Xuyên Nhanh: Nghịch Chuyển Số Phận - Chương 446.2
Cập nhật lúc: 2024-11-17 05:25:57
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trước đây Chúc nổi tiếng thương con trai con gái, hơn nữa Chúc là phần tử văn nghệ năng mềm mỏng, nào thấy giọng điệu khách khí như ?. Chúc Ngao quát mặt cứng ngắc, vốn đang ở tuổi phản nghịch, lúc Chúc thì chấp nhận , chút nghĩ ngợi thò tay xuống bộ kéo kim , đôi mắt chòng chọc Chúc.
Mẹ Chúc của quá khứ nếu thấy động tác của liền chạy qua dỗ dành các thứ, đồng ý yêu cầu của . Nói chứng nếu yêu cầu Chúc đuổi Bách Hợp ngoài thì cũng thể thực hiện ngay . Dù thì cũng là bé nhất, cho nên ai cũng sẽ yêu thương nhường nhịn . Lúc tay chạm tới kim châm , Chúc như thấy, đầu mất. Chúc Ngao thấy thì lắp bắp kinh hãi. Cậu mò suy đoán, chắc do Bách Hợp bậy cái gì, nghĩ thấy nãy ba và Bách Hợp đang chuyện mà . Cậu rút cái ống truyền khỏi tay, lúc rút quẹt thương da thịt, chạm mạch m.á.u khiến m.á.u chảy đầm đìa. Cậu cũng sợ Chúc ở bên ngoài thấy động tĩnh trong phòng bệnh, nhịn đau gạt tập tài liệu bên cạnh giường xuống. Động tác dĩ nhiên rách miệng vết thương khiến Chúc Ngao đau tới nín thở. Vết thương trải qua một đêm kết vảy, giờ bắt đầu rớm máu.
Tiếng động trong phòng lôi kéo chú ý của mấy . Lúc Bách Hợp cùng ba Chúc Chúc tiến phòng bệnh chính là chứng kiến ông truyền rơi đầy đất. Sắc mặt Chúc Ngao trắng bệnh, đau tới toát mồ hôi trán, vẻ mặt chính là nhưng tỏ vẻ chẳng cả. Bách Hợp lạnh: “Ầm ĩ xong còn nghĩ sẽ xì tiền cho mày mua thuốc trị viêm ?”. Không lời gì thì , xong thì Chúc Ngao đang tỏ vẻ ủy khuất bèn phẫn nộ lớn tiếng gào lên: “Cút , thèm mấy quan tâm. Dù cũng là đứa cô nhi cha , các chỉ cần quan tâm Chúc Bách Hợp là ”.
Vốn ba Chúc Chúc đang cùng hoài nghi , lúc Chúc Ngao những lời , hai vợ chồng sắc mặt khó coi vô cùng. Y tá ở bên ngoài tiếng động tiến , vặn thấy đồ vật rơi vãi mặt đất, tay Chúc Ngao còn đang rỉ m.á.u tong tong, bèn hít một lạnh mà tranh thủ thời gian băng bó cho Chúc Ngao. Không khí trong phòng bệnh mười phần quái dị, Chúc Ngao lúc mới đầu còn bộ dạng hung dữ, nhưng thấy ba Chúc Chúc giống hồi cùng dỗ dành , thành trong lòng cảm thấy hoảng hốt. sĩ diện xin , nên hừ lạnh một tiếng: “Di động của con ?”
Rút cục cũng là đứa bé chính nuôi hơn mười năm. Ba Chúc tuy phiền chán bộ dạng giận dữ của Chúc Ngao, nhưng thấy mặt Chúc Ngao tái nhợt thì vẫn đem điện thoại đưa qua. Chúc Ngao nắm điện thoại thì giống như cầm bảo vật, chẳng thèm quan tâm trong phòng bao nhiêu , trực tiếp bấm điện thoại cho Dư Liên Tâm. Lúc cùng Dư Liên Tâm chuyện thần sắc thật dịu dàng, còn ủy khuất đem việc tai nạn xe với cô , đặc biệt cường điệu chính vì Dư Liên Tâm mà thương. Ba Chúc Chúc lời của trực tiếp cảm thấy phiền muộn vô cùng. Hôm qua tát Chúc một cái, cũng chẳng nghĩ tới việc gọi xin Chúc, nghĩ xem Chúc sẽ đau lòng thế nào, mà hết tới khác quan tâm một ngoài. Trong lòng hai vợ chồng nhà họ Chúc hẹn mà cùng nghĩ tới việc Chúc Ngao chính là một con sói mắt trắng, ánh mắt càng lạnh lẽo. Dư Liên Tâm giống như đang về việc ngày hôm qua cô ngất xỉu, Bách Hợp tai thính thấy trong điện thoại tiếng Dư Liên Tâm đề cập tới tên . Ngay đó Chúc Ngao dùng ánh mắt ăn thịt , nghiến răng nghiến lợi rít một câu: “Độc phụ”.
Bách Hợp thế cảm thấy buồn , Chúc thì tức giận vô cùng. Chúc kịp gì thấy : “Muốn tới thăm ? mà một chuyến sẽ mệt đó cô Liên Tâm, bằng chờ vết thương của hơn . Sau đó sẽ qua thăm cô?”
“Cả đêm qua bố cùng chị gái trông con một đêm câu vất vả nào của con, khác tới thăm thì khẩn trương nhỉ?” – Mẹ Chúc nhíu miệng nhếch miệng , giận dự kéo con gái cùng cồng khỏi pòng. Chúc Ngao đang bấm điện toại, thấy động tác của Chúc thì chỉ hừ một tiếng cùng Dư Liên Tâm chuyện trời đất.
Thừa dịp Chúc Ngao đang viện mấy ngày, Bách Hợp đưa thêm tiền cho trung tâm giám định huyết thống để đẩy nhanh việc xem xét kết quả xét nghiệm, bởi vì đó kết quả thì mỗi ngày ba Chúc Chúc đều tới bệnh viện ngóng chờ. Chúc Ngao cảm thấy ba bất hòa với , giờ luôn yêu chiều, đối với tình huống như chút hốt hoảng nhưng chẳng gì. Vì dùng mấy chiêu trò kiểu như dùng lời lạnh nhạt gây thương tổn để kích thích ba Chúc Chúc trở về như phục tùng mục đích của . ngờ ba Chúc Chúc sớm hoài nghi, mà Chúc Ngao điều cứ lăn qua lăn , vì nhân tình còn sót chút ít nhanh chóng lăn hết. Lúc đầu ba Chúc Chúc thể đồ ăn, ăn. đến một Chúc Ngao kiên nhẫn cố ý đồ ăn thể ăn, đem đồ ăn vứt mặt đất, Chúc nhẫn nhịn lâu rốt cục tức giận: “Nhặt lên!”.
Bình giữ nhiệt lăn lông lốc mặt đất, bên trong nước canh đổ lan tràn. Mặc dù rõ con trai khả năng con , Chúc từng đau khổ nhiều. dù từ lúc mới sinh tới giờ Chúc tự tay nuôi dưỡng, việc huyết thống thì cũng còn tình, nhưng dạo Chúc Ngao náo loạn ghê gớm, khiến Chúc còn kiên nhẫn mà chịu đựng nữa. Lại thấy vẻ mặt giận dỗi, Chúc càng cảm thấy chán ghét, chỉ đồ vật mặt đất bắt nhặt lên.
Chúc Ngao hừ lạnh hai tiếng, cầm điện thoại lên chơi, coi như thấy lời của Chúc. Bách Hợp cùng ba Chúc tới chính là thấy Chúc tức giận tới run , mặt xanh lét. Bách Hợp vốn đến thăm Chúc Ngao tí nào. mà vì cô xin phép nghỉ mười ngày, thứ nhất chính là tránh thằng nhóc tâm thần Tần Chiếu Nam , thừa dịp luyện võ công, thứ hai chính là điều tra thế của Chúc Ngao cho rõ ràng. Những ngày Bách Hợp ở nhà luyện võ công, mặc dù thể đạt kết quả cao như những nhiệm vụ trong quá khứ, nhưng vẫn là chút ít căn cơ. Không còn động như nữa, hôm nay là ngày nghỉ phép thứ mười, cũng là ngày hẹn lấy kết quả tại trung tâm giám định. Buổi sáng hôm nay cô cùng ba Chúc chính là đến bệnh viện đón Chúc cùng, nghĩ tới việc phòng bệnh thấy Chúc tức suýt nữa phát .
“Mẹ, thôi!” – Bách Hợp kéo Chúc. Chúc Ngao mười ngày vết thương sớm khép , bèn bật dậy: “Con hết tiền điện thoại, ba nạp giùm con hai trăm ”. Ba Chúc lên tiếng. Chúc Ngao thấy tình huống như , cảm giác cô lập lông mày nhíu mà trầm giọng: “Con hết tiền điện thoại ! Là hết tiền điện thoại đó!”. Cậu mỗi ngày đều nhắn tin gọi điện cho Dư Liên Tâm, tiền điện thoại hết nhanh. Nhất là mười ngày nay trong bệnh viện, Chúc Ngao rảnh rỗi, thế là tiền điện thoại càng thể mà hết nhanh hết chóng. Trước khi tai nạn nạp hai trăm , nhưng nhanh chóng tiêu hết, lúc tổng đài báo tiền cước phí còn nợ. Mà bây giờ sắp mười hai giờ, là giờ Dư Liên Tâm hết tiết, Chúc Ngao nóng lòng nạp tiền để cùng nữ thần trò chuyện. ba Chúc lên tiếng khiến thoải mái tí nào, chút nghĩ ngợi bèn hỏi: “Ngày đó Chúc Bách Hợp chị cầm của hơn một ngàn. Nếu nạp tiền điện thoại cho thì chị trả tiền mặt cho .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-446-2.html.]
Bách Hợp thấy bèn nhạt: “Hơn một ngàn chị trả cho , trả hơn ba mươi bạn tiền học phí cho chị ư?”
Chúc Ngao mặt đen kịt, cầm điện thoại trong tay đáp thẳng tường. Nhìn thấy , Bách Hợp nhếch miệng lạnh. Hiện tại cô chắc chắn tám mươi phần trăm Chúc Ngao con ruột của Chúc gia. Lúc hung hăng càn quấy thì thế nào? Một thằng nhóc nghiệp trung học, mới mười sáu tuổi, rời khỏi nhà họ Chúc còn cơ hội trở ? Lúc cứ cho là con khỉ mà nhảy nhót, nhảy nhót càng hăng thì thu thập càng sảng khoái. Kể cả hôm nay cầm kết quả kiểm tra mà Chúc Ngao quả thực là con của ba Chúc Chúc thì , kể cả là do bệnh viện xét nghiệm nhóm m.á.u sai nhưng trong thời gian ba Chúc Chúc nghi ngờ, do náo loạn mà sinh ngăn cách. Chừng chuyện cũng đủ để cho sẽ ba yêu thương. Không còn cha chiều yêu, Chúc Ngao lấy cái gì mà loạn?
Không cãi với Chúc Ngao, mà dù điện thoại nãy vỡ nát thì chẳng ai mua cho cả. Bách Hợp đưa ba Chúc Chúc khỏi cửa, lưng thấy tiếng hét giận dữ của Chúc Ngao. Đi sang bên trung tâm giám định, nhận tờ kết quả xét nghiệm, mặc dù chuẩn tâm lý nhưng khi kết quả xác thực Chúc Ngao quan hệ huyết thống với , ba Chúc Chúc vẫn cảm thấy đau lòng và phiền muộn vô cùng. Bách Hợp an ủi hai vài câu. Mẹ Chúc thương tâm bao lâu thì vẫn thu dưỡng Chúc Ngao. Dù thì nuôi hơn mười năm, con ruột nhưng mà cũng , nuôi chó nuôi mèo lâu năm cũng nảy sinh ít cảm tình. gần đây mặc dù Chúc Ngao loạn khiến hai vợ chồng tổn thương, nhưng mà lúc Chúc Ngao thành niên, bỏ mặc thì hai vợ chồng cũng .
Ba Chúc Chúc cùng thảo luận để cho Chúc Ngao chuyển trường. Từ khi đó con ruột của , ba Chúc chịu để cho bắt nạt con gái của , thừa dịp Chúc Ngao đang viện, ba Chúc hỗ trợ Bách Hợp đem tài liệu xin chuyển trường của Chúc Ngao thiện. Chúc Ngao đang viện hơn mười lăm ngày còn chịu , tiền viện phí cộng tiền giải phẫu ba Chúc nộp đó sử dụng hết, giờ còn nợ viện phí tới gần một vạn. Cuối cùng bệnh viện còn cách nào bèn gọi điện về nhà, yêu cầu ba Chúc nộp nốt tiền, cho Chúc Ngao xuất viện.
Vì thời gian Chúc Ngao xử lý thủ tục xin chuyển trường, Bách Hợp xin nghỉ thêm, thừa dịp nghỉ giải quyết nốt sự việc. Vì mà cô theo ba Chúc tới viện thủ tục.
Lúc tiến phòng bệnh của Chúc Ngao thì thấy cửa phòng mở rộng, bên trong thấy tiếng Chúc Ngao ngạc nhiên vui mừng: “Cô Liên Tâm tới thăm ư?”
“A Ngao, tới thăm ” – giọng của Dư Liên Tâm mềm mại nhẹ nhàng vang lên. Bách Hợp vô thức dừng chân , ba Chúc bước chân phòng bệnh cũng dừng ở cửa. Dư Liên Tâm chừng lo lắng một chút, ân cần hỏi han một chút: “A Ngao, việc chuyển trường của giải quyết êm xong xuôi hả?”. Chúc Ngao như bèn lớn: “ thủ tục chuyển trường. Hiện tại ở cùng trường với cô đang vui vẻ tại chuyển?”
Chúc Bách Hợp ban đầu nộp mười vạn tiền học phí một năm, để cho Chúc Ngao trường Quý tộc để học tập cho . Thế mà tán gái trong trường học, Bách Hợp lạnh. Dư Liên Tâm nhẹ nhàng, giơ tay nhéo má một phát: “Lớn như mà còn năng ngọt xớt!”. Hai cứ cận như , mập mờ như . Chúc Ngao tới ngây ngô, Dư Liên Tâm mới lo lắng hỏi: “ mà thủ tục chuyển trường thật ? Vì Tiểu Hợp xong xuôi thỏa đáng thủ tục chuyển trường cho !”.
“Cái gì?” – Chúc Ngao còn đang ngu thấy , suýt nữa té lăn từ giường bệnh xuống, suýt nữa thì đập mặt xuống đất. Dư Liên Tâm cuống quýt đỡ , lập tức lọt trong lồng n.g.ự.c của Chúc Ngao. Dư Liên Tâm đỏ mặt vùng vẫy hai cái, khiến cho Chúc Ngao kìm lòng ôm cô chặt hơn. Thấy , ba Chúc mặt tái nhợt cửa phòng bệnh lên tiếng: “Ôm đủ ?”
Dư Liên Tâm lúc giống như con thỏ nhỏ hoảng sợ, cũng chẳng lấy sức lực ở mà đẩy Chúc Ngao ngã lăn giường bệnh, cô thì nhảy dựng lên vội vàng sửa sang quần áo, nhưng vẻ mặt co quắp bất an. Cổ cô mặc dù cổ áo cao che, nhưng mà mơ hồ vẫn thấy vết đỏ. Vừa mới dậy từ giường bệnh khiến váy ngắn xốc lên, đùi còn thấy vết xanh tím của đầu ngón tay. Gần đây sắc mặt Dư Liên Tâm tiều tụy nhiều, khóe miệng Bách Hợp co quắp. Dư Liên Tâm cô đánh giá một hồi, mặt khẩn khẩn trương trương, hai chân khép chặt, cúi đầu chào ba Chúc: “Bác trai!”.
Dư Liên Tâm lúc mới như là một cái chấn kinh bé thỏ con giống như, cũng theo chỗ nào khí lực, một tay lấy Chúc Ngao đẩy ngã tại giường bệnh, một bên chính