Bố của Trương Tĩnh Thủy là một bác sĩ tâm lý, nên cô  cũng  chút hiểu  về biểu cảm vi mô của con . Sau một thời gian ngắn quan sát, cô  kinh ngạc phát hiện, gia đình họ Vân thực sự nghĩ rằng nàng  xí. Không chỉ Vân Khanh, mà cả   xinh  và  bố  trai cũng   nhận thức đúng đắn về nhan sắc của chính họ.
Thậm chí,  tiếng vali lăn bên ngoài, Vân Khanh theo bản năng  đeo khẩu trang. Ánh mắt Trương Tĩnh Thủy lóe lên, cô  bất động thanh sắc che chắn  mặt Vân Khanh.
Sau ,  sự cố gắng lấy lòng của Trương Tĩnh Thủy, mối quan hệ của cô  và Vân Khanh nhanh chóng trở nên  thiết. Chỉ là  hiểu , hai  bạn cùng phòng còn   ít chủ động  chuyện với Vân Khanh.
Mấy năm , sinh viên  nửa thời gian ở nhà học online, cho đến học kỳ hai năm thứ tư mới trở  cuộc sống bình thường. Lúc , Vân Khanh  còn khao khát cuộc sống đại học như , nên nàng  thi cao học mà  tham gia các buổi tuyển dụng.
Thế nhưng, khi Trương Tĩnh Thủy  quyết định của nàng, phản ứng đặc biệt mạnh mẽ, thậm chí   những lời như  nàng  bao giờ  . Nhớ  tình cảnh lúc đó, Vân Khanh vẫn thấy lòng  đau nhói.
“Tĩnh Thủy, lát nữa tớ   phỏng vấn, chúc tớ thành công nhé.”
Trương Tĩnh Thủy   ghế, sắc mặt   : “Khanh Khanh,   thể đừng  ?”
Tay Vân Khanh đang trang điểm dừng : “Cậu  gì ngốc ? Sao tớ  thể  , công việc   phù hợp với tớ.”
“, nhưng tớ    .”
“Tại  chứ? Cậu  thể  cùng tớ, đến lúc đó chúng  vẫn như bây giờ, cùng ăn cùng ở,   ?”
“Không , một chút cũng  .” Trương Tĩnh Thủy kích động  dậy, nắm lấy bờ vai gầy yếu của Vân Khanh: “Một  tớ   là  ,  chỉ cần ở bên tớ, tớ  thể nuôi  cả đời.”
Vân Khanh  Trương Tĩnh Thủy nắm chặt vai  chút đau,  dùng sức giãy , nhưng sức của Tĩnh Thủy lúc   lớn đến lạ thường.
“A! Đau quá.”
Nghe thấy tiếng kêu đau, Trương Tĩnh Thủy mới sực tỉnh, vội vàng buông tay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-my-nhan-cay-sung-ma-kieu/chuong-181.html.]
“Khanh Khanh,    chứ? Tớ xin , tớ  cố ý.”
Vân Khanh lắc đầu: “Không , tớ  trách .  mà Tĩnh Thủy, tớ thật sự  thể   . Dựa   nuôi thì là  chứ?”
Không ngờ,  lời , Tĩnh Thủy  càng kích động: “Sao   thể? Tớ nguyện ý nuôi ,  cứ coi tớ là   nhất . Chúng   kết hôn,  sinh con, cứ thế ở bên  cả đời,   ?”
Sắc mặt Vân Khanh dần tái , nàng chỉ là  thẩm mỹ kỳ lạ, chứ   là ngốc.
“Tĩnh Thủy, lời   là  ý gì? Tớ dù  cũng   cuộc sống riêng của ,   thể dựa   cả đời ?”
“Không, chỉ cần  đồng ý, tớ  thể chăm sóc  cả đời. Cậu   , thực  tớ…”
Thấy bạn  sắp   những lời điên rồ  đảo lộn thế giới quan của , Vân Khanh vội vàng che tai , chạy thục mạng.
Rời khỏi ký túc xá, nàng    , chỉ đành  trong một quán cà phê gần trường. Lúc  ngoài, Vân Khanh còn  kịp  quần áo, cả   lôi thôi lếch thếch,  hợp với  gian trong quán.
“Vân Khanh,    ở đây?”
Tiếng  phía  vang lên, nàng  đầu , hóa  là một trong những  bạn cùng phòng của nàng, Trần Hiểu Lam. Bị  quen  thấy bộ dạng thảm hại , Vân Khanh  hổ đỏ mặt.
“Hiểu Lam, hôm nay     thực tập ? Sao  đến đây?”
“Có chút việc  về trường giải quyết. Còn  thì ? Cãi  với Tĩnh Thủy ?”
“Sao  ?” Gương mặt trắng nõn của Vân Khanh đầy vẻ bối rối,    nên kể chuyện phiền lòng cho  bạn cùng phòng  quá  thiết   .
Vừa xem nấu ăn và nghe truyện nè. Link kênh ở đây:  https://www.youtube.com/@meoyeucaaudio
Trần Hiểu Lam   sự băn khoăn  mặt nàng, chủ động  xuống trò chuyện.