Lúc đang yên lặng dọn dẹp tàn cục, Bách Hợp lạnh lùng quát lên khiến nhiều dọa cho nhảy dựng. Người Hạ Hậu gia vốn đang chút lúng túng ở trong sân, thấy Bách Hợp hô, Hạ Hậu tam thúc khổ hai tiếng, cắn răng mang theo đám đến chỗ Bách Hợp.
“Chuyện hôm nay, xác thực chúng chỗ đúng, nhưng chúng thể giải thích…”
“Người là do các ngươi mang tới, phá hoại đại trận của Tử Dương Tông, đưa ma tu Huyết Sát tiến , Hạ Hậu định giải thích cái gì?” Bách Hợp lạnh giọng cắt đứt lời của Hạ Hậu tam thúc, cảnh tượng bên dẫn tới sự chú ý của trong Tử Dương Tông. Một đám cũng theo vây quanh , thấy lời của Bách Hợp nhất thời ai ai cũng tức đến nghiến răng nghiến lợi: “Hạ Hậu gia mưu đồ gian trá, lòng đáng chém!”
“Không , .” Trán Hạ Hậu tam thúc lúc đổ một tầng mồ hôi hột, vốn cho rằng chuyến bất kể là việc mời Tử Dương Tông hợp tác, là chuyện mượn kiếm đều hẳn là mười phần nắm chắc, nhưng hiện tại hối hận đến tím gan tím ruột, chỉ chuyến đạt bất kỳ mục đích gì, kết quả hiện tại trái còn đeo lưng tiếng cùng ma tu cấu kết, thanh danh một khi ấn định, Hạ Hậu gia về chỉ e sẽ đối diện với lửa giận của cả tu chân giới. Dù mối liên kết giữa một vài gia tộc lánh đời vô cùng chặt chẽ, qua nhiều năm, quan hệ dây dưa sâu đậm, Huyết Sát lúc đó từng g.i.ế.c quá nhiều , gây nên từng khoản nợ máu, cho nên mới gọi là đám Huyết Sát.
Nếu như ngày hôm nay Hạ Hậu gia giải thích rõ, cả một cái gia tộc sẽ liên lụy, thậm chí sẽ khác mạt sát.
Đến nước , trong lòng Hạ Hậu tam thúc hung ác, liếc mắt Hạ Hậu Thấm Nhi một cái, nghiêm nghị :
“Nghiệp chướng, đến lúc , ngươi còn thật?”
Gương mặt Hạ Hậu Thấm Nhi lộ vẻ mờ mịt vô tội, theo bản năng Hạ Hậu tam thúc, lắc đầu một cái, chút mơ hồ : “Tam thúc, gì, Thấm Nhi hiểu…”
“Đứa bé ngươi cứu, ngươi ở ngay mặt chư vị tiên trưởng, giải thích rõ ràng chuyện , giải thích rõ, ngươi hôm nay lẽ còn đường sống, giải thích rõ, cha ngươi đánh c.h.ế.t ngươi, coi như từng sinh nữ nhi như ngươi!”
Nhìn thấy Hạ Hậu tam thúc đến lúc vẫn còn lớn tiếng đòi Hạ Hậu Thấm Nhi giải thích, tuy ngữ khí nghiêm khắc, nhưng Tử Dương Tông c.h.ế.t nhiều , tổn thất nghiêm trọng như , thậm chí Lý Duyên Tỷ còn thương, một câu giải thích liền thể buông tha ? Trong lòng Bách Hợp tức giận, chuyện Lý Duyên Tỷ thương khiến cho trong lòng Bách Hợp chút rõ tư vị, thấy vị tam thúc của Hạ Hậu gia vẫn còn đang nghĩ cách thoái thác trách nhiệm, cô khỏi lạnh hai tiếng:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-409-3.html.]
“Hay cho một cái giải thích, một câu giải thích liền thể khiến cho Tử Dương Tông thương vong nhiều như , hôm nay mặc kệ các ngươi rắp tâm cũng , vô tâm cũng chẳng , nhưng các ngươi dẫn Huyết Sát Tử Dương Tông là sự thật thể chối cãi.”
Nghe thấy , Hạ Hậu Thấm Nhi lúc mới giống như phản ứng , mí mắt thoáng cái trở nên đỏ bừng, cuống quýt xua tay:
“Không , , đứa bé đó là nhặt ở đường, thấy đáng thương ăn uống, chỗ để , mới để theo cùng tới Tử Dương Tông…”
Một xa lạ quen ở đường, mà cũng dám tùy tiện mang theo Tử Dương Tông, thấy câu của nàng , đám Tử Dương Tông ai ai cũng tức đến con ngươi đỏ bừng, nhất là khi thấy bộ dạng nữ nhân ngu xuẩn thút tha thút thít lóc đến hoa lê đái vũ, chỉ thương tiếc nàng , trái ai ai cũng hận thể quất cho nàng một cái bạt tai!
“Tử Dương Tông là nơi nào, một quen ngươi cũng mang trong tông của , Hạ Hậu cô nương, dối ngươi cũng cho dáng bài bản một chút!” Đến lúc mặc kệ về công tư, Bách Hợp cũng đều định để Hạ Hậu Thấm Nhi dễ dàng bưng bít cho qua như , cô khiến cho Hạ Hậu Thấm Nhi cả đời khó mà xoay , vĩnh viễn tiếng lan xa.
“Thật mà, đều là sự thực, chẳng lẽ tiểu Hợp ngươi tin ?” Hạ Hậu Thấm Nhi lóc lắc đầu, lệ châu nơi khóe mắt bay loạn tứ phía, nàng hai câu, thấy xung quanh nàng vẻ mặt đều lãnh đạm, đột nhiên nàng mở miệng rống một tiếng ‘oa’ lên: “Là thật mà! Tiểu Hợp, ngươi đây cũng là thiện lương, cha ngươi cứu Diễm ca ca, ngươi cũng cứu nơi nương tựa, chẳng lẽ ngươi hiện tại thấy một đứa nhỏ ăn uống, ngươi sẽ cứu ? Ngươi hiện tại trở nên lạnh lùng như , cũng giống Bách Hợp đây quen nữa!”
Trong ngữ khí của nàng lộ vẻ lên án, Bách Hợp nhịn đưa tay kéo cánh tay Lý Duyên Tỷ đang vòng bên hông cô , trái vô cũng thuận lợi, cô dậy, nghĩ cũng thèm nghĩ liền túm lấy cổ áo Hạ Hậu Thấm Nhi, tát hai cái bạt tai lên mặt nàng . Hai tiếng ‘đùng đùng’ vang dội, Hạ Hậu Thấm Nhi từ nhỏ đến lớn phỏng chừng từng đối đãi như , thoáng chốc liền ngây , nàng mà phản ứng , ngây ngốc mặc cho Bách Hợp thả nàng ngã nhào xuống đất.
“Lạnh lùng? Nhiếp Bách Hợp lúc ngươi quen suýt nữa sớm ngươi hại chết, đến nay ngươi còn dám bàn luận lòng với ? Nếu như sớm khi cứu ngươi sẽ xảy nhiều chuyện như , cha lúc nên cứu loại bạch nhãn lang như Tiêu Diễm, cũng nên cứu ngươi!”
Bách Hợp túm tóc nàng , giơ mặt nàng lên, ép nàng tàn cảnh mắt, chỉ t.h.i t.h.ể tử Tử Dương Tông thiêu thành tro bụi ở đất còn tiêu tán hết :
“Nhìn thấy , đây chính là lòng của ngươi. Lòng của ngươi hại c.h.ế.t nhiều trong Tử Dương Tông như , lòng của ngươi sẽ khiến gia tộc Hạ Hậu biến thành bộ dạng , lòng của ngươi sẽ hại c.h.ế.t !”