Huyền Âm Tử là chưởng giáo chân nhân của Vô Cực tông, là tu vi Nguyên Anh trung kỳ, lúc lão Bách Hợp đạt đến Kim Đan hậu kỳ, nhưng thiếu nữ tài năng như bình thường trong Thất Phong hầu như thể đảm nhiệm chức trưởng lão trong Đỉnh Phong, vậy mà trong lòng lão ấn tượng, điều khỏi cho trong lòng Huyền Âm Tử âm trầm.
Ngoại trừ Huyền Âm Tử và Diệp Vô Nhược , Hạ Thiên Băng và Diệp Vị Ương cũng ở trong đó, hai một cái, Hạ Thiên Băng theo bản năng liền đến che chở con trai, nàng còn kịp thấy mặt Bách Hợp, thì hết trừng Diệp Vị Ương , trong ấn tượng của nàng thì chỉ Diệp Vị Ương có thể dẫn tới một đám nữ tu xuân tâm nhộn nhạo mà thôi, lúc thấy nữ tu xuất hiện, trong mắt Hạ Thiên Băng tất nhiên cảm thấy liên quan đến Diệp Vị Ương.
Diệp Vị Ương Hạ Thiên Băng cong môi , hành động như của hai khiến thể Bách Hợp theo bản năng cảm thấy một loại phẫn nộ hủy diệt tất cả, nàng vội vận hành pháp lực thể lực, đè cỗ oán hận khó hiểu xuống, đó mới tới Huyền Âm Tử: “Ta là Hạ Bách Hợp trong Vô Ngã Phong, đặc biệt phụng mệnh sư phụ đến đây tìm kiếm phôi pháp bảo, tăng thêm phiền toái cho chưởng giáo, kính xin tha thứ nhiều hơn.”
Lúc Vô Ngã Phong, mặt Huyền Âm Tử liền hiện lên thần sắc bừng tỉnh đại ngộ, tuy ngoài mặt lão trấn định, nhưng lúc trong lòng thật sự là sóng to gió lớn, lúc Thái thượng trưởng lão trong Vô Ngã Phong mang Bách Hợp , mới qua 200 năm thôi, mới 200 năm liền dạy một thiếu nữ mà ban đầu ngay cả đại môn Luyện Khí kỳ cũng bước đến trình độ Kim Đan hậu kỳ hôm nay, thậm chí Huyền Âm Tử , Bách Hợp chỉ còn thiếu một bước là thể bước Nguyên Anh kỳ, tốc độ tu luyện như thật sự quá khiến cho đời khiếp sợ, cho dù lúc Bách Hợp tư chất song linh căn tuyệt hảo với hai hệ Lôi Băng, nhưng cũng nên tiến bộ nhanh như thế mới đúng.
Ngay cả là tử đắc ý của Huyền Âm Tử là Diệp Vị Ương đơn Thủy linh căn, nhưng nhập môn hơn 200 năm , cho tới bây giờ cũng chỉ mới tiến cảnh giới Kim Đan kỳ thôi, tốc độ như là cực kỳ nhanh , nhiều cho dù là song linh căn thì tu luyện hơn 500 năm cũng thể bước Kim Đan kỳ, chính Huyền Âm Tử cũng từng tự hào vì điều , nhưng hôm thấy Bách Hợp, lão hít một ngụm khí lạnh, nhớ đến thiếu nữ kiếm bay cùng lão giả lúc , lúc liền cảm giác hai chân đều bắt đầu nhũng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-327-1.html.]
Trong lòng lão cũng ẩn ẩn đoán chắc lão giả gì Bách Hợp, cho nên mới khiến cho nàng tiến bộ thần tốc như thế, lão giả Thái thượng trưởng lão nhiều năm, trong tay chắc chắn ít thứ , Bách Hợp có thể thành tựu hôm nay, hẳn chui khỏi đống linh đan diệu dược. Lúc nghĩ như , trong lòng Huyền Âm Tử mới cảm thấy thể hiểu một chút, lúc bởi vì phận của Bách Hợp, nên cho dù trong lòng lão ngừng suy đoán, thì mặt Huyền Âm Tử vẫn cực kỳ cung kính vái chào Bách Hợp: “Bái kiến sư thúc, hôm nay lão tổ tông vẫn khỏe chứ?”
Bách Hợp nhẹ gật đầu, lúc ánh mắt mới rơi xuống vẻ mặt Hạ Thiên Băng đang giật ở bên , lúc trông nàng vẫn mang theo bộ dáng lạnh như băng như , dung mạo nổi bật bởi vì khí chất hơn của nàng mà vô cùng khiến khác chú ý, nàng chỉ mặc một bộ váy trắng bình thường, tay áo cơn gió mạnh ‘Vù vù’ đỉnh Kiếm Phong thổi phấp phới, cho dù dung mạo nổi bật, thì phần khí chất lãnh đạm như tiên linh cho nàng trông vô cùng chói mắt.
“Hạ Bách Hợp? Ngươi chính là Hạ Bách Hợp?” Có lẽ là quá giật , vậy mà Hạ Thiên Băng hỏi liền hai câu liên tiếp, nàng mở to mắt, mặt lộ thần sắc ngây ngốc, liền vô ý thức liếc sang Diệp Vị Ương bên cạnh, tại trong trí nhớ quá khứ của nàng, Diệp Vị Ương và Hạ Bách Hợp chính là một đôi tình lữ song tu, hai tình thâm ý trọng vô cùng ân ái, tuy nàng ghen tỵ với vận may trời sinh của Hạ Bách Hợp, vốn ở kiếp khi trọng sinh cũng để tình yêu nam nữ lòng, nhưng lúc khi chân chính thành của Diệp Vị Ương, sinh con trai cho , thì dù cho tâm tình của nàng trải qua mấy đời nữa, thì vẫn khó chế chính mà hào phóng chúc phúc cho Diệp Vị Ương và Hạ Bách Hợp.
Nàng thích tình cảnh Diệp Vị Ương và Hạ Bách Hợp từng ở cùng , bây giờ Diệp Vị Ương là nam nhân của nàng, nếu hai sinh con dưỡng cái, xâm nhập trong cuộc sống yên tĩnh của , nàng liền hy vọng cuộc sống nổi gợn sóng, cho dù là Bách Hợp, thì cũng thể cướp thứ nàng lúc .
Nghĩ , trong mắt Hạ Thiên Băng tự chủ hiện vài tia sát ý, vốn nàng cảm tình gì với Hạ Bách Hợp, tuy hai danh nghĩa là tỷ , nhưng trong mấy năm tiến Vô Cực tông đó, nàng từng trợ giúp chính , cuối cùng chính càng c.h.ế.t thê thảm, dù tất cả đều Hạ Bách Hợp hại, nhưng Hạ Thiên Băng vẫn thể tha thứ cho nàng , chỉ là quyết định khi chính trọng sinh hy vọng cả đời Bách Hợp nhất đừng tới gây sự với chính , nếu nàng tuyệt đối sẽ bỏ qua cho Bách Hợp mà thôi, thế nhưng lúc xem như phạm nàng, nhưng vì con của nàng, nàng hy vọng khi con của nàng cha, sẽ biến thành đứa con riêng đời nhạo, cho nên Hạ Thiên Băng chỉ thể tiêu diệt Bách Hợp.
Thế nhưng khiến cho Hạ Thiên Băng cảm thấy kinh hãi, là biến hóa của Bách Hợp.