căn bản  nghĩ đến mấy chuyện . Lăng Tiêu Bảo Điện  tồn tại hơn vạn năm. Tên chỉ  thể lấy theo nó. Thế nên  lấy chữ 'vân' trong tên . Ta thật sự  suy xét đến tên của ba  họ." Tư Mệnh đương nhiên , nhưng  vẫn  vui, và mượn cớ đó để Vân Khanh dỗ dành vài ngày.
Lăng Diệp ở Thiên Đình   chỗ ở. Vừa ,  định trực tiếp ở cùng Vân Khanh.
Chỉ là những  "  " của  quá chu đáo. Họ  suy nghĩ đến điểm  từ sớm. Khi cung điện của Vân Khanh xây xong, họ tiện thể giúp  xây luôn chỗ ở. Lăng Diệp cảm động  thôi, suýt nữa bật  tại chỗ.
Một ngày, Thanh Vân đến Tư Thần Điện  khách, vô tình thấy Mệnh Thư rơi ở góc. Vốn định để , bỗng nhiên thấy tên Vân Khanh. Trên đó : "Vân Khanh, hoa sen biến ảo thành. Vì Thiên Đế Lăng Hoa  thể khai mở linh trí, lấy tình  kiếp, giúp   thấu hồng trần. Quả nhiên là  định mệnh của Thanh Vân thần quân, cuối cùng cùng  kết thành  thuộc."
Lộp cộp, Mệnh Thư rơi xuống đất. Thanh Vân ngây .
Hóa ,  và Vân Khanh mới là trời sinh một đôi.
Vừa xem nấu ăn và nghe truyện nè. Link kênh ở đây:  https://www.youtube.com/@meoyeucaaudio
Bỗng nhiên một ngày, Vân Khanh phát hiện Thanh Vân trở nên kỳ lạ. Hắn luôn  mấy chuyện vớ vẩn  mặt nàng, khiến nàng  cái    về những  khác. Dò hỏi đủ đường, Thanh Vân mới tiết lộ nguyên nhân.
"Ngươi chỉ vì cuốn Mệnh Thư hư ảo đó mà cả ngày ' xanh'?"