Quản gia  , Vân Khanh thuần thục  quần áo, lôi Chu Vân Nam từ trong chăn ấm .
“Dậy , ba con đến đón .”
Chu Vân Nam vẫn  tỉnh hẳn, thều thào giọng sữa: “Không cần,  cần ba . Kệ ba .”
Vân Khanh thấy  còn ngái ngủ,  ép, đắp  chăn điều hòa cho .
Bước  phòng khách, thứ đầu tiên đập  mắt là bóng lưng Chu Tư Năm. Dáng    vẻ rắn chắc hơn ba năm .
Bờ vai rộng và vòng eo thon chắc khỏe khiến Vân Khanh khô cả miệng, lòng  bồn chồn.
Nghiêm túc mà tính, cô cũng cô đơn nửa năm .
Tiếng giày cao gót gõ  sàn đá cẩm thạch tạo thành một giai điệu hài hòa. Dù nhắm mắt, Chu Tư Năm vẫn  thể tưởng tượng dáng vẻ yêu kiều của chủ nhân đôi giày khi bước .
Dù là  hình đẫy đà phía   vòng eo thon nhỏ phía , đều từng khiến  say mê  rời, lưu luyến  nỡ quên, ngay trong giấc mơ cũng  thể nào xóa nhòa.
Đáng tiếc, cuối cùng vẫn là cảnh cũ  . Tình nghĩa ngày xưa giờ lạnh như sàn đá cẩm thạch  chân, buốt giá đến thấu xương.
Cảm nhận trái tim đập loạn nhịp, Chu Tư Năm nhắm nghiền mắt, thần sắc phức tạp.
Anh chợt nhớ vài hôm , thuộc hạ trong văn phòng bàn tán về một bộ phim thần tượng cũ đầy m.á.u chó.
Nhân vật nữ chính là một kẻ ngốc nghếch yêu đương, dù nam chính  đó tổn thương,  nhục cô thế nào, chỉ cần vẫy tay nhẹ, cô  ngây ngô chạy đến, quên sạch  đau khổ.
Chu Tư Năm thầm thề,  tuyệt đối  để  rơi   cảnh đáng thương như .
Vừa xem nấu ăn và nghe truyện nè. Link kênh ở đây:  https://www.youtube.com/@meoyeucaaudio
Hôm nay đến đây là vì Chu Vân Nam, chỉ  thôi.
Còn  phụ nữ nhẫn tâm , đừng hòng  tơ tưởng việc vẫy tay là   chạy đến. Nhân phẩm của , những ngày tháng  giày vò suốt ba năm , đều nhắc    giẫm  vết xe đổ.
Tiếng bước chân phía  dần dừng . Chu Tư Năm  , ánh mắt chạm  với Vân Khanh trong  trung.
“Nói ,  tìm   việc gì?”
Vân Khanh khoanh tay, dựa  mép bàn, ánh mắt lạnh lùng  chút để ý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-my-nhan-cay-sung-ma-kieu/chuong-195.html.]
Lại là tư thế . Sự bình tĩnh  mặt Chu Tư Năm gần như  thể giữ . Vẻ mặt của cô khiến  nhớ  nỗi nhục ba năm .
Sau khi nhận  tin nhắn chia tay,  như điên ôm con đuổi theo, lùng sục khắp sân bay, cuối cùng cũng tìm thấy bóng dáng Vân Khanh.
Chưa kịp vui mừng,    kích thích đến đỏ mắt.
Vân Khanh nép chặt trong lòng một  đàn ông lạ, ánh mắt đầy ngưỡng mộ. Khoảnh khắc , Chu Tư Năm ước gì   mù.
 vì con,  vẫn đuổi theo, đau khổ cầu xin vợ đừng bỏ rơi hai cha con.
Thế nhưng, trái tim Vân Khanh như đá, dù  hạ  cầu xin  Chu Vân Nam  thảm thiết, đều  lay động  quyết tâm rời  của cô.
Khoảnh khắc ,  ánh nắng chói chang của mùa hè, sân bay với Chu Tư Năm tựa chốn băng giá.
(Thế giới  nam chính chính là mặt lạnh giặt quần lót, giả định là , đừng công kích nữ chủ.)
Khi Chu Tư Năm chìm đắm trong hồi ức, Vân Khanh cũng đang quan sát .
Nhìn biểu cảm của , cô nghĩ chắc việc dụ dỗ   đầu cũng  khó. Thật , cô cũng   nối  cuộc hôn nhân.
Chỉ là phụ nữ mà, bước sang tuổi 30, khó tránh khỏi  lúc... cũng cần.
Chu Tư Năm vốn giữ  trong sạch,  đây dùng cũng khá hợp,  còn là cha của con trai cô, cũng coi như là nước chảy chỗ trũng.
Nghĩ đến đó, Vân Khanh  thu  vẻ lãnh đạm, nở nụ  với  đàn ông  mặt.
Nụ   khiến Chu Tư Năm bừng tỉnh. Thật   cũng   hôm nay  đến đây để  gì. Rõ ràng, rõ ràng   cần  tự  tới.
Gắng sức kìm nén nỗi đau trong lòng, Chu Tư Năm lạnh lùng : “Sao ? Chắc nó  lóc ầm ĩ lâu lắm  nhỉ? Không  , nó  ngủ  .”
Vân Khanh tròn mắt. Chu Vân Nam  tật   ? Trưa nay rõ ràng  dính gối  ngủ say.
“Có…  thật  ?   thấy nó thế. Nó đang ngủ  ngon,   xem thử xem?”
Nghe Vân Khanh trả lời, Chu Tư Năm thầm  lạnh. Anh  tin. Chắc chắn là thằng bé  đòi ba,  mệt  mới ngủ.
Khi Vân Khanh mới rời ,  lẽ vì tình mẫu tử, Chu Vân Nam  lóc  chịu ngủ,  là   bế dỗ đến khuya mới ngủ.