Xuyên Nhanh: Nghịch Chuyển Số Phận - Chương 247: Đôi tình nhân giang hồ (bốn)

Cập nhật lúc: 2024-10-27 01:51:25
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Thật xin .” Một giọng nữ thanh thúy vang lên, còn mang theo hoảng hốt và bất an. Nàng mặc một quần áo hành, theo bản năng thăm dò Bách Hợp. Lúc Bách Hợp đau đến sắc mặt trắng bệch, đôi môi run rẩy lời. Nàng đưa tay tìm chỗ đau, quả nhiên chỗ xương lõm một khối, chắc đứt gãy. Chẳng qua hiện tại còn cụ thể thương thế như thế nào, thấy nữ nhân dừng , trong lòng Bách Hợp đoán hẳn là Dương Tú Tú rồi. Nàng nhíu c.h.ặ.t c.h.â.n mày, cắn răng :

“Bây giờ cô chạy, lưu gì?” Nếu như chờ chút nữa khác đuổi theo tới đây, và Lý thị hai coi thành đồng đảng của Dương Tú Tú thì nhất định chạy rồi.Bách Hợp đang cho nàng nhanh, Dương Tú Tú xổm bên nàng: “Là đánh ngã cô, thể chạy chứ? Cô chỗ nào thương ?” Giọng nàng mềm mại dễ , Lý thị một bên hù dọa ngốc thấy lời Dương Tú Tú, cho rằng nàng là một ân tất báo, tính tình ngay thẳng, mặt tự chủ lộ nụ mỉm .

“Ở bên !” Đang lúc , tiếng bước chân lôn xộn càng ngày càng gần rồi, mũi tên như mưa b.ắ.n về bên , càng ngày càng gần. Lúc Bách Hợp thương ngay cả cũng lên nổi, Dương Tú Tú cắn răng, một tay vác nàng lưng: “Trước tiên đưa các ngươi trở về…”

Nàng xong, mũi tên ‘sưu’ một tiếng b.ắ.n tới đây.Bách Hợp vốn thương, Dương Tú Tú vác , cái nàng thành tấm chắn hình sẵn, mũi tên đ.â.m phía lưng nàng, nàng ngay cả cổ họng còn thốt một tiếng, trong lòng nguyền rủa Dương Tú Tú gần chết, lúc mới ngất .

Lúc đó Lý thị còn chú ý tới chỗ khác thường của Bách Hợp. Bà ở nơi trong núi rừng hơn nửa năm, quen thuộc với địa hình chung quanh đây, vì dẫn Dương Tú Tú trái xuyên qua rừng cây, nhanh bỏ một đám quan binh đuổi theo ở phía .

Bách Hợp tỉnh nữa là một tiếng tiếng nhỏ nhẹ tỉnh, cổ họng nàng đau như lửa đốt, cả toát mồ hôi lạnh.Bốn phía trừ thỉnh thoảng tiếng nữ nhân còn tiếng đống củi bốc cháy phát tiếng vang nhỏ. Ánh mắt của nàng mở trong nháy mắt, ngay cả cảnh vật bốn phía đều chút mơ hồ rõ, Bách Hợp dùng sức trừng mắt , cảnh sắc chung quanh mới dần dần rõ ràng.

“Cha kẻ gian hãm hại, gian tặc Tần Cống lừa gạt thánh nhan, hại Dương gia cả nhà hơn bảy mươi nhân khẩu, thù thật sự thể báo. Mặc dù học nghệ tinh, mối huyết hải thâm thù g.i.ế.c Tần Cống vì dân trừ hại, oán khí trong lòng thật sự khó mà nuốt xuống.”Giọng nhẹ nhàng tinh tế của Dương Tú Tú vang lên, xem bây giờ nàng đang lai lịch của với Lý thị: “Hôm đó quan binh đuổi giết, từng Ngũ Ca cứu một mạng, chẳng qua đáng tiếc lúc thể g.i.ế.c Tần tặc. Bên cạnh tên đó tay sai đông đảo, thật sự đối thủ của bọn . Hôm nay Lý đại nương cứu giúp, Tú Tú thật sự vô cùng cảm kích.”

Dương Tú Tú , nhẹ nhàng vái lạy, Tống Ngũ Lang thương tiếc : “Dương cô nương cần nhiều lời, giang hồ vốn gặp chuyện bất bình vung đao tương trợ, chỉ tiện tay mà thôi, nhận nổi tạ ơn to lớn của cô nương. Chẳng qua hôm nay cô nương định tính toán như thế nào?”

“Ta từ nhỏ mệnh khổ, hôm nay cha nhân tất cả đều c.h.ế.t hết, Tần Cống chắc chắn bỏ qua, chỉ hy vọng giữ một mạng tàn , thể lấy đầu Tần Cống tế linh hồn cha trời.” Dương Tú Tú đến đây nhịn nhẹ giọng nức nở. Bốn phía an tĩnh, vì tiếng của nàng biến thành từng đợt tiếng vang truyền tới.

“Khụ, khụ khụ.”Bách Hợp thế nhịn ho hai tiếng, nàng tỉnh , cả đều tê dại, ngay cả đầu ngón tay cũng thể nhúc nhích. Do cổ họng đau nhức, trong lúc nhất thời sức mở miệng, đầu thật sự choáng váng. Cổ họng của nàng đang ngứa, ho khan xong, ngược cả tỉnh táo vài phần.Dương Tú Tú con Tống Ngũ Lang vây quanh kẹp chính giữa, nàng bọn họ bao bằng cái gì, quấn chặt. Tuy đặt ở đống lửa cách đó xa nhưng cả vẫn cảm thấy chút ấm áp. Tuy sớm Tống Ngũ Lang tính tình luôn luôn coi trọng hiệp nghĩa, trong nội dung vở kịch, khi Dương Tú Tú xuất hiện, vô tình nàng hấp dẫn. lúc khi thực sự thấy tình huống như thế, trong lòng Bách Hợp vẫn nhịn mắng Tống Ngũ Lang m.á.u chó đầy đầu.

“Tiểu Hợp, nàng tỉnh?” Mới Tống Ngũ Lang chuyện xưa của Dương Tú Tú mà cảm thấy lo lắng Dương Tú Tú, vội vàng bu , đưa tay sờ mặt Bách Hợp: “Nàng chỗ nào khỏe ? Ta giới thiệu với nàng một chút, vị chính là Dương cô nương, nàng là cô nương hề thua kém đấng mày râu, chính nàng cứu nàng, cha nàng là đương triều…”

Bách Hợp Tống Ngũ Lang ca tụng Dương Tú Tú, bởi vì trong lòng chủ nhân thể dâng lên một cỗ bi thương. Trong lúc nhất thời Bách Hợp thể cảm giác tâm trạng và những việc chủ thể trải qua trong nội dung vở kịch: vì chữa thương cho tình địch, cuối cùng mất tính mạng con nàng , ngược để trượng phu cưới đao phủ hại c.h.ế.t . Nàng tức giận ho hai tiếng, tinh thần càng tỉnh táo, trong thể dâng lên cơn đau nhức kịch liệt: “Ta nàng là ai. Chỉ điều phu quân ngàn vạn đừng nàng là ân nhân cứu mạng của , đánh trọng thương, đó lấy đỡ mũi tên, cái cũng xứng là ân nhân cứu mạng ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-247-doi-tinh-nhan-giang-ho-bon.html.]

Nội dung vở kịch là Lưu Bách Hợp cứu Dương Tú Tú, bây giờ Bách Hợp thấy xưng hô ân nhân cứu mạng giống như đang châm chọc . Huống chi một thương tích của nàng thật sự do Dương Tú Tú hại. Người như điềm  , đến chỗ nào lập tức khiến xui xẻo. Mình rõ ràng nàng đụng gãy xương sườn, đó nàng vác lưng, nàng chặn hai mũi tên. Hiện tại Tống Ngũ Lang ngược , còn nàng là ân nhân cứu mạng của . Nếu Dương Tú Tú thật sự lòng cứu , nàng ôm trong n.g.ự.c mà chạy, vác lưng?

Cũng do nguyên nhân khi thương cả đau nhức ? Tính tình Bách Hợp thấy khá hơn, hơn nữa nàng còn chủ thể ảnh hưởng, cực kì ghét Dương Tú Tú, thậm chí mang theo vài phần căm thù. Vì lúc chuyện giọng hết sức .Tống Ngũ Lang thoáng cái ngây , mặt lộ mấy phần vẻ hổ, khí trong nháy mắt cứng ngắc.

“Tỷ tỷ, đều do , , cũng cố ý...” Dương Tú Tú hai tay ôm vạt áo, một bộ tiểu nữ nhi . Mẹ con Tống Ngũ Lang mới quen nàng bộ dáng tư thế hiên ngang, bây giờ bộ dạng yếu ớt hiện tại của nàng , trong lòng khỏi càng thêm chút đồng tình nàng .Tống Ngũ Lang ngại Bách Hợp mới thương nặng, một mạng suýt nữa ném , vì tiện chuyện hung dữ. Lý thị nghĩ nhiều như , bà vốn ưa Bách Hợp, lập tức cúi mặt :

“Tú Tú cứu mạng của cô, cô chỉ cảm ơn thì thôi, hiện tại châm chọc khiêu khích nàng , ân oán rõ ràng mới ,tích thủy chi ân. Hôm nay cô đối xử với khác như thế, lẽ ngày nào đó ông trời cũng sẽ thu thập cô như .” Lý thị xong lời cũng quản Bách Hợp trong lòng cảm thấy như thế nào: “Loại vong ân phụ nghĩa như cô cũng thể gả Tống gia, lúc thật sự mắt .”

Trong thể Bách Hợp truyền đến cảm giác bi thương đau đớn, nàng run rẩy càng lợi hại, lúc chắc nàng đang sốt cao. May mắn nàng chủ thể , nếu câu của Lý thị, chủ thể nàychắc chắn sẽ tức giận hộc m.á.u tại chỗ mà chết.Nàng chỉ lạnh hai tiếng, giả bộ thể khó chịu nhắm hai mắt .

Lúc họ đang ở vùng hoang vu dã ngoại, bộ dáng của con Tống Ngũ Lang, hiển nhiên định mời đại phu cho nàng rồi. Nàng mất m.á.u quá nhiều, hiện tại sốt cao, trong lúc nhất thời cảm thấy lạnh, tình huống hết sức nguy cấp. Nàng vẫn thể thành nhiệm vụ, Bách Hợp thể c.h.ế.t ở đây.Nàng chuẩn vận nội công chữa thương cho , ai ngờ nội lực hơn nửa năm thật vất vả bồi dưỡng , bây giờ biến mất còn một mống, hề cảm giác .Điều khiến Bách Hợp kinh hãi, nàng giãy dụa duỗi tay sờ vị trí đan điền của , chẳng qua thể động, đau nhức kịch liệt trong bụng như kim châm truyền đến, sắc mặt trong nháy mắt trắng bệch.

Nàng trúng độc rồi. Tuy Tống Ngũ Lang hái thảo dược nàng đắp lên, nhưng độc khí phát tán tiến trong cơ thể, nếu như đan dược giải độc, thảo dược đó thấy hiệu quả cũng chậm. Chẳng qua hai con Tống Ngũ Lang dám xuống núi tìm đại phu, sợ của Tần Cống phát hiện tung tích. Vì chỉ băng bó qua loa cho Bách Hợp, thực tế nàng hôn mê sâu hai ngày, thể sống sót, thật sự coi như nàng mạng lớn.

Tống Ngũ Lang thấy khuôn mặt nàng trong màu xanh còn lộ màu đen, đôi môi dường như chút phát tím, nghĩ đến gần đây nàng nhiều suýt nữa còn hô hấp, thể lúc Bách Hợp c.h.ế.t , trong lòng khỏi chút thương tiếc, nhẹ giọng :

“Nàng thương nặng, trúng độc, đừng cử động nữa, đợi khi an , sẽ biện pháp kiếm tiền, mang nàng xem đại phu.”

Vừa trúng độc, Bách Hợp suýt nữa phun một búng m.á.u ngoài.Nàng nghĩ tới mấy mũi tên lúc Dương Tú Tú vác lưng, nội dung vở kịch vốn nên là Dương Tú Tú trúng độc. đó tên ngốc Lưu Bách Hợp nàng hút độc chữa thương. Hiện tại bản Bách Hợp trúng độc, nhưng căn bản ai trông nom nàng.Tâm tình Bách Hợp kích động, cổ họng ngòn ngọt, quả nhiên phun m.á.u tươi ngoài: “Ta trúng độc? Là do Dương cô nương mà hại?”

Dương Tú Tú như thế, chút áy náy: “Đều do của , hại tỷ tỷ liên lụy. Ta vốn nên vận công chữa thương cho tỷ tỷ, chỉ là thù của nhà báo, tâm nguyện thành. Nếu nhất định lấy mạng đổi một mạng tỷ tỷ...”

Nàng chỉ thuận miệng dùng mạng đổi một mạng cho , ngoài miệng dễ ai mà ? Lại còn kéo theo cái gì mà thù nhà báo, tâm nguyện thành. hai con Lý thị còn một bộ kính nể. Cuối cùng Bách Hợp thể nhịn nữa, mắt tối sầm, nữa ngất .

Lúc bất tỉnh liền thời gian, chỉ mơ mơ màng màng đang bế chạy trốn.Thương thế vốn trầm trọng, chạy càng chuyển biến .Bách Hợp thậm chí còn cảm giác cuối cùng một chuyến nhiệm vụ của thể sẽ c.h.ế.t tay Dương Tú Tú. Lúc nàng đang mê man thấy tiếng thở dốc lo lắng của Lý thị: “Để nàng xuống!”

Loading...