So sánh với Đức phi gầy yếu, Dương tài tử cường tráng hơn lúc , nàng lúc vốn đầy đặn nhưng thấy nhiều thịt, giờ trông to khỏe nhiều, cánh tay và đùi thể thấy dấu vết cơ bắp. Vòng eo thon bé bỏng giờ thấy tăng lên một cỡ. Trước mặc váy dài còn thấy eo nhỏ mảnh khảnh, lúc dù quấn kim lạc đai lưng đều thấy quý khí, ngược vài phần khí thế võ phụ.
Lúc Bách Hợp gặp nàng, suýt nữa thể nhịn mà to.
Hai tháng gần đây, Dương Ngọc Như nàng yêu cầu khiêu vũ trong cung Tử Thần, mỗi ngày nhảy bốn canh giờ, cái là vận động mạnh nhiều thể lực hạng nhất. Hơn nữa Bách Hợp chuyện cùng Ngự thiện phòng, cho Dương Ngọc Như ăn những đồ ăn khiến cho nàng tăng nhiều thịt, hoặc đồ ăn tăng cường cơ bắp. Dương Ngọc Như mỗi ngày vận động nhiều, khẩu vị , một thời gian cơ bắp cũng khó.
Có thịt mỡ cũng còn may, tiểu mỹ nhân thịt một chút thể trông mập mạp, thể bình thường nam nhân thích nữ nhân gầy trơ xương sườn, bộ dáng Dương Ngọc Như chính là mỹ: thịt nhưng quá béo. Hơn nữa nàng quanh năm luyện khiêu vũ, tư thái thướt tha hấp dẫn vô cùng. nay nàng cơ bắp, thể thoạt vô cùng rắn chắc, nhưng đồng dạng mất vẻ mềm mại của nữ nhân. Nếu cứ kéo dài tình trạng, tới ba tháng nữa, Bách Hợp vô cùng lòng tin nàng dù thủ đoạn tới chăng nữa, cũng khó cơ hội phục sủng. Dù một nam nhân nào ưa thích ôm ấp một nữ nhân đầy cơ bắp, tí phong vị mềm mại non mềm nào, nhất là Sở Vân Dương hậu cung Ba nghìn giai lệ dưỡng cho khẩu vị cao.
Dương Ngọc Như lúc vẫn ý thức sự đổi của cơ thể , nhưng nàng gần đây chịu khổ khá nhiều. Bởi lúc Bách Hợp , nàng vô ý thức lộ ánh mắt vài tia oán hận, nhưng cuối cùng vì thu thập khá hơn, nên cũng thu liễm vài phần. Chỉ là ánh mắt oán hận Bách Hợp thấy, khóe miệng nàng mân lên khinh miệt.
“Nương nương vạn phúc kim an”.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-373-1.html.]
Chúng nữ nhân đều dậy phúc thi lễ, duy chỉ Tô thị im động đậy.
“Thấy Quý phi nương nương chậm chạp , nô tỳ còn tưởng thể nương nương khỏe” – giọng nàng chút tối tăm phiền muộn, dáng mặt chút cổ quái. Tất cả ở đây đều rõ, sự tình nàng hôm qua điện Thái Cực hiến canh gà, vốn ý định hiến canh hiến luôn cả . Mỗi ngày Sở Vân Dương nhận nhiều canh tẩm bổ, áng chừng mười bát canh; bởi vì nhiều tần tư cách hiến canh ở điện Thái Cực. Chuyện theo lý mà thì cũng chẳng gì hiếm lạ, vì mỗi từ chối một thời điểm khác . Tô thị địa vị cao, thì điều như đánh mặt nàng . Tô thị Bách Hợp hại tới tình trạng , nhưng sáng sớm nay Hoàng thượng lên triều từ cung Tử Thần.
Trong hậu cung ai cũng cọc ngầm để nắm tin tức, thế mới trong cung loại tin tức nào thể giấu kín . Tô thị tựa như một cái tát vô hình đập mặt, mặt mũi trong ngoài đều ném sạch trơn. Lúc nàng khó dễ Bách Hợp, chúng phi tần thấy đều bo bo giữ dám mở miệng. Đùa , thần tiên đánh phàm nhân gặp nạn, thế nên nhiều hẹn mà cùng cúi thấp đầu, mang vẻ mặt mắt mù tai điếc.
“Bổn cung từng đẻ non, cũng từng mất hài tử; tại thể là thể khỏe?” – Tô thị lúc mang ý đồ mà tới, Bách Hợp hết tới khác đánh thẳng chỗ đau nhất của nàng, cho sắc mặt Tô thị đại biến, phắt dậy, động tác lớn kèm theo ống tay áo thùng thình quét rớt chén đặt bàn nhỏ ở cạnh nàng . Một tiếng “loảng xoảng” nhỏ vang lên, chén rớt mặt đất; dù cho sàn phủ thảm lông dày nên chén vỡ, nhưng nước vương vãi tràn lan. Y phục của một vị Tiệp dư cạnh Tô thị cũng ướt, nước nóng thấm khiến sắc mặt nàng đỏ bừng nhưng cũng dám kêu lên một tiếng.
“Hoang đường!!”- Sắc mặt Bách Hợp thâm trầm, vỗ mạnh tay lên mặt bàn – “Đức phi chú ý quy củ. Bổn cung niệm tình ngươi mất con, thần trí minh mẫn; miễn phạt nặng, chỉ phạt nhẹ thôi. Ngươi, chép hai mươi cuốn Nam Hoa kinh, nửa tháng nộp lên cho Bổn cung.”
“Ngươi câm miệng, nhi tử của mất , chính là do yêu phi như ngươi tác quái” – Tô thị hét lớn, chỉ tay mặt Bách Hợp – “Ngày đó ngươi để mang chén canh ngân nhĩ để cho uống xong, buổi chiều chính là đau bụng ngớt, sảy thai. Do ngươi, chính là ngươi hại .”
Lúc Đức phi giống như phát điên. Trước đây nàng cho dù thích Bách Hợp đến thì cũng giống bây giờ, lớn giọng chỉ trích Bách Hợp. Lúc dường như gì cố kỵ, âm thanh gào vang lên: “Ngươi chính là cái độc phụ tâm địa cay độc, khổ đứa con bé nhỏ yểu mệnh của ….”