Xuyên Nhanh: Nghịch Chuyển Số Phận - Chương 409.4
Cập nhật lúc: 2024-11-11 16:14:59
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Không sợ gặp đối thủ tựa như thần, chỉ sợ gặp loại đồng đội ngu như heo giống như Hạ Hậu Thấm Nhi . Hành vi của nàng sẽ luôn mang tới tai vạ cho ở bên cạnh nàng , dù cho động cơ ban đầu , giống như nàng lúc kéo Nhiếp Bách Hợp ngoài giải sầu, vô ý khiến cho Nhiếp Bách Hợp đánh mất ngọc bội, cuối cùng để cho Tiêu Diễm hấp thụ linh khí của ngọc bài. Mãi cho đến nàng hảo tâm cứu cô nhi, từng nghĩ tới hậu quả, đem tai họa dẫn Tử Dương Kiếm Tông. Hạ Hậu Thấm Nhi dễ chút thì là đứa nhỏ trời sinh lơ mơ, ngừng gây rắc rối cần nàng thu dọn cục diện rối rắm, khó chút chính là đồ ngu não!
“Cái đồ đần độn nhà ngươi! Đồ chổi, Nhiếp gia ngày đó vì ngươi mà chết. Đến nay Tử Dương Tông c.h.ế.t nhiều như , món nợ , đều cần gia tộc Hạ Hậu lấy m.á.u tới trả!”
Bách Hợp lạnh hai tiếng, ném Hạ Hậu Thấm Nhi lúc đang kích thích xuống đất, xung quanh ai chuyện, Hạ Hậu tam thúc cũng cảm thấy cổ họng khô khốc dám lên tiếng, Tiêu Diễm ho khan hai tiếng, trong miệng khạc một ngụm máu. Kể tử khi mất ngọc bội, liền cảm thấy pháp lực trong cơ thể phảng phất giống như đình trệ , cũng còn cảm giác thoải mái khi vận hành pháp lực như lúc , tựa như mất một thứ ỷ lâu, lúc theo bản năng cảm thấy hỗn loạn hoảng sợ.
“Ta , cố ý, , huhu, Diễm ca ca, tam thúc, các giúp …”
Hạ Hậu Thấm Nhi thật lâu mới phục hồi tinh thần, đột nhiên mở miệng rống ‘oa oa’ lên, nhưng ánh mắt nàng tới , Hạ Hậu tam thúc hừ lạnh một tiếng mặt chỗ khác, từng trong Tử Dương Kiếm Tông đều trợn trừng mắt nàng , trái chỉ Tiêu Diễm vẫn còn an ủi nàng , đáng tiếc sắc mặt Tiêu Diễm lúc xám như tro tàn, giống như nội thương vô cùng nghiêm trọng.
“Bất kể thế nào, chân nhân là tra hỏi đám Huyết Sát , chuyện của Thấm Nhi, về .” Dù cũng là cháu gái , Hạ Hậu tam thúc tuy cũng hận Hạ Hậu Thấm Nhi chọc họa lớn như , nhưng thấy nàng thành bộ dạng , trong lòng cũng chút nén giận, mềm lòng, vì thế đưa đề nghị.
Tử Dương chân nhân hừ lạnh một tiếng, Hạ Hậu gia chạy thoát, lão cũng sợ Hạ Hậu tam thúc giở trò bịp bợm gì, cho đem đám Huyết Sát khốn tiên trói chặt mang lên, mặt nạ đầu sói lột , hít một ngụm khí lạnh, trong Tử Dương Tông khi rõ đại hán cầm đầu, ai ai cũng lạnh, Hạ Hậu tam thúc kinh hô thành tiếng:
“Tiêu ? Sao là !”
Gương mặt của đại hán lực lưỡng cầm đầu mặt nạ nanh sói bảy tám phần giống với dung mạo của Tiêu Diễm, lúc mặt nạ khi tháo xuống, trầm mặc hồi lâu, đột nhiên ha ha lên:
“Việc đến nước , ngờ tới tình cảnh như còn gặp chư vị.”
Sắc mặt Tiêu Diễm vô cùng khó coi, vô ý thức hô một tiếng: “Cha…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-409-4.html.]
Tiêu thị nhất tộc Huyết Sát diệt hết c.h.ế.t nhiều năm, mà lúc vẫn còn sống sờ sờ xuất hiện mặt , sự đả kích mạnh mẽ, Hạ Hậu tam thúc lui về mấy bước, sắc mặt lộ vẻ dám tin, Tiêu Diễm trái chút vui vẻ, nét mặt phần vui mừng quá đỗi, lẽ là ngờ tới nhân c.h.ế.t lúc còn thể xuất hiện mặt .
Nhiếp Bách Hợp trong cốt truyện cũng những chuyện , đương nhiên Bách Hợp lúc cũng mới đám Huyết Sát hung danh hiển hách, mà là Tiêu thị nhất môn lúc tiếng là sớm Huyết Sát diệt tộc, mà càng cẩu huyết hơn là, đám là tộc nhân của Tiêu Diễm.
Tiêu thị nhất tộc ở chếch một góc, trong tộc mấy chục năm từng đạt một bộ ma tu, chỉ cần tập hợp 10 vạn sinh hồn, liền thể khiến cho Tiêu thị nhất tộc vĩnh sinh bất diệt, cũng thể vượt giới phi thăng, sức dụ dỗ như quá lớn, bộ tộc nhân Tiêu thị cũng nhịn bước con đường nhập ma. Chỉ là lúc đó Tiêu Diễm tuổi còn nhỏ trời sinh phù hợp với bộ công pháp ma đạo , hơn nữa Tiêu Diễm giống như mang theo mệnh mà sinh , thời điểm đời, của gia tộc Hạ Hậu từng bói cho , Tiêu Diễm về khả năng sẽ là thống trị cả tu chân giới, trọng trách Tiêu thị nhất tộc thống nhất tu chân giới về lẽ sẽ rơi xuống . Hơn nữa Tiêu phụ nỡ g.i.ế.c hại nhi tử, chỉ đành khi đánh thương ném bên ngoài, cũng giả dạng Tiêu thị nhất môn diệt tộc. Trên thực tế dẫn tộc nhân ngấm ngầm lẩn trốn, g.i.ế.c thu thập hồn phách.
Những năm gần đây, bọn họ thu gần 3 vạn sinh hồn, vốn cho rằng khi Tử Dương Kiếm, thể tạo thành sát thương cực lớn, chỉ cần tiêu diệt Tử Dương Tông, thống nhất cả cái tu chân giới, sớm muộn gì cũng thể đạt mục đích, từ nay ai thể ngăn trở, ngờ tới xâm nhập Tử Dương Tông, kết quả cuối cùng mục đích cũng thành công.
“Khụ khụ, hiện tại việc đến nước , thắng vua thua giặc, c.h.é.m giết, cũng chỉ đành tùy theo Tử Dương thôi.” Tiêu phụ ho hai tiếng, Tiêu Diễm một cái, mặt lộ vài phần tiếc nuối, kế hoạch của vốn thấy sắp thành công, ngờ tới thất bại trong gang tấc, hiện tại mất mát trong lòng đương nhiên thể tưởng tượng .
“Hừ, vị là tiểu nha đầu của Nhiếp gia hồi đó ?” Ánh mắt Tiêu phụ chuyển, dừng Bách Hợp, vẻ mặt chút âm lệ: “Lão thất phu Nhiếp thị mà cũng dám để con gọi là cha. Đáng tiếc lão c.h.ế.t quá sớm, thể khiến lão c.h.ế.t trong tay , tiểu cô nương ngươi cũng coi như mạng lớn, mà năm đó thoát một kiếp, cho nên mới lưu tai họa của ngày hôm nay, đáng chết, đáng chết!”
Bách Hợp thấy lời , liền Tiêu gia vốn từng nghĩ tới sẽ tha cho Nhiếp gia trong nguyên tác, như Tiêu phụ chỉ vì Nhiếp phụ từng thu dưỡng, cứu Tiêu Diễm một mạng mà cho là Nhiếp gia chiếm tiện nghi Tiêu Diễm, chỉ e trong cốt truyện khi Tiêu Diễm bán hết tài sản của Nhiếp gia, hạ nhân Nhiếp gia chắc hẳn cũng gặp độc thủ của Tiêu phụ như ở kiếp .
Nghĩ đến đây, n.g.ự.c Bách Hợp truyền tới một trận cảm giác tựa như thở phào nhẹ nhõm, giống như vô cùng đau khổ khó chịu, đây chắc hẳn là cảm xúc của nguyên chủ quấy phá, chứng tỏ đoán sai.
“Hiện tại mấy thứ đáng c.h.ế.t cũng quá muộn, hiện tại chỉ kẻ đáng c.h.ế.t là ngươi, hơn nữa con trai ngươi sẽ vì hành vi của Tiêu thị mà tiếng muôn đời, Tiêu thị nhất tộc các ngươi, sẽ trảm thảo trừ căn (diệt cỏ tận gốc)!” Bách Hợp hừ lạnh một tiếng, Tiêu phụ ha ha: “Ta g.i.ế.c nhiều như , để cho đám chôn cùng , cũng mãn nguyện !”
Hắn xong, đột nhiên bạo phát lượng lớn hồng quang, dây khổn tiên mà trói , thể gió tự cháy, chẳng mất bao lâu, cơ thể nhanh chóng thiêu thành một đống xương khô, một trận gió nhẹ thổi tới, hóa thành hư vô, biến mất ngay thạch điện.