Xe ngựa ở cửa phủ Trấn Quốc Công, bà tử thủ vệ chạy tiếp đón vẻ quen thuộc với Hạ thị, Hạ thị xuống xe cùng họ hàn huyên vài câu,trong xe giờ chỉ còn hai tỷ Bách Hợp, cùng mấy cái nha theo bên , Tô Bách Dung đờ đẫn đầu liếc Bách Hợp, ánh mắt hết sức phức tạp:
“Nếu như ngươi điều thì hãy nhớ rõ hôm nay nhất định thận trọng từ lời đến việc , nếu chỉ là mất thanh danh của Tô gia, càng khả năng liên lụy đến chính ngươi.” Nàng định còn gì đó nữa, nhưng chỉ giật giật môi nhanh chóng ngậm chịu mở miệng nữa, Bách Hợp thấy bộ dạng cổ quái của nàng thì lông mày liền nhíu , lên tiếng.
Phủ Trấn Quốc Công danh chính thịnh, hôm nay là ngày trưởng nữ của phủ Trấn Quốc Công lễ cập kê, vị đích trưởng nữ từ nhỏ tổ mẫu là công chúa Văn An vô cùng yêu thích, bởi chỉ trong phủ ý, mà ngay cả trong cung cũng phái đến ban thưởng, bốn phía đều đang đến tin tức vị trưởng nữ Liễu thị sắp cùng thế tử phủ Tương Dương vương đính hôn, tại , khi Tô Bách Dung tin tức thì sắc mặt trắng bệch, mặt nàng vốn đánh phấn trang điểm, nên lúc chỉ cần liếc mắt là thể , Hạ thị ở phía nên nhận ,nhưng Bách Hợp bên cạnh thể cảm nhận Tô Bách Dung chút run rẩy.
“Tô Bách Dung ngươi chứ?” Vừa mới nàng chuyện mất mặt, mà lúc Tô Bách Dung chỉ nhắc đến đích trưởng nữ của phủ Trấn Quốc Công thì bày bộ dáng nghiến răng nghiến lợi, Hạ thị ở phía chú ý đến Tô Bách Dung khác thường, nhưng mấy vị phu nhân cầm quạt chú ý đến sự bất thường của Tô Bách Dung , Bách Hợp vốn cũng xen chuyện của khác, nhưng nghĩ đến sự sủng ái của Hạ thị dành cho . Nàng nhịn liền kéo áo Tô Bách Dung. Đã thấy Tô Bách Dung đầu lạnh lùng nàng, bên trong hai mắt còn mang theo một ít tơ máu, bộ dáng giống như ăn thịt , thật đáng sợ.
“Ta , cần ngươi lo, ngươi vẫn nên lo cho chính , ngu xuẩn!” Nàng lúc giống như đổi thành một khác , tuy hạ thấp giọng xuống nhưng ngữ điệu cay nghệt. Bách Hợp nghĩ tới nàng cổ quái như , còn là một bộ dáng lành, đầu liền trở mặt, nhíu mày : “Ta thể tự lo cho cần ngươi để ý tới.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-346-tim-kiem-cuoc-doi-nuoi-tiec-4.html.]
“Rất , chuyện của cũng cần ngươi quản, ngươi cho rằng ngươi là ai?”Lúc Tô Bách Dung giống như một con nhím xù lông, thái độ phòng và giọng chói tai: “Bớt nhiều chuyện , đối với ngươi mới lợi!”
Nàng xong cắn cắn môi, mặt lúc xanh lúc trắng một hồi. Mới cắn răng : “Cách xa Liễu Minh Nguyệt một chút.”Sau khi xong lời thì nàng cúi thấp đầu. Một nữa khôi phục bộ dáng lạnh nhạt bình tĩnh theo Hạ thị ở phía .
Nghe câu đầu đuôi của Tô Bách Dung, khóe miệng của Bách Hợp nhịn co rút, ở bên trong cốt truyện Liễu Minh Nguyệt là ruột phu quân Liễu Nguyên Thiệu của Tô Bách Hợp, gả cho thế tử của Tương Dương vương thế tử phi, khi xuất giá cũng về nhà đẻ vài chuyến, theo như nội dung truyện thì cũng là một nữ nhân xinh khoan thai lộng lẫy hiểu lễ nghĩa, nhưng mà trong ấn tượng khi Tô Bách Hợp trở thành Quốc Công phu nhân thì quan hệ của hai luôn thậm chí còn ác liệt, khi Liễu Minh Nguyệt xuất giá mấy làn theo thế tử Trương Dương vương kinh diện thánh, ở nhà đẻ, hai là chị chồng e dâu cùng ở trong một mái nhà ngẩng đầu thấy cúi đầu thấy, chẳng tại cuối cùng khiến cho quan hệ của hai trở thành như nước với lửa.
Nghĩ nội dung truyện một nữa, Bách Hợp dám khẳng định Liễu Minh Nguyệt và Tô Bách Hợp từng xảy xích mích gì, lẽ hai thể kết thù mới đúng, thực tế Tô gia mới kế thừa tước vị đến đời thứ ba, Tô phụ là vị Hậu gia tiền đồ nhất nhưng thể sánh bằng gia tộc Liễu gia kế tục tước vị võng thế đấy, hai bên cũng qua mật thiết gì, nhưng Tô Bách Hợp thích Liễu Minh Nguyệt, khi gả Trấn Quốc Công thì cô bé chủ động cận vị về sẽ xuất giá đến gia đình quyền quý,chẳng lẽ điểm mấu chốt trong nhiệm vụ của ở Liễu Minh Nguyệt ?
Bách Hợp nghĩ đến trong lúc vô tình tìm điểm mấu chốt của nhiệm vụ thì trong lòng khỏi chút hưng phấn, lúc ngẩng đầu lên thấy Hạ thị cách một đoạn dài, lúc giống như phát hiện nàng rơi phía thì đầu nàng, ánh mắt chút yêu thương chút bất đắc dĩ, Bách Hợp liền cuống quýt theo, mặt thoáng một chút liền nghiêm hô một tiếng: “Mẫu , con mải xem cảnh của phủ Trấn Quốc Công đến bất tri bất giác nhập thần luôn.”