Một nữ  tử bước , hành lễ với Vân Ngữ Nhu: “Bẩm Tím Tía chân nhân,  phụ nữ  hôm qua  đến, cùng với sư  Vân Hạc Lan. Họ   tố cáo sư  Vân Khanh mưu hại đồng môn.”
“Cái gì?” Vân Ngữ Nhu vỗ bàn  dậy.
Mưu hại đồng môn là trọng tội. Theo môn quy, nhẹ thì chịu hình phạt ở Giới Luật Đường, nặng thì  rút linh căn, trục xuất sư môn. Vân Ngữ Nhu vội vàng đưa Vân Khanh đến Giới Luật Đường.
Khi họ đến, ngoài Chưởng môn, các phong chủ và trưởng lão Giới Luật Đường đều   mặt. Từ xa, Vân Khanh  thấy Cố Trường Uyên  bên cạnh Huyền Minh. Cảm nhận  ánh mắt của cô, Cố Trường Uyên ngẩng đầu, trao  một ánh mắt đầy vẻ tự tin. Vân Khanh , đó là ý rằng   tìm   cần tìm.
Thấy Vân Khanh bước , Vân Hạc Lan lập tức  lóc: “Vân Khanh,  ngươi  hại ?”
Vân Khanh vẻ mặt vô tội: “ hại tỷ khi nào?”
Vân Hạc Lan: “Ngươi đừng  chối cãi. Ngươi   bây giờ , đều là do ăn viên đan dược của ngươi.”
Vừa xem nấu ăn và nghe truyện nè. Link kênh ở đây:  https://www.youtube.com/@meoyeucaaudio
Vân Khanh  kỹ, như thể  mới phát hiện  tình trạng thảm hại của Vân Hạc Lan. Linh lực trong cơ thể cô  đang hỗn loạn, đan điền như  lửa thiêu đốt, đau đến mức mặt tái nhợt, tóc rối bời.
“Nha!” Vân Khanh giả vờ che miệng: “Sao  thế ? Tỷ    ?”
Vân Hạc Lan thấy cô  giả vờ như , suýt nữa thì tức đến ngất . “Ngươi đừng  giả vờ nữa. Người phụ nữ    hết .” Cô  chỉ  Liễu Như Yên: “Viên đan dược là do ngươi đưa cho bà .”
Vân Khanh: “ hiểu . Ý của sư tỷ là,  đưa cho bà  một viên đan dược, tỷ ăn,  biến thành như thế , đúng ?”
Vân Hạc Lan vội vàng : “ , chính là như thế. Ngươi thừa nhận  ?”
“ thừa nhận cái gì?” Vân Khanh  quanh: “   hỏi tỷ, thứ nhất,   tỷ chứng minh viên đan dược  là  cho bà ? Chuyện bà  giả mạo   hôm qua   đều thấy ,  tại   cho bà  đan dược? Thứ hai, dù là   đưa, nhưng tại  viên thuốc    tỷ ăn?”
“Khanh Nhi  đúng.” Vân Ngữ Nhu tiếp lời: “Dù nó  đưa độc dược thì ? Con  ăn, ai ép  con?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-my-nhan-cay-sung-ma-kieu/chuong-79.html.]
“Mẹ,     như ? Rốt cuộc ai mới là con gái của ?” Vân Hạc Lan lạnh lùng chất vấn.
Lại một  nữa  câu hỏi đó, Vân Ngữ Nhu  còn thái độ lạnh nhạt như  nữa. Lần , bà đưa  một câu trả lời dứt khoát: “Con chắc chắn   con gái của . Mẹ ruột của con, hẳn là  phụ nữ bên cạnh con.”
Lời    , cả đại điện Giới Luật Đường đều chấn động, ồn ào như chảo dầu.
“Có chuyện gì ? Tím Tía chân nhân  thật ?”
“Không  nữa, nhưng mà  kỹ thì hai  họ cũng  nét giống  thật.”
“ , đúng , chẳng  đây là câu chuyện ‘hoàng tử  tráo’ trong thoại bản ?”
“Có thể lắm. Vậy con gái ruột của Tím Tía chân nhân ở ?”
Một  tử bên cạnh huých vai  hỏi, thì thầm: “Ngươi quên chuyện hôm qua ? Người phụ nữ  tự xưng là  của Vân Khanh, nhưng  duyên nghi  chứng minh họ   quan hệ ruột thịt.”
Vân Khanh    bàn tán, mắt  mở to. Cô  ngờ Vân Ngữ Nhu chỉ  một câu, mà những    tự  xâu chuỗi  chân tướng.
Nếu  khác chỉ đoán mò để xem náo nhiệt, thì Vân Hạc Lan và Liễu Như Yên  thực sự hoảng hốt.
“Mẹ,  đang  gì ? Sao con    con gái của ?”
“ ,  chỉ là một phàm nhân,    thể  một đứa con gái  linh căn?”
Dù  Vân Ngữ Nhu  lẽ   hết  chuyện, nhưng hai  vẫn cố gắng chống cự.
Vân Ngữ Nhu   đôi co nhiều với họ. Dù  thì qua hôm nay, họ cũng  còn cơ hội để gây chuyện nữa. “Chư vị, xin   hôm nay  chứng. Như   , Vân Hạc Lan   con gái , con gái ruột của  là Vân Khanh.”