Xuyên Nhanh: Nghịch Chuyển Số Phận - Chương 282.1
Cập nhật lúc: 2024-10-27 09:11:35
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mười lăm năm , Vương triều Đại Sở xuất hiện một vị tướng quân tuấn mỹ phi phàm xuất thế ngang trời, tướng mạo xuất chúng cùng với võ công phi phàm, lập nhiều chiến công. Về một tiến cung, gặp vị công chúa xinh đôi mắt màu xanh lam đang ức hiếp, liền xin Hoàng thượng cầu hôn cô , Hoa Nguyên Ân đồng ý. Chỉ điều, khi gả con gái , trong lúc vô tình bắt gặp vị tướng quân và đứa con gái hơn mười năm từng gặp của đang mật với trong ngự hoa viên, phát hiện khi thấy giọng ngọt ngào mềm mại và thấy dáng mỹ của con gái thì liền phản ứng, kế tiếp liền đoạt đứa con gái .
Dùng thủ đoạn phái tướng quân xuất chinh, tiếp theo dùng danh nghĩa nhớ con gái triệu con gái triệu cung. Lúc Hoa Nguyên Ân phát hiện đứa con gái của cũng mang một đôi mắt giống như đúc, thì quả thực là kinh ngạc vô cùng, phát hiện trái tim cô độc mấy chục năm của , đầu tiên đập nhanh kịch liệt, dùng thủ đoạn cưỡng đoạt thể của con gái, từ từ dùng phương pháp như bắt đầu khiến cho thể của con gái quên , vì dần dần theo thời gian nhận trái tim của con gái.
Đợi đến khi tướng quân trở về, đối mặt với vợ của cưỡng đoạt, tất nhiên lòng đau như cắt, mà càng quan trọng hơn là, Hoa Nguyên Ân sinh ý niệm phong đứa con gái Hoàng quý phi.
Vương triều Đại Sở một điều luật bất thành văn, chính là, nếu Hoàng hậu còn sống, thì phi tần sủng ái thể phong phi, nhưng tuyệt đối thể phong Hoàng quý phi, chỉ khi Hoàng hậu mất, chức vị Hoàng quý phi mới thể tồn tại. Trước đây Phương Bách Hợp đối mặt với việc Hoa Nguyên Ân sủng ái những nữ nhân khác trong cung đều thể mở một mắt nhắm một mắt, nhưng lúc đây cô thể nhịn nữa, bởi vì cô và Hoa Nguyên Ân vợ chồng hai mươi năm, rõ tính cách của , chính là đang chuẩn trải đường cho Hoàng quý phi, nếu cứ nhẫn nhịn nữa, thì có khả năng chờ đợi cô chính là đột nhiên bệnh chết.
Cô bắt đầu thỉnh cầu Hoa Nguyên Ân, dù hai là vợ chồng hai mươi năm, dù cho Hoa Nguyên Ân thích cô nữa, thì hai cũng từng sinh hạ con trai, nhưng Hoa Nguyên Ân căn bản gặp cô . Trong lúc Phương Bách Hợp chế tạo một tình cờ gặp gỡ , mà ngay cả vợ cả như mà cũng nhận , cơn oán hận, Phương Bách Hợp vô tình phát hiện Hoàng quý phi mà mới nạp là con gái ruột thịt của Hoa Nguyên Ân, nhất là khi dỗ dành Hoàng quý phi, rằng về sẽ phong cô là Hoàng hậu, cũng đưa con trai của hai họ lên ngôi vị Hoàng đế, thì liền triệt để kiềm chế nữa, Phương Bách Hợp mưu hợp với con tạo phản, nhưng cuối cùng cô chỉ thể tạo phản thành công, mà ngược còn Hoa Nguyên Ân dùng thủ đoạn huyết tinh trấn áp, cuối cùng càng là nhân cơ hội , nhổ cả gốc lẫn rễ của Phương gia lên, để ý Phương thừa tướng trợ giúp nhiều trong lúc đăng vị, hơn một trăm nhân khẩu của Phương gia, đều trảm.
Nam nhân mà chính yêu hơn mười năm, chồng cùng nàng thai nghén một đứa con trai, cuối cùng đối xử với vô tình như thế, Phương Bách Hợp cảm thấy hết sức cam lòng, thế nhưng cuối cùng Hoa Nguyên Ân thật sự đối xử với lãnh khốc vô tình như thế, chỉ g.i.ế.c c.h.ế.t , mà còn siết cổ đứa con duy nhất của đến chết. Cô cho Hoa Nguyên Ân cùng với đứa con gái yêu đến tận xương cùng chết, cho con của bình an sống sót.
Bách Hợp mở mắt , khỏi thở dài một tiếng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-282-1.html.]
Trong tẩm cung yên tĩnh đến quỷ dị, trong lư hương hương án tỏa làn khói xanh, trong phòng một làn hương dịu nhẹ và thanh thản, hai cung nhân cẩn thận từng lý từng tí quỳ gối ở bên giường nàng, cầm hai cây quạt lá cọ nhẹ nhàng quạt cho nàng, bên ngoài ngay cả một tiếng ve cũng thấy, yên tĩnh đến chút quỷ dị.
“Nương nương tỉnh, rửa mặt ạ?” Thấy Bách Hợp tỉnh , đôi mắt của một trong hai cung nhất đó sáng lên, cẩn thận từng ly từng tí mở miệng hỏi: “Nô tỳ kêu chuẩn nước ấm.”
Phương Bách Hợp nãy là đến ngất , đơn giản là vì gần đây Hoàng thượng sủng hạnh cung nhân nào đó, cũng hơn mười năm hề đặt chân đến cung của nàng một bước, nếu nàng còn danh hiệu Hoàng hậu, nếu nàng còn một cha quyền cao chức trọng, thì chỉ sợ lúc nàng khác giẫm đến hài cốt cũng còn trong cái hoàng cung ăn thịt .
“Ừ.” Bách Hợp phất phất tay, cỗ thể của nàng suy nhược nghiêm trọng, bề ngoài như khỏe mạnh, nhưng kỳ thật bên trong hư nhược, dù nàng một lát mới dậy, nhưng cũng vẫn thấy chóng mặt đau đầu, nhưng ngoại trừ hạ nhân bên , chồng căn bản chẳng quan tâm, Bách Hợp nghĩ đến đây, thì trong lòng liền sinh một cỗ cảm giác thê lương, kéo theo đó là một cỗ oán hận, khiến nàng tự chủ khẽ siết mạnh nắm tay.
những cảm xúc cũng thuộc về chính nàng, vì Bách Hợp hít thở sâu mấy , buông lỏng tay . Nàng như rơi trong mắt cung nhân, giống như nàng đang ăn dấm chua của các phi tần khác , nên ngược cũng cảm thấy kinh ngạc.
Nhân lúc rửa mặt, Bách Hợp nhớ hướng phát triển trong tình tiết vở kịch, lúc hẳn là đến lúc vị trong lòng của Hoa Nguyên Ân – Hoa Tri Ý mười lăm tuổi, chậm nhất là nửa tháng , vị tướng quân Hách Liên Tú đội mũ xanh sẽ kinh, đáng chú ý là, ngoại trừ huyết thống ngoại tộc, tướng mạo tuấn mỹ phi phàm khiến cho khó thể quên , thì quan trong nhất chính là, mối tình mà dành cho Hoa Tri Ý, cũng chỉ đơn thuần là yêu, mà là vượt qua ranh giới cách trở của thời gian và tính mạng.
Trong nội dung của vở kịch, hai ở đời vốn là một đôi tình nhân c.h.ế.t , bởi vì Hách Liên Tú thật sự quá yêu Hoa Tri Ý của đời , nên đời cũng theo đến, mang treo trí nhớ kiếp , khi thật vất vả lấy Hoa Tri Ý, ngay tại lúc vốn cho là cả đời của kiều thê yêu ở trong lòng, hẳn là tình yêu viên mãn, thì bởi vì sự xuất hiện của Hoa Nguyên Ân, mà cuối cùng khiến cho tình yêu hai đời của đều rơi kết cục tan thành bọt nước. Nói thật, trong câu chuyện , Phương Bách Hợp thê thảm, nhưng lúc Bách Hợp nghĩ như thế nào cũng đều cảm thấy Hách Liên Tú còn thê thảm hơn chính nhiều lắm.