“Vân Khanh, thực  tớ luôn cảm thấy Tĩnh Thủy  tính chiếm hữu quá mạnh, hai   lẽ khó mà  tiếp . Nhân cơ hội ,  nên xem xét  mối quan hệ của hai .”
Lời  của Trần Hiểu Lam càng khiến Vân Khanh mơ hồ.
“Mối quan hệ? Mối quan hệ gì? Tớ  hiểu  đang  gì cả.”
“Ài.” Trần Hiểu Lam thấy Vân Khanh ngơ ngác, trong lòng cũng sốt ruột  nàng, nắm lấy bàn tay mềm mại của Vân Khanh  bàn.
Vừa xem nấu ăn và nghe truyện nè. Link kênh ở đây:  https://www.youtube.com/@meoyeucaaudio
“Ý tớ là, hai   hợp ,  nên rời xa cô  . Tìm một  thật sự tôn trọng và yêu thương .”
Những lời  thẳng thắn  khiến sắc mặt Vân Khanh bỗng chốc trắng bệch.
“Ý  là ? Chẳng lẽ,   sớm  tâm tư của cô ?”
“ .” Trần Hiểu Lam gật đầu: “Không chỉ tớ , mà các bạn trong lớp cũng đều . Hồi năm nhất mới nhập học, Tĩnh Thủy   với   là hai  là một cặp, chỉ là  tính cách quái gở,  thích giao lưu với  khác.”
“Tính cách quái gở,  thích giao lưu? Đó là do chính miệng cô  ?”
Giọng Vân Khanh  bắt đầu run rẩy, nàng  thể tin  rằng  bạn  nhất   thể  về  như .
“ . Cậu xem, đây là tin nhắn cô  gửi cho tớ  đây.   bốn năm sống chung, tớ cảm thấy   giống như những gì cô  .”
Nhìn thấy lịch sử trò chuyện, Vân Khanh cuối cùng cũng  thể tự lừa dối  nữa. Chẳng trách  một thời gian các bạn học  nàng với ánh mắt kỳ lạ. Giờ nghĩ , đều là kiệt tác của Trương Tĩnh Thủy cả.
Lúc , Vân Khanh đang đeo khẩu trang, nhưng đôi mắt vốn sáng ngời  trở nên ảm đạm, khiến Trần Hiểu Lam  lo lắng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-my-nhan-cay-sung-ma-kieu/chuong-182.html.]
“Vân Khanh,    chứ?”
Nhìn vẻ mặt quan tâm của bạn cùng phòng, Vân Khanh cố nở một nụ  gượng gạo: “Tớ  , Hiểu Lam,   thể giúp tớ một việc ?”
Đối mặt với ánh mắt cầu xin của Vân Khanh,  đối diện    thể từ chối.
Một giờ , Vân Khanh kéo vali, khoác ba lô lớn nhỏ rời khỏi ký túc xá.
Trương Tĩnh Thủy cùng bạn cùng phòng ăn cơm xong trở về, thấy chiếc giường   dọn sạch sẽ. Trên đó còn  một lá thư  tay:
Tĩnh Thủy, đây là  cuối cùng tớ gọi  như . Cảm ơn bốn năm qua   hết lòng chăm sóc tớ.    bữa tiệc nào  tàn, tớ  tìm  một công việc thực tập. Con đường phía , hãy để tớ tự .
Nghĩ đến những điều   Trương Tĩnh Thủy   cho , Vân Khanh cuối cùng vẫn  xé toạc  thứ. Hơn nữa, Trần Hiểu Lam  giúp nàng nhận  bộ mặt thật của bạn , nàng  thể lấy oán trả ơn, lôi    rắc rối.
Nằm trong khách sạn, lòng Vân Khanh vẫn  rối bời. Những chuyện xảy  trong ngày hôm nay thực sự là một cú sốc lớn với nàng. Người bạn  luôn cẩn thận, tỉ mỉ   tình cảm bất thường với , thậm chí còn bôi nhọ nàng  mặt  khác trong trường, khiến nàng   bạn  nào khác trong suốt những năm đại học.
Chuyện như ,  bình thường cũng khó chấp nhận. Vân Khanh chỉ  thể chọn cách bỏ trốn. Nàng   chất vấn,   chỉ trích, chỉ  cắt đứt liên lạc với  đó.
Ở một đầu dây khác, Trương Tĩnh Thủy hoảng loạn, điên cuồng gọi điện cho Vân Khanh, nhưng tất cả các  liên lạc đều   chặn. Trong lúc tuyệt vọng, cô chỉ đành nhờ sự giúp đỡ của các bạn học khác, nhưng đáng tiếc, vì cô  luôn ngăn cản Vân Khanh giao tiếp với  khác, nên  ai  tung tích của nàng.
Giờ phút , Trương Tĩnh Thủy mới cảm thấy hối hận sâu sắc.
Sau đó, cô  liên lạc với giáo viên hướng dẫn luận văn của Vân Khanh, hy vọng  thể chặn  Vân Khanh trong buổi gặp mặt.  vị giáo viên đó  đầu   kể  chuyện  cho Vân Khanh.
Không còn cách nào khác, Vân Khanh  thêm  WeChat của Trương Tĩnh Thủy,  cho cô   rằng    chuyện cô   lan truyền tin đồn trong trường, và chính thức  lời tuyệt giao. Gửi xong mấy tin nhắn , Vân Khanh  đợi hồi âm, lập tức chặn cô  .