Xuyên Nhanh: Nghịch Chuyển Số Phận - Chương 462: Vuột mất người bảo vệ (12)

Cập nhật lúc: 2024-12-07 08:45:12
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đã hơn một năm gặp, Bách Hợp Âm Tú đang ngậm , trong thời gian ngắn còn phục hồi tinh thần , xương cốt thể của bền chắc hơn nhiều, lúc sát ý chân thực dường như mơ hồ khí thế lúc chưởng đại quyền như trong tình tiết câu chuyện, thấy Bách Hợp đầu , nhẹ giọng , tới gần Bách Hợp.

“A Tú!” Thân thể của mới động, Bách Hợp liền giống như phản ứng , nhảy lên nhào tới , khóe mắt đuôi lông mày của đều đang , dang tay ôm nàng lòng. Hắn lúc trải qua đủ loại âm mưu phản bội, nếu còn thể ôm nào lòng mà chút phòng nào, thì trừ mắt , Âm Tú thật sự nghĩ còn ai khác nữa, liền tính lúc trong tay Bách Hợp cầm lấy vũ khí đ.â.m n.g.ự.c , thì Âm Tú cảm thấy cũng sẽ chút do dự nhét cả nàng và kiếm lòng.

“Tiểu Hợp, hôm nay thành tổng quản Ti lễ giám .” Ôm thật chặt trong ngực, ẩn nhẫn hơn một năm nay, đến lúc rốt cuộc mới cảm thấy đáng giá, Âm Tú chỉ cảm thấy trái tim bao giờ buông xuống của tới bây giờ trở về vị trí của nó, ôm chặt Bách Hợp trong ngực, đôi môi giật giật, khi chuyện thành công, chuyện đầu tiên chính là gặp nàng, nhưng khi chân chính thấy nàng, cái miệng luôn ăn mặt khác lúc , giờ phút như thế nào cũng nên lời, mở miệng câu đầu tiên chuyện thăng chức.

Quần áo , nhưng vẫn thể che hết mùi m.á.u tươi đầy , Bách Hợp theo bản năng đưa tay sờ n.g.ự.c , động tác cho lo lắng giữa chân mày Âm Tú quét sạch, nở nụ , một đôi mắt giống như hai vầng mặt trời nhỏ, khóe miệng nhếch lên lộ hàm răng trắng noãn đều đặn. Hắn luôn là bình tĩnh nội liễm, cực ít khi tươi đến như , liền tính khi còn tịnh , cũng từng đến thoải mái tùy ý như , Bách Hợp thấy trong lòng liền thấy ấm áp, vươn tay vuốt tóc Bách Hợp, giúp nàng vén lọn tóc mồ hôi thấm ướt tai: “Huynh thương, hôm nay tổn thương , còn dễ dàng nữa , Tiểu Hợp .” Ánh nắng sớm mới xuất hiện chiếu lên , Bách Hợp gần , ngay cả lông tơ nhỏ gương mặt cũng thể thấy rõ ràng, trong đôi mắt còn mang theo một tia m.á.u sự tự tin cường đại: “Hôm nay đột phá cảnh giới Tông sư .”

Lúc xong lời , hai mắt liền Bách Hợp chăm chú, một bàn tay chậm rãi mở , cơ hồ lấy mắt thường thể thấy khí tụ trong lòng bàn tay , theo bàn tay Âm Tú nắm , luồng linh khí vẻ nguy hiểm liền hóa thành hư vô nhập trong cơ thể : “Cho nên thương.” Mùi m.á.u là của khác, đêm qua Đại hoàng tử đánh cung cấm, g.i.ế.c ít , Âm Tú ngoài mặt là đầu phục Đại hoàng tử, tất nhiên cũng cùng g.i.ế.c ít.

Nghe thương, Bách Hợp thở phào nhẹ nhõm, tiến cảnh giới Đại tông sư, trong lòng mừng sợ: “Huynh tiến cảnh giới Đại tông sư ?”

Âm Tú mỉm gật đầu, ánh mắt ôn nhu: “Là nhờ phương pháp cổ truyền mà dạy cho .” Thân thể vốn tàn, trong cơ thể căn bản tích trữ linh khí, liền tính cực khổ hơn khác gấp trăm , dù tu luyện linh khí mà thể tàn phá tích trữ , thì tất nhiên tu luyện đó liền tương đương với uổng công. khi Bách Hợp dạy Thuật Luyện Thể Tinh Thần giống như trời sinh liền soạn riêng cho , cần tích trữ linh khí, Thuật Luyện Thể Tinh Thần đến hậu kỳ thể dễ dàng mượn linh khí thiên địa để dùng, cứ như bản Âm Tú vốn trời sinh là thể dương cốt, thêm một phương pháp thể mượn dùng linh khí của thiên địa bất cứ lúc nào, thể của cần tích trữ linh khí nữa, thiên địa liền tương đương với thể của , tu luyện liền trở nên dễ dàng, đột phá tất nhiên càng dễ dàng hơn.

Trong lòng Bách Hợp thở phào nhẹ nhõm, chỗ kỳ diệu của Thuật Luyện Thể Tinh Thần, nàng đương nhiên , nhưng nàng nghĩ tới phương pháp như tác dụng với Âm Tú, Bách Hợp nhớ đến cảm giác nguy hiểm mà Âm Tú mới để lộ trong nháy mắt , tuy mang đến cho nàng áp lực nhất định, nhưng cũng là trí mạng với nàng, từ điểm nàng đại khái thể thực lực của , chỉ sợ nàng sẽ đạt tới cái cảnh giới gọi là Đại tông sư ở thế giới , nhưng khẳng định cũng thua kém bao nhiêu, khi đối mặt với Lưu Thành cùng với Đại tông sư phía , rốt cuộc Bách Hợp cũng thể thở một .

“Đi theo .” Giờ phút Âm Tú giống như một đứa trẻ đang cố gắng biểu hiện , khẩn cấp cầm món đồ mà đang bày cho Bách Hợp xem, nắm tay Bách Hợp khỏi tòa cung điện của Cửu hoàng tử vây khốn Bách Hợp gần năm năm , một đường thẳng đến nơi cao nhất của hoàng cung Đại Ngụy, tới cung điện thể thấy cả Đô thành Đại Ngụy, đường, nhiều nội thị thấy liền tránh sang một bên, lúc Âm Tú giống như dạo trong sân vắng , nắm tay Bách Hợp ung dung qua mặt đám .

Tiến Đô thành Đại Ngụy quốc mấy năm, thể Ly Bách Hợp cũng sắp hai mươi tuổi, nhưng với tòa Đô thành Đại Ngụy , kỳ thật vô luận là Ly Bách Hợp trong tình tiết câu chuyện là Bách Hợp hiện tại thì cũng đều cảm thấy xa lạ, trong tình tiết câu chuyện, Ly Bách Hợp một lòng leo lên, nhưng bỏ qua phong cảnh quanh . Lúc Bách Hợp đang Âm Tú dẫn ngang quan ngự hoa viên, mới phát hiện cho dù tiến nhiệm vụ cung đình nhiều , từng thấy những vườn hoa còn xinh hơn nơi , nhưng nàng từng để ý tới, giờ đây thấy Âm Tú mang theo vẻ mặt lấy lòng nàng chăm chú, nàng bỗng nhiên cảm thấy trong lòng chút xúc động.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-462-vuot-mat-nguoi-bao-ve-12.html.]

“A Tú, vị Đại tông sư của hoàng cung Đại Ngụy , tìm ?” Lúc hai tới bên ngoài nơi đại biểu cho hoàng quyền cao nhất là Dưỡng Tâm điện, thì một cơn gió sớm thổi hai , vạt áo lọn tóc rối thổi bay phấp phới ngừng, hai dải lưu tô màu bạc rũ xuống từ chiếc mũ đầu Âm Tú cũng bay múa theo gió, thuật tình cảnh bức vua thoái vị trong đêm qua cho Bách Hợp , hai năm qua, lợi dụng cái phận đồ của Đại thái giám tổng quản Ti lễ giám Lưu Thuận cũng âm thầm nuôi dưỡng ít thủ hạ của , vì đêm qua cùng Đại hoàng tử nội ứng ngoại hợp, hơn nữa lợi dụng võ công của , dễ dàng nắm giữ tình hình, tuy võ lực cá nhân đủ địch thiên quân vạn mã của kẻ địch, nhưng nếu thực lực cao đến trình độ chỉ bằng danh tiếng liền thể bức lui một đội quân, khiến cho họ dám tùy tiện xâm chiếm như Đại tông sư, thì đủ để chứng minh tầm quan trọng của thực lực .

Hôm qua Âm Tú vốn cũng chuẩn nhất quyết sinh tử với tên Đại tông sư , nhưng thật ngờ tìm hết cả hoàng cung, tên Đại tông sư thủ hộ Đại Ngụy căn bản xuất hiện, liền tính đêm qua khi Đại hoàng tử tru diệt Thập Tứ hoàng tử vốn Hoàng đế Đại Ngụy lập Thái tử, thì Đại tông sư hộ quốc của Đại Ngụy cũng thấy bóng dáng, khi Đại hoàng tử đăng vị liền đưa Thái thượng hoàng và Lưu Thuận , mà thì thuận lợi kế thừa vị trí vốn là của Lưu Thuận, hôm nay trở thành thái giám tổng quản Đại Ngụy quốc.

“Chưa.” Nói đến vấn đề , sắc mặt Âm Tú liền âm trầm xuống, nhưng chỉ trong nháy mắt liền lên: “ chuyện đến nước , nếu xuất hiện thì thôi, xuất hiện thì cũng chắc sợ .” Lúc mới chỉ ở cảnh giới Tông sư, thì tên Đại tông sư thủ hộ Đại Ngụy là đối thủ của , giờ cũng tiến cảnh giới Đại tông sư, đương nhiên Âm Tú càng sợ .

Bách Hợp trầm ngâm một lát gật đầu, hiện giờ nàng cũng thực lực, liền tính Đại tông sư âm thầm đánh lén nữa, chỉ cần nàng ở đây, nàng và Âm Tú liên thủ, thì đối phó một Đại tông sư dù cho chắc chắn sẽ thắng, nhưng tự vệ vẫn nhất định nắm chắc.

Hai Dưỡng Tâm điện một lúc lâu, cho đến khi nội thị vội vã đến là tân hoàng cho mời Âm Tú, Âm Tú mới hừ lạnh một tiếng, tiên đưa Bách Hợp trở về mới rời .

Bởi vì lúc ban đầu đăng vị, Đại hoàng tử mượn thế của Âm Tú, nên trọng dụng . Tuy Hoàng đế khai quốc của vương triều Đại Ngụy từng rõ, nội thị tham chính, nhưng khác nay khác, lúc Đại hoàng tử chuẩn đoạt vị thả một chút quyền lực, giờ thu hồi là khó khăn cực kỳ. Âm Tú chỉ là trở thành Đại tổng quản Ti lễ giám, chủ quản hơn hai vạn thái giám trong hoàng cung Đại Ngụy, mà thậm chí còn bắt đầu dần dần nhúng tay chính sự của vương triều Đại Ngụy, nhằm bắt đầu lót đường cho Cửu hoàng tử kế vị . Tân hoàng của vương triều Đại Ngụy lên ngôi một năm, khi đắc thế liền trầm mê trong tửu sắc, gần như bước theo con đường cũ của lão Thái thượng hoàng ngày . Âm Tú thì ngoại trừ thái giám tổng quản , còn bắt đầu dần dần Hoàng đế xử lý công văn. Văn võ cả triều của Đại Ngụy quốc thấy , mặc dù trong lòng phản đối, nhưng hôm nay thế lực của Âm Tú thành, cánh chim đủ gió, nếu trong triều tiếng hô phản đối , tình huống cần trải qua sự đồng ý của tân hoàng, Âm Tú sẽ trực tiếp diệt trừ các triều thần thỉnh cầu Hoàng đế hủy bỏ chức vị và thiên đạo vạn quả .

lưng nhiều mắng Âm Tú họa quốc ương dân, nhưng hận , thì tất nhiên đồng thời cũng bắt đầu lấy lòng . Âm Tú hiểu rõ, nội thị hiện giờ, bản chỉ một một khó tạo thành thế lực, cho dù võ công của hơn nữa, thì cũng khó tránh khỏi điểm yếu là thế đơn lực cô, trong cung gốc rễ của vững vàng thì đáng sợ, cũng sợ chết, nhưng sợ c.h.ế.t sẽ còn ai che chở Bách Hợp nữa, nếu cung, thì Bách Hợp dựng nên một bức tường phòng vệ kiên cố, để vô luận là ai cũng thể gây thương tổn cho nàng , thậm chí kể cả Hoàng đế, tay với Bách Hợp, thì cũng cân nhắc phân lượng.

Hình ảnh Tam hoàng tử dễ dàng quát bảo Bách Hợp bước khỏi hàng, Tào công công sai ném Bách Hợp ngoài ngày đó, chỉ sợ chính là nhiều năm vẫn còn quanh quẩn trong đầu Âm Tú, liền tính lúc Tam hoàng tử phế, thậm chí Tào công công đích g.i.ế.c chết, nhưng Âm Tú luôn một loại cảm giác an , luôn cảm thấy dường như còn đủ, vì bắt đầu uỷ quyền cho đám thái giám trong cung, đề bạt phần lớn tín của , dạy họ chữ võ công. Vào năm Tân hoàng Đại Ngụy thứ hai, thế lực của hoạn quan trong triều lớn mạnh đến trình độ khổng lồ mà trong suốt 300 năm từ khi vương triều Đại Ngụy lập quốc từng .

Về , ngoại trừ ở bên trong nhậm chức tổng quản, cũng Hoàng đế phê duyệt tấu chương , thì ở bên ngoài Âm Tú càng đảm nhiệm chức Cửu môn Đề đốc, trong cung ngoài cung e ngại.

Thiếu niên hèn mọn ngày xưa, ai cũng nghĩ tới, mấy năm quyền lực khuynh thiên, trong lúc cả vương triều Đại Ngụy đều bao phủ trong bóng ma tên là Âm Tú, thì xuân qua hạ đến.

Loading...