Xuyên Nhanh: Nghịch Chuyển Số Phận - Chương 251.1
Cập nhật lúc: 2024-10-27 01:53:07
Lượt xem: 19
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dương Tú Tú cũng hận Bách Hợp, bản xuất là nhà quan , từ nhỏ phận tầm thường, nhưng mà nguyện ý gả cho Tống Ngũ Lang, nàng sinh con dưỡng cái cho Tống Ngũ Lang, nhưng Bách Hợp tình nguyện gả cho kẻ thù của , tham sống sợ chết, ban đầu cũng thật c.h.ế.t sớm , hôm nay còn hại rơi bộ dáng như .
“Ta, phục......” trong miệng Dương Tú Tú rủ rỉ khí lực cuối cùng của thể, gắt gao nắm chặt Tống Ngũ Lang, ánh mắt từ từ sáng lên : “Ta thật phục. Ta cam lòng, cha , thù, báo......”
“Thù cũng báo nữa, nhưng nghĩ sẽ đưa một nhà các ngươi lên đường, ở suối vàng đoàn tụ một nữa.” Giọng của Tần Cống lạnh lung vang lên, lời của giống như sụp đổ một tia hi vọng cuối cùng của Dương Tú Tú, cho ả nhịn mà phun một ngụm m.á.u lớn nữa, kẻ thù đang ở mắt, nhưng hết tới khác nàng thể gì cả, thừa dịp nàng còn đang thương, Tống Ngũ Lang nữa bắt , đôi mắt đầy tia m.á.u của Dương Tú Tú chằm chằm Bách Hợp, con ngươi chuyển động khó khăn về phương hướng của Tần Cống, cuối cùng con ngươi từ từ tan rã.
Dương Tú Tú quả thật cam lòng, nàng cả đời tự nhận là quang minh lạc cũng thiếu nợ ai, đáng tiếc là ông trời mắt, để cho nàng c.h.ế.t lúc , nàng thật sự cam lòng, nhưng chỉ sợ cho dù cam lòng thì nàng cũng thể sức mạnh xoay chuyển trời đất.
Vẻ mặt Tống Ngũ Lang bi thống, giống như mất hết cam đảm mà hô tên Dương Tú Tú, tại , rõ ràng lúc bắt đầu , tại cuối cùng rơi kết quả như thế? Vợ cả Lưu thị hận , Dương Tú Tú c.h.ế.t ở mặt của , một đàn ông ngay cả nữ nhân của đều thể bảo vệ , cuối cùng còn rơi kết cục khiến cho Tống gia tuyệt hậu. Sắc mặt Lý thị như tro tàn ngã mặt đất, bà thể tiếp nhận kết cục như , bà cũng hiểu tại chuyện gì cũng đều , nhưng ông trời thể cho Tống gia giữ một chút huyết mạch, bà là tới tuổi , cũng sợ chết, nhưng để nhi tử mất mạng, để cho Tống gia tuyệt hậu, bà thể gặp trượng phu c.h.ế.t nhiều năm cùng với tổ tông? Lý thị nghĩ tới những thứ thì khỏi nổi điên mà loạn lên.
Bách Hợp Dương Tú Tú nhắm hai mắt trong lòng mới thở một ngụm buồn bực, lúc Dương Tú Tú chật vật, nàng thể cảm giác chấp niệm ở trong thể từ từ tản , cũng giống như oán hận của nàng với Dương Tú Tú cũng bắt đầu từ từ biến mất, đối với loại tình huống , bắt đầu Bách Hợp còn cảm giác chỗ nào đúng, nhưng lúc oán hận cùng với chán ghét biến mất quá nhanh mới khiến cho nàng theo bản năng phát giác mấy phần đúng.
Hình như nàng là Lưu Bách Hợp ảnh hưởng,nên mới chán ghét Dương Tú Tú như . Nhớ tới tính cách của vốn nên xúc động như mới đúng, từ đầu tiên gặp gỡ Dương Tú Tú xong, ngày đó chính là nội dung vở nguyên chủ Dương Tú Tú dính kịch độc, nhưng nàng mới bắt đầu quyết định là sẽ liên quan gì với Dương Tú Tú nữa, cho nên theo lý mà ban đầu Lý thị hẹn nàng cùng ngoài tìm kiếm Tống Ngũ Lang, nàng cự tuyệt mới đúng, nhưng lúc thế nhưng nàng đáp ứng.
Lúc khi hồi tưởng nàng đáp ứng cùng Lý thị tìm Tống Ngũ Lang, trong ấn tượng của Bách Hợp thế nhưng mơ màng chỉ còn một loại ý niệm thể trái lời Lý thị ở trong đầu thôi, đó khi Dương Tú Tú va chạm với nàng, tới nàng thương, nàng đối với Dương Tú Tú là hận thể giải thích .
Càng nghĩ kỹ, ở phía lưng Bách Hợp càng thấm một tầng mồ hôi lạnh, mồ hôi hột to như hạt đậu từ trán nàng toát , cho thần sắc nàng đại biến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-251-1.html.]
Có là do ban đầu nàng nhận lấy sự ảnh hưởng từ chính bản Lưu Bách Hợp, mới để cho nàng cố ý va chạm với Dương Tú Tú, từ đó Dương Tú Tú hại, cho nên cảm nhận những gì Lưu Bách Hợp cảm nhận, đau nỗi đau của Lưu Bách Hợp?
Nếu thì nàng thể hành động theo cảm tình như , tâm ý g.i.ế.c Dương Tú Tú.
Nàng chỉ là một ngoài tới, những nội dung ở trong vở kịch thể nào ảnh hưởng tới tâm tình của nàng như , nhiều nhất chẳng qua nàng thích Dương Tú Tú thôi, nhưng tới nỗi thể hận nàng như thế, hận thể để nàng chết, hận để nàng thê thảm mà c.h.ế.t . Dù nàng nguyên chủ chân chính, cũng cảm giác tâm tình thống khổ của nguyên chủ, cho nên tâm tình của nàng khi thi hành nhiệm vụ xong tỉnh táo , liền phát giác điều gì đó đúng .
Ban đầu cũng phát hiện , ngược thời điểm Dương Tú Tú thương liền cảm thấy thoải mái vô cùng, giống trong nhà tỏ, ngoài ngõ rõ ràng , khiến cho Bách Hợp tự chủ hít một .
Ở thời điểm sắc mặt Bách Hợp đại biến, con Tống Ngũ Lang cũng bắt , lấy phận phản tặc ba ngày mang ngọ môn xử trảm. Tần Cống thần sắc đại biến của Bách Hợp, bên khóe miệng lộ nụ nhỏ, trong mắt của cũng mang theo phức tạp, giống như bí mật gì đó, khiến cho lộ thần sắc hài lòng, để khuôn mặt băng sương dường như vì mà hòa tan vài phần. Hắn cũng che dấu tâm tình của , chỉ tới ôm lấy Bách Hợp rời khỏi.
Lưu Bách Hợp hận Dương Tú Tú tận xương, nàng sợ nàng nhiệm vụ cũng giống như những bên trong nội dung vở kịch , thái độ của Dương Tú Tú mê hoặc, giống như Tống Ngũ Lang cùng với đám mê hoặc, vì nàng cố ý để cho Bách Hợp cảm nhận thống khố ban đầu của nàng, ban đầu năng lực, do đó oán hận trong lòng của Bách Hợp cùng với oán khí ở trong lòng nàng quấn với , cuối cùng để cho Dương Tú Tú vô cùng thê lương mà c.h.ế.t . Oán hận của Lưu Bách Hợp quá mức mạnh mẽ, mà tinh thần lực của Bách Hợp quá mức yếu kém, cho nên khó tránh khỏi nàng ảnh hưởng, Lưu Bách Hợp bày một đường mà , Lưu Bách Hợp để cho nàng cảm thấy cảm nhận của Lưu Bách Hợp, đau nỗi đau của hàng, hận nỗi hận của nàng.
May mắn cuối cùng Bách Hợp cũng hiểu điều , cho dù tạm thời vây ở chỗ thể về thì chắc nàng cũng . Nụ bên khóe miệng Tần Cống càng thêm mê , thở dài một .
Nữ tử mà chọn, chỉ sợ cần chỉ điểm thì nàng cũng thể phá kén thành bướm, lẽ đây là một chuyến mà ngay từ đầu cũng ngờ tới, cũng nhàm chán như trong tưởng tượng của , cho dù là trong đó sinh một chút gợn sóng nhỏ, nhưng ít nhất để cho phát hiện niềm vui thú khác.
Bách Hợp cuối cùng theo bên cạnh Tần Cống, trở thành phu nhân Tần Cống trong mắt , chỉ sợ thật thì trong lúc đó nàng cùng với Tần Cống vẫn là quan hệ như lúc ban đầu mới thấy thôi.