Xuyên Nhanh: Nghịch Chuyển Số Phận - Chương 374.1

Cập nhật lúc: 2024-11-07 13:19:01
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giờ đây Dương Ngọc Như cơ bắp tráng kiện to khỏe, lúc quỳ gối hành lễ, váy tơ mỹ bán dáng hình của nàng , phơi bày bắp đùi khỏe mạnh hết. Sở Vân Dương hứng thú với nữ sĩ cơ bắp. Trong hậu cung bao nhiêu tiểu mỹ nhân đều theo sở thích của Sở Vân Dương, đủ để thấy vô cùng yêu thích nữ nhân mềm mại bé nhỏ; lúc thấy Dương Ngọc Như bèn nhíu lông mày , vẻ mặt ghét bỏ.

Sở Vân Dương về cơ bản quên ngày đó chính từng lâm hạnh nữ nhân , kéo Bách Hợp lui hai bước: “Dương tài tử?”

“Hoàng thượng ~” – Dương Ngọc Như thẹn thùng nũng nịu hô một câu, nàng phát giọng nhè nhẹ, thần thái càng kiều mỵ vô cùng. Sở Vân Dương thấy chướng mắt c.h.ế.t . Dương Ngọc Như chỉ cường tráng, thế còn đen nhiều, làn da lúc trắng nõn như ngọc giờ đây thô ráp ít. Sở Vân Dương quả thực thể tin bản đây từng lâm hạnh như . Sự tồn tại của Dương Ngọc Như bây giờ chính là sỉ nhục của . Hắn vô thức sang bên cạnh, thấy Bách Hợp tuy hung hăng càn quấy nhưng mị thái vô cùng tự nhiên, đột nhiên trong lòng cảm thấy thoải mái thêm vài phần.

“Ái phi thấy lời Đức phi thế nào?” – Hắn cho Dương Ngọc Như cơ hội chuyện, trực tiếp cắt lời nàng . Bách Hợp thấy biểu hiện của Sở Vân Dương,   rõ mục đích thời gian nàng phạt Dương Ngọc Như khiêu vũ mỗi ngày trong cung Tử Thần đạt . Hai tháng nay Dương Ngọc Như mặc kệ gió thổi nắng nôi thế nào mỗi ngày đều khiêu vũ bốn canh giờ, nàng còn là bộ dáng xinh lúc mới tiến cung, mà cũng già hơn tuổi thực nhiều. Đã dung mạo xinh như , cho dù nàng đầy bụng kinh luân, tính cách tinh quái nhưng thiện lương săn sóc; kể cả nàng sở hữu ưu điểm thiện mỹ của thế gian, thì lấy vẻ bề ngoài như thế nàng thể hấp dẫn Hoàng đế.

Mắt quen đủ loại kiểu dáng tiểu mỹ nhân, giống như ăn quen thịt cá sơn hào hải vị, lẽ Sở Vân Dương sẽ nảy sinh hứng thú nhất thời với nàng . mà chỉ cần một thời gian , Dương Ngọc Như tuyệt đối khả năng giống như trong tình tiết câu chuyện trở thành sủng quan hậu cung. Một trong những mục đích trọng yếu của Quách Bách Hợp đạt tới. Dương Ngọc Như chỉ cần hề sủng ái, thì chính hung hăng càn quấy, khi c.h.ế.t kéo theo một cái đệm lưng như nàng chôn cùng; mà Dương Ngọc Như, liền việc Dương gia cậy sủng lên mặt. Cho dù vận của Quách gia tận, Dương gia cũng thể nuốt trọn quyền lực của Quách gia. Chuyến nhiệm vụ cuối cùng thành.

Đã còn băn khoăn trong lòng, Bách Hợp cần kiêng kị cái gì nữa, lúc chuyện việc chính là tùy tâm sở dục. Lúc Sở Vân Dương thấy thế nào về việc hại cốt nhục trong bụng Đức phi sinh non, Bách Hợp nghĩ ngợi nhiều thuận miệng : “Đức phi ăn hết canh ngân nhĩ thần đưa qua mới sanh non. Muốn nàng thật giả, theo thần thấy, bằng m.ổ b.ụ.n.g nàng , xem trong bụng canh ngân nhĩ , xem chẳng sẽ kết quả ?”

Lời thốt , tất cả kinh hãi, Tô thị sợ mất mật đầu Bách Hợp, cả cũng quên luôn. Sở Vân Dương im lặng gì, trong mắt sáng lóe, về nhịn nữa nhẹ. Ban đầu còn cố kềm chế, về kiềm nổi nữa, cất tiếng to.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-374-1.html.]

“Hoang đường! Thế gian nơi nào cho phép m.ổ b.ụ.n.g nghiệm chứng thiệt giả? Huống chi sự tình trôi qua hai tháng, Quý phi đây là g.i.ế.c diệt khẩu ư?” – Dương Ngọc Như phục hồi tinh thần – “Thế gian còn vương pháp nữa ư? Quý phi bản gương cho lục cung, nghĩ tới ngươi đưa mưu kế hại tánh mạng khác như , thực xứng chức vị Quý phi. Tỳ khẩn cầu Hoàng thượng bắt Quách thị , hạ ngục thẩm vấn, xem nàng….”

“Theo Bổn cung thấy, kẻ hoang đường chính là ngươi!” – Chẳng đợi nàng hết câu, Bách Hợp nhẹ nhàng vuốt ve nữ trang đang rủ xuống trán, con mắt híp , : “Đưa dược vật sảy thai cho nàng ăn ? Bổn cung sợ nhất chính là lãng phí dược liệu. Ta chỉ sai lấy một ít ngân nhĩ mốc meo thừa thãi của năm đun qua loa đưa cho nàng , nếu Đức phi thật sự uống ……..Có thể thấy Đức phi , trời sinh từng ăn thứ bao giờ. Nếu chính vì thể mà sảy thai, cũng là phúc của mỏng quá, từ nhỏ chính-là-mệnh--con!!!”

Những lời khiến Đức phi tức giận tới mức thổ huyết, lồng n.g.ự.c đau nhức kịch liệt. Bách Hợp đợi Sở Vân Dương ban , bản nàng tự xuống, lười biếng dựa ghế mà : “Còn nữa, chỉ bằng ngươi là một cái tài tử nho nhỏ cũng mở miệng đòi xử lý Bổn cung? Chỉ tiếc ngươi lúc đầu một cung. Theo Bổn cung thấy, ngươi chính là kẻ tâm cao ngất, mệnh mỏng như giấy bạc.”

Hôm nay Bách Hợp hề sợ hãi, nàng ngay mặt Sở Vân Dương cuồng vọng như . Thế nhưng hết tới khác Hoàng đế bệ hạ gần đây tâm tình âm trầm bất định khó nắm bắt hề quát bảo nàng ngưng , ngược còn hăng hái nàng chằm chằm xem trò vui. Tô thị vốn còn lôi kéo Dương Ngọc Như nhiều thêm ít lời, thấy Sở Vân Dương đầu , chỉ phất phất tay: “Tô thị hộ thai bất lợi, thể bảo vệ huyết mạch hoàng thất, tước danh hào Đức phi, giáng xuống Chiêu nghi, dọn khỏi điện Trường Sinh chuyển sang Tây cung mà tu dưỡng tính. Không sự cho phép của trẫm, phép xuất cung. Dương tài tử dĩ hạ phạm thượng, phạt mười trượng”.

Rõ ràng việc mang hoàng tự là việc đại sự, hết tới khác Sở Vân Dương cao nhắc nhẹ buông. Thái độ Bách Hợp liều lĩnh như xử phạt, ngược cáo trạng hỏng bét, thấy kết quả như thì mờ mịt rõ.

“Hoàng thượng, tỳ phục, Đức phi tỷ tỷ mất hoàng tử, vì còn xử phạt tỷ ? Ác nhân báo ứng, vì còn bình yên ở đây? Cha từng qua, vương tự phạm pháp trị tội như thứ dân. Vì Hoàng thượng nghiễm nhiên cố tình thiên vị Quý phi? Tỳ phục, tỳ phục!” – Dương Ngọc Như vốn hai thái giám to khỏe bắt , ai ngờ nàng chỉ cần giằng tay một cái khiến hai thái giám ngã lăn , vọt tới bên Sở Vân Dương. Lúc nàng đang giơ tay ôm chân Sở Vân Dương, thì thấy Sở Vân Dương duỗi chân đạp cho nàng một cái.

Một cước đạp , Dương Ngọc Như sửng sốt phản ứng gì, chỉ cảm thấy một cỗ kình phong thổi qua, cả nàng bay xa đến tận hai – ba mét rơi “Bịch” về phía . Nàng rơi xuống đất đầu óc choáng váng còn kịp lật , thấy Sở Vân Dương hừ lạnh một tiếng: “Thích khách! Tra hỏi tìm kẻ chủ mưu !”

 

Loading...