Tình hình như vẫn luôn duy trì mãi đến 2 tháng , bụng của Diệp Như Mị to , cha Đường yêm tâm chuyện nhà nên tập chung hết kinh doanh.
Bản Đường Bách Hợp lúc vặn đúng 15 tuổi, đúng lúc thi từ cấp hai lên cấp ba, mỗi ngày việc học nặng nề, buổi tối 8 giờ 30 mới hết thời gian tự học, điện thoại của cha Đường liền gọi tới, là trong kinh doanh tạm thời chút vấn đề, tạm thời đến nên ông để cho Diệp Như Mị đến đón cô, bảo Bách Hợp chờ một chút.
Đứng ở cửa trường học gần nửa giờ, mắt thấy chuyến xe 9 giờ cuối cùng của trường học sắp rời khỏi mà cũng thấy bóng dáng Diệp Như Mị , Bách Hợp dứt khoát lên xe trường học, quan hệ giữa cô và Diệp Như Mị cũng hòa hoãn như trong tưởng tượng của cha Đường, ở mặt cha Đường hai hẹn mà cùng vẻ thiết, một khi cha Đường mặt, hai gặp mặt đều đầu bỏ , Diệp Như Mị thích cô thậm chí chán ghét cô.
Xe trường học chạy đến trạm xe buýt cách nhà của Bách Hợp 500 mét thì dừng , lúc đúng là lúc bắt đầu buổi tối, chung quanh đèn nê ông đủ loại màu sắc từ các bảng hiệu của cửa hàng khách sạn chiếu sáng, khi chiếc xe con ở đường lớn chạy qua, Bách Hợp vô ý thức nhường đường, mượn ánh sáng đèn chiếc xe liếc qua, thấy một chiếc xe con quen thuộc đậu bên đường, hai bóng giống như đang dây dưa cùng một chỗ, đưa lưng về phía Bách Hợp là một đàn ông dáng cao gầy mảnh mai, mà đang dựa xe đang đắc ý chính là Diệp Như Mị theo như lời cha Đường sẽ đến trường học đón cô.
Người đàn ông đưa lưng về phía Bách Hợp đầu , thấy mặt, mặt một áo khoác cao bồi, phía là quần jean màu lam nhạt, đang gì đó với Diệp Như Mị, Bách Hợp chỉ một lúc thế mà đàn ông đó dường như cảm thấy cái gì đó, thoáng cái đầu .
Cho dù ánh đèn nê ông, thế nhưng khuôn mặt của đàn ông trong bóng đêm mơ hồ rõ, lờ mờ thể là một đàn ông trẻ tuổi, Bách Hợp thật lâu đó nhếch miệng , lộ hàm răng trắng hếu, ánh trăng mang theo vài phần cảm giác lành lạnh dữ tợn, dọa Bách Hợp phát sợ.
Hiển nhiên Diệp Như Mị cũng vì động tác đàn ông mà đầu nên cũng thấy Bách Hợp, cũng bà gì với đàn ông đó vội vội vàng vàng nhảy lên xe, đợi chân Bách Hợp về tới nhà, chân Diệp Như Mị cũng theo trở về, lúc đây bà cũng giống giả dạng bộ dáng hòa ái dễ gần, ngược híp mắt Bách Hợp lạnh: “Tiểu Hợp, cô mới thấy gì? vô luận cô thấy gì, cũng giống như cô nghĩ .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-356-1.html.]
Bà vuốt tóc rủ xuống ở má, trong giọng lộ vài phần uy hiếp: “Cô bây giờ cũng trưởng thành , cô cần lo chuyện của cha cô và nữa, nếu như cô vẫn hy vọng cha của cô vui vẻ mà sống tiếp.”
Bách Hợp thản nhiên bỏ túi xách xuống, đôi lông mi hình lá liễu của Diệp Như Mị bắt đầu vặn vẹo: “Cô thấy . ”
“ cũng quản chuyện của dì, nhưng nhất dì cũng đừng chuyện gì với cha .”
Sự tình trong tình tiết câu chuyện thì Đường Bách Hợp cũng nhiều lắm, cuộc sống của Diệp Như Mị như thế nào cô cũng rõ ràng lắm, nguyên chủ luôn hối tiếc việc tranh cãi với Diệp Như Mị mà nhỡ tay đẩy bà sảy thai. Thậm chí cô hối hận vì luôn đối đầu với bà nên khi Diệp Như Mị c.h.ế.t thì đều hoài nghi là hung thủ, ngay cả cha Đường cũng nghĩ như thế.
Tại ngay lúc Bách Hợp phát hiện Diệp Như Mị mối quan hệ rõ ràng với đàn ông khác, vặn đàn ông rõ dung mạo là dạng lương thiện, lúc Bách Hợp , cho lưng Bách Hợp đổ một tầng mồ hôi lạnh, giống như nụ đó đều mang theo sát khí, Diệp Như Mị qua cùng dạng đó, khả năng là sát hại tay , sự tình liên quan đến tâm nguyện của Đường Bách Hợp trong câu chuyện nên cô thể bỏ qua.
Diệp Như Mị cô như thì lông mày chau , mặt xuất hiện một tia lệ khí.
Đoạn thời gian kế tiếp trong nhà khôi phục tình cảnh như mấy tháng , nhưng do tính tình Đường Bách Hợp nóng nảy chịu ở chung với Diệp Như Mị, đến phiên Diệp Như Mị cáu kỉnh luôn nhằm Bách Hợp. một Bách Hợp bà thương lượng với cha Đường, tạm thời đưa cô về nhà cô.
“Có vài em đều thấy Bách Hợp chằm chằm bụng em, ánh mắt khiến em sợ hãi, là đợi con chúng đời đón con bé về, ? ” Sáng sớm cuối tuần, Bách Hợp rời giường đánh răng, chợt trong phòng bếp vang lên tiếng của Diệp Như Mị: “ Em thật vất vả mới một đứa con, em thực hy vọng nó xảy chuyện gì, Bách Hợp thích em, gần đây đột nhiên cận, em cảm thấy sợ hãi. ”